"Hắc hắc...hắc hắc..." Lôi Bằng quỳ trên mặt đất, nằm sấp phủ phục, chổng mông lên, ánh mắt mê ly tan rã, dường như đắm chìm trong huyễn tưởng vô biên, cười ra tiếng. "Lôi sư huynh điên rồi!" "Thật sự là ao ước...đây chính là vốn liếng để ngày sau y khoác lác, ta cũng rất muốn được Đồ Phu ban thưởng quỳ!" Đám người không khỏi thở dài. "Đi qua đây tâm sự đi!" Thanh âm trầm trọng lại truyền đến một lần nữa từ trên đỉnh núi. Trong lòng Nguyên Chiếu Vũ hơi giật mình một chút,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.