"Đúng, còn có lời kịch, mẹ nó, ta quên nói lời kịch." Vương Khung vỗ trán một cái. Căn cứ theo chỉ dẫn, hắn vừa chạy, còn phải vừa hát. "Ngày nắng đẹp, hoa đỏ cỏ xanh, ta vui tươi hớn hở chạy về phía trước, đi khắp đồi xanh, không bao giờ già!" Vừa dứt lời, một thân ảnh màu trắng nhanh nhẹn đi tới, hình dạng tuấn mỹ, cầm niệm châu trong tay, đầu sáng như gương, hai mắt sáng ngời có thần. "Tiểu huynh đệ, trởi trong gió mát, xin hỏi ngươi đã tu luyện được bao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.