Đi từ thiên đường xuống trần gian chính là hai đời người, một ý nghĩ sai lầm, y giống như chó chết, trở thành tù nhân của Vương Khung, chỉ có thể mặc cho người xâu xé. Nghĩ tới đây, trong nội tâm Hoàng Thương chỉ có ảo não cùng với hối hận. "Hả? Ngươi...ngươi làm gì vậy?" Đúng lúc này, Vương Khung cúi người, bắt đầu không ngừng tìm tòi ở trên người y. Y vừa mới mở miệng, Vương Khung liền đưa tay tát một phát thật mạnh, đánh đến mức y thất điên bát đảo, nhổ ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.