"Ngươi càng lúc càng giống thần côn." Miêu thượng nhân vuốt râu nói. "Tương lai cũng không phải cố định như một, nắm giữ hiện tại, mới là tương lai." Tần Hoàng ngoắc ngón tay: "Qua đây, để ta vuốt vài cái." Lời nói rơi xuống, Miêu thượng nhân nhẹ nhàng nhảy vào trong màn che. "Đứa nhỏ mà ngươi nuôi dưỡng chung quy là vẫn không nhịn được." "Tiểu Thất sao, gã còn quá non...nhưng có thể làm đến một bước này, có thể thấy gã rất coi trọng tên tiểu tử kia." Tần Hoàng cũng không thèm để...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.