- Ta cũng không tin!
- Coi như là Nhậm Phi Vân Nhậm sư huynh, lúc trước ở Hằng Hà Cảnh đại cực vị cũng chỉ hòa vào Hỏa Phong Xích Vân Trận xếp hạng thứ bảy!
- Thái Miểu sư huynh là Huyền Vũ Kim Dương Trận xếp hạng thứ tám.
- Kỳ Thiên sư huynh thiên phú dị bẩm, thể chất đặc thù, hòa vào Băng Tàm Hắc Diệt Trận xếp hạng thứ sáu.
- Dư sư tỷ lợi hại nhất cũng chỉ hòa vào Bạch Hổ Lục Đạo Trận xếp hạng thứ năm.
- Ba sát trận vị trí đầu, dựa theo thuyết pháp là không có khả năng hòa vào trong cơ thể, bởi vì thân thể căn bản không thể chịu đựng.
Tất cả mọi người ôm đầu, 10 ngàn cái không thể tin tưởng, không thể tin được.
- Lăng sư đệ, kia... kia là Huyết Nha Trận?
Nghiêm Thanh chỉ muốn xác nhận điểm ấy.
Một chiêu này nếu dùng, cho dù hiện tại không nói, ngày sau cũng sẽ bị người nghiên cứu ra, Lăng Hàn liền gật gù nói:
- Không sai.
Đúng là... Huyết Nha Trận!
Nghịch thiên rồi, nghịch thiên rồi, thật có người thành công!
- Chờ đã!
Có người đột nhiên trợn mắt lên.
- Hắn, hắn chỉ là Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị a!
- Hí!
Một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời, trước mọi người chỉ khiếp sợ có người có thể dung hợp Huyết Nha Trận, bị chuyện khó mà tin nổi này làm cho chấn động. Nhưng hiện tại đề tỉnh như thế, mới phát hiện còn có chuyện càng đáng sợ hơn.
Lăng Hàn căn bản chỉ là Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị, theo lý chỉ có thể dung hợp trận pháp cấp mười ba.
Ta sát, ngươi là muốn lật trời sao?
Mỗi người đều há to miệng, lè lưỡi, chỉ có như vậy mới có thể thoáng biểu đạt khiếp sợ trong lòng lúc này, một vạn con thảo nê cấp tốc lao qua cũng không thể bình phục trái tim kinh hoàng.
Nếu ngươi đến Hằng Hà Cảnh đại cực vị, không phải có thể dung hợp trận pháp Thánh cấp sao?
Cái này là bọn họ cả nghĩ quá rồi, thứ nhất vượt qua Thánh cấp quá lớn, Lăng Hàn chỉ có tu ra Hằng Hà Cực Cảnh mới có thể để cường độ thần cốt tăng lên tới Thánh cấp, thứ hai trận pháp Thánh cấp yêu cầu nắm giữ quy tắc thiên địa đối ứng, vậy phải cần cảnh giới Thánh cấp, dù cho Lăng Hàn tu ra thần cốt giống như Tiên Kim cũng vô dụng.
Nhưng bởi vì bọn họ không biết, mới sẽ càng thêm khiếp sợ, bởi vì dựa theo loại này suy đoán... Lăng Hàn bước vào Hằng Hà Cảnh đại viên mãn, thậm chí ngay cả Thánh Nhân cũng có thể giết.
Lăng Hàn liếc nhìn những học sinh cũ hoá đá, vỗ tay nói:
- Thê tử, chúng ta đi.
Nữ Hoàng Đại Nhân cùng Thiên Phượng Thần Nữ làm bạn ở hai bên trái phải, Lăng Hàn vô cùng đắc ý, cái này so với vừa nãy oanh bại Nghiêm Thanh còn uy phong khí phách hơn nhiều.
Ra Vũ Viện, Lăng Hàn lấy Xuyên Vân Toa, nhưng cái này chỉ có thể chứa hai người, Loạn Tinh nữ hoàng liền tiến vào Hắc Tháp, để Lăng Hàn cùng Thiên Phượng Thần Nữ có thể cẩn thận “tâm sự”.
Người thê tử này thực sự là hiểu ý, cực kỳ biết săn sóc.
Lăng Hàn cùng Thiên Phượng Thần Nữ nói nói, y phục trên người liền không còn, tuy không gian của Xuyên Vân Toa không lớn, dằn vặt có chút chật, nhưng nhỏ cũng có chỗ tốt của nhỏ a, có loại kích thích khác nha.
- Ta sinh cái hầu tử cho ngươi!
Khi cảm xúc mãnh liệt đỉnh cao, Thiên Phượng Thần Nữ cắn vai của Lăng Hàn nói.
- Vậy làm nhiều mấy lần.
Lăng Hàn đàng hoàng trịnh trọng nói, bắt đầu vòng chinh phạt thứ hai, vòng thứ ba, nếu thê tử có yêu cầu, hắn đương nhiên phải cúc cung tận tụy, nỗ lực cày cấy.
Lời chàng ý thiếp, ngược lại cũng sẽ không cảm thấy thời gian khổ sở, đảo mắt nửa năm trôi qua, Xuyên Vân Toa ngừng lại, đã đi tới tọa độ tinh không chỉ định.
- Nơi này... làm sao chẳng có cái gì cả!
Đây là một mảnh vũ trụ hoang vu, khoảng cách đến tinh thể gần nhất chí ít ngoài trăm triệu dặm, ngay cả Xuyên Vân Toa cũng muốn đi mười ngày nữa tháng.
Lăng Hàn đứng ở trong tinh không, trước sau trái phải đều là một mãnh trống rỗng, bảo tàng đâu? Cái này từ đâu tới bảo tàng?
- Có phải là nhớ lầm không?
Loạn Tinh nữ hoàng hỏi.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Không thể!
Lấy khả năng ghi nhớ của hắn, làm sao có khả năng sẽ nhớ lầm tọa độ.
- Chờ đã.
Hắn đột nhiên ngẩn ra.
- Còn có một câu pháp quyết, nhưng khi đó ta căn bản không nhận biết, còn tưởng rằng là một câu phí lời.
Lại như Thánh Nhân truyền đạo, giảng giải quy tắc thiên địa, Phá Hư Cảnh có thể nghe hiểu được sao?
Vốn là đàn gảy tai trâu.
Lúc trước Lăng Hàn cũng giống như vậy, bắt được câu pháp quyết này còn tưởng là một đống phí lời, căn bản xem không ra bất kỳ ý nghĩa.
Hắn nỗ lực hồi ức, trong miệng phát ra âm tiết quái lạ:
- A... Úm... Bà... La... Thử...
- Ồ!
Loạn Tinh nữ hoàng ngẩn ra.
- Thân thể của ta đối với những chữ này có phản ứng!
Lăng Hàn ngừng lại:
- Phản ứng gì?
- Ta cũng không biết, nhưng thật giống có loại cảm giác, ta hẳn biết những chữ này.
Loạn Tinh nữ hoàng đột nhiên ngừng lại, cùng Lăng Hàn bốn mắt nhìn nhau.
- Tiên văn!
Hai người đồng thời nói.
Hẳn là như vậy, Loạn Tinh nữ hoàng chính là Thượng Cổ Thiên Tộc, tổ tiên bị trục xuất ra Tiên Vực, nhưng huyết mạch đời đời kế thừa, vậy thời điểm nghe đến tiên văn, huyết mạch sẽ có cảm ứng cũng không nhất định.
- Mẹ kiếp, sẽ không bị ta làm bậy làm bạ mà trúng chứ!
Lăng Hàn ngoác mồm lè lưỡi, lần này chủ yếu là vì đào hầm cho Cổ Đạo Nhất, mà bởi vì hắn đã nắm giữ không ít pháp môn của Tiên Vực, lại có Hắc Tháp ở trong tay, kỳ thực đối với cái gọi là bí cảnh của Thần giới không quá để ý.
Bởi vậy, tuy hắn sớm biết bí cảnh này tồn tại, nhưng vẫn không có hành động.
Vì dẫn Cổ Đạo Nhất điều động, hắn còn muốn giả tạo nó thành Tiên cấp bí cảnh, cái này không kỳ quái, lúc trước Tiên Vực không biết trục xuất bao nhiêu người, vậy ở Thần Giới lưu lại bí cảnh Tiên cấp lại có chuyện gì ngạc nhiên?
Bảo vật Tiên cấp, Cổ Đạo Nhất ngươi dù sao cũng nên động tâm chứ?
Tuyệt đối không ngờ, con mẹ nó lại thật khả năng dính vào hai chữ Tiên Vực.
- Tiếp tục niệm.
Nữ hoàng nói.
Lăng Hàn gật đầu, để tâm hồi ức, lấy khả năng ghi nhớ của hắn, dù cho lúc trước chỉ xem qua một chút cũng có thể chậm rãi nhớ lại.
-... Ma la bát đa la…
Hắn tiếp tục thì thầm, kia tuy chỉ là một câu pháp quyết, nhưng đọc lên lại thật dài thật dài, từ nơi sâu xa, một đạo gợn sóng ngay cả Thánh Nhân cũng không thể bắt giữ ở trong vũ trụ truyền ra.