"Tiểu Diệp Tử, ngươi gầy đi rồi, cơm nước không ngon sao?" Vương Khung vỗ vỗ đầu vai của Diệp Mặc, cố ý cao giọng nói. "Không có...không có...phí lão rất tốt." Trong mắt Diệp Mặc lóe lên vẻ bối rối, vội vàng cầm quần áo trong tay mặc vào. "Tiểu tử, ít nói lời vu khống, ta chính là trả lại cho người hoàn chỉnh." Phí lão tức giận nói. Vương Khung thu liễm nụ cười, thi lễ một cái: "Ân tình của Phí lão, ta sẽ ghi nhớ thay y." Diệp Mặc ngơ ngác, trong mắt lóe lên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.