Hai người bất động thần sắc, dùng thần niệm giao lưu. Từ đầu đến đuôi, ánh mắt của vị đại hán trung niên mặc áo vải kia kia vẫn ở trên người hai người bọn hắn, không có dời đi một chút nào. "Ta...ta có thể thử không?" Đúng lúc này, một thanh âm như muỗi kêu vang lên. Vương Khung nhìn lại theo tiếng kêu, ở phía sau cùng đám người, một thiếu niên đứng chân trần, trên mặt có vết máu, run rẩy giơ tay lên. Đối mặt với ánh mắt đám người quăng tới, y trông có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.