Vương Khung khẽ mỉm cười, phóng ra một bước. Vẻn vẹn chỉ là một bước này, Minh Hạo Nhiên cùng với Dương Kỳ liền cảm nhận được áp lực cực lớn, vô thức lui về phía sau một bước. Vừa lùi lại, bọn hắn liền phảng phất như đặt mình vào vách núi, nơm nớp lo sợ, như giẫm trên băng mỏng, khí thế hùng hồn cơ hồ tán loạn. "Dường như không giống rồi, đây là lão đại?" Dương Kỳ lòng sinh dị dạng, dường như đứng ở trước mặt không phải là Vương Khung, mà là một người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.