Triệu Khổ bắt chuyện với Lăng Hàn, hắn thấy Lăng Hàn không có lộ ra vẻ giận dữ, trong lòng cũng bình tĩnh, nếu không hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua như thế, nhất định phải nhìn chằm chằm Tư Mã Lâm.
Phốc!
Tư Mã Lâm phun ra một ngụm lão huyết, thì ra là như vậy.
Chẳng trách Triệu Khổ suýt chút nữa giết hắn, người ta đã sớm nhận thức với Lăng Hàn, hắn gây xích mích ly gián như thế khẳng định trêu chọc Triệu Khổ a!
Còn có, nhị thế tổ như Triệu Khổ cũng xưng Lăng Hàn là ca, vậy Lăng Hàn lại có bối cảnh thế nào?
Làm sao cũng phải là Hằng Hà Cảnh!
Hí!
Tư Mã Lâm lại muốn thổ huyết, chỉ cảm thấy hoa cúc căng thẳng, không ổn đến cực điểm.
- Chúng ta rất có duyên a.
Lăng Hàn cười nói, hắn đối với Ngân Long Chiến Giáp trên người Triệu Khổ là nhớ mãi không quên a, nếu như có thể đoạt tới cho Thiên Phượng Thần Nữ là tốt rồi.
- Hàn ca cũng vì Thái Nhất Ngọc Tủy Tâm mà đến sao?
Triệu Khổ cẩn thận từng li từng tí nói, nếu như cha hắn nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của hắn, tuyệt đối sẽ không tin tưởng đây là con ruột của hắn.
Lăng Hàn gật gù nói:
- Ngươi cũng vì nó mà đến sao?
- Không! Không! Làm sao có khả năng!
Triệu Khổ liền vội vàng lắc đầu, đùa giỡn, hắn nào dám tranh giành với Lăng Hàn.
- Ta là tới hộ giá hộ tống thay Hàn ca, xem ai dám cùng Hàn ca cướp, ta liền đối phó kẻ đó!
- Không tệ, rất có nhãn lực.
Lăng Hàn cười nói.
Hai mắt Triệu Khổ nhất thời tỏa sáng, tuy hiện tại hắn ra vẻ đáng thương, nhưng nếu như cùng Lăng Hàn tạo mối quan hệ, chẳng phải hắn có Sáng Thế Cảnh ở sau lưng chống sao?
Vậy toàn bộ Đại Xích Dương Đế Triều, hắn không phải có thể hoành hành, muốn giết ai thì giết, muốn ngủ ai liền ngủ sao.
Suy nghĩ một chút, liền để hắn kích động.
- Hàn ca, xin mời!
Triệu Khổ cung kính dẫn Lăng Hàn tiến vào phòng đấu giá.
Tư Đồ Kiến Viễn nhìn hai người biến mất, lúc này mới nhìn về phía Tư Đồ Lâm quát hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
Tư Đồ Lâm chỉ cảm thấy cực kỳ oan ức, hắn làm sao biết là xảy ra chuyện gì?
Sự tình một mực vừa vặn như vậy, hắn tiêu tốn đánh đổi to lớn mời Triệu Khổ theo, vốn là muốn mượn lực, kết quả lại tự đánh mình một bạt tai.
- Phế vật, về gia tộc hảo hảo tỉnh lại đi!
Tư Đồ Kiến Viễn hừ nói, nếu bởi vậy đắc tội Triệu Khổ, bị Triệu gia ghi hận, vậy sau này Tụ Phong Thành sẽ từ ba gia tộc lớn biến thành hai đại gia tộc.
Tư Đồ Lâm nào còn dám lên tiếng, chỉ ỉu xìu chán chường rời đi, vừa đi, khắp toàn thân đều có thịt nát rơi xuống, huyết chảy đầy đất, thảm về đến nhà.
Trong phòng đấu giá, Triệu Khổ như tiểu đệ, mang theo Lăng Hàn tiến vào một gian phòng khách.
Cái này kỳ thực là của Tư Đồ Lâm, bây giờ lại bị Triệu Khổ mượn hoa hiến Phật cho Lăng Hàn. Nếu Tư Đồ Lâm biết mà nói, tất nhiên sẽ phun mấy ngụm máu, miễn cưỡng tức chết cũng không phải là không có khả năng.
Trong bao sương, Triệu Khổ có thể nói là mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, rõ ràng Thiên Phượng Thần Nữ ở bên cạnh, nhưng hắn không có nhìn một chút, quả thực so với chính nhân quân tử còn muốn chính nhân quân tử, để da mặt của Lăng Hàn có chút co rúm, con mẹ nó cũng quá biết trang đi.
Không lâu lắm, bán đấu giá bắt đầu.
Lăng Hàn không có hứng thú với những vật khác, lần này là đặc biệt nhìn chằm chằm Thái Nhất Ngọc Tủy Tâm, bởi vậy, hắn vẫn nhắm mắt, mà Triệu Khổ thì ở một bên thao thao bất tuyệt nói, cực kỳ lấy lòng.
- Các vị, sau đó bán đấu giá, chính là Thái Nhất Ngọc Tủy Tâm!
Người bán đấu giá lớn tiếng nói, lập tức liền nhen lửa nhiệt tình của tất cả mọi người.
- Giá quy định 50 triệu Chân Nguyên Thạch, mỗi lần tăng giá không thể thấp hơn ngàn vạn!
- 50 triệu!
Triệu Khổ lập tức lớn tiếng kêu lên.
- Cha ta là Triệu Tổ Dực, ai dám tranh giành với bản thiếu?
Vị nhị thế tổ này cực kỳ hung hăng, vì nịnh nọt Lăng Hàn, hắn thật là liều mạng a.
Cái gì gọi là bán đấu giá?
Vậy dĩ nhiên là mọi người cùng nhau cạnh tranh, người trả giá cao được.
Nhưng Triệu Khổ ngược lại tốt, vừa lên chính là lấy lão tử đập người, cái này không khỏi để rất nhiều người lộ ra vẻ giận dữ, hận không thể đấm hắn ra ngoài, làm sao có thể bá đạo như vậy.
Nhưng Lăng Hàn lại mỉm cười, có một nhị thế tổ xông pha chiến đấu như thế, hắn đúng là có thể hoa ít tiền nhất mua được Thái Nhất Ngọc Tủy Tâm.
- Hừ, bán đấu giá là xem ai nhiều tiền, không phải liều cha!
Trong một bao sương, có người lạnh lùng nói.
- 60 triệu!
Hắn tăng giá.
- Thật can đảm, ngươi là cái rễ hành nào, có dám báo tên hay không?
Triệu Khổ tức giận đến kêu to, hắn đã báo lên tục danh của lão tử, nhưng đối phương còn dám không nể mặt hắn, đây là nghiêm trọng khiêu khích hắn a.
Nói thật, Triệu đại thiếu gia ở Đại Xích Dương Đế Triều thật không có sợ ai, cho dù cháu ruột của Xích Diễm Đế đến, hắn cũng dám vỗ bàn với đối phương.
- Cô Gia, Cô Thiếu Vân!
Trong bao sương truyền tới một âm thanh ngạo nhiên, tư thái hung hăng không kém Triệu Khổ chút nào.
Cô?
- Lẽ nào là Cô gia kia?
- Đã từng cùng Tạ Tiền tịnh xưng Cô Đại Tướng Quân, đế quốc song hổ?
- Khẳng định, nếu không như vậy, làm sao có niềm tin đấu với Triệu gia!
Tất cả mọi người dồn dập nha lên, biểu hiện trên mặt rất phấn chấn. Nếu như bọn họ nhất định không mua được Thái Nhất Ngọc Tủy Tâm, vậy dĩ nhiên hi vọng thứ này bán đấu giá càng cao càng tốt, như vậy trong lòng của bọn họ mới cân bằng.
- 70 triệu!
Triệu Khổ vô cùng tức giận nói, đối phương cũng có bối cảnh Hằng Hà Cảnh, vậy chí ít có thể không cần kinh sợ hắn, để hắn vô cùng khó chịu.
Xem ra, lấy lão tử ép người là không thể, chỉ có thể liều tài lực.
- Hàn ca ngươi yên tâm lần này, ta mang theo hai trăm triệu Chân Nguyên Thạch, nhất định có thể thay Hàn ca bắt Thái Nhất Ngọc Tủy Tâm!
Hắn lời thề son sắt.
Lăng Hàn mỉm cười, hắn không thích chiếm tiện nghi của người, nhưng loại nhị thế tổ này là ngoại lệ, lúc trước dám động suy nghĩ với Thiên Phượng Thần Nữ, nếu không phải trên người hắn còn mặc Ngân Long Chiến Giáp, thì sớm đã hồn quy Hoàng Tuyền rồi.
Hiện tại nếu tên này muốn nịnh hót, Lăng Hàn đương nhiên sẽ không ngăn cản, chỉ là nếu ngày sau đối phương biết Vô Tương Thánh Nhân chỉ là một cái thùng rỗng, có thể tức giận đến thổ huyết hay không.
Ngẫm lại cũng có thể, làm tiểu đệ, mất đi Thần Khí, quả thực chính là vô cùng nhục nhã a!
Có điều, thật đến ngày đó, nói không chắc Lăng Hàn đã bước vào Hằng Hà Cảnh, trực tiếp hủy đi Ngân Long Chiến Giáp, đưa hắn lên đường.