Làm sao có thể như vậy được?
Một đòn vừa rồi của đối phương, chí ít cũng có lực trăm vạn cân.
Hồ Xán có chút kinh hoàng. Nếu như hắn không khiến cho huyết khí sôi trào, chắc hẳn lực lượng cũng chỉ mạnh hơn Lăng Hàn một chút mà thôi.
Chỉ là Thông Mạch Cảnh, làm sao có thể nắm giữ lực lượng khủng khiếp như thế?
Hiện tại đã như vậy, sau này cao hơn sẽ thế nào?
Ngay từ lúc đầu hắn cũng không biết có chuyện gì xảy ra. Hắn chỉ nghĩ, Hồ gia làm sao có thể để cho người khác cưỡi trên đầu. Cho nên hắn lại trực tiếp phát ra gió bão trước. Vừa rồi thời điểm lão tam đưa pháp khí cho hắn, cũng đã nói sơ qua về chuyện đã xảy ra.
Trong lòng hắn thầm mắng Hồ Cầu. Tại sao lại đi trêu chọc một gia hỏa có tiềm lực khủng khiếp vô hạn như vậy. Ngày hôm nay nếu như thả Lăng Hàn rời đi, vậy sau này Hồ gia nhất định sẽ bị Lăng Hàn xóa bỏ.
Nếu là chuyện ván đã đóng thuyền, vậy cũng chỉ có diệt trừ tiểu tử này, vĩnh viễn không để lại hậu hoạn.
- Chết đi!
Hồ Xán phát động đại chiêu, tay trái hóa trảo, không ngừng chộp về phía Lăng Hàn.
Vèo vèo vèo.
Kình lực không ngừng biến hóa. Chỉ thấy từng trảo lớn chộp về phía Lăng Hàn, quả thực là ùn ùn kéo đến.
Lăng Hàn không có cách nào dùng lực, chỉ có thể trốn tránh. Thật may, kình lực của hắn phóng ra ngoài cũng có phạm vi ba trượng xa. Vừa tránh né cũng có thể đánh trả, không đến mức hoàn toàn rơi vào thế bị động.
Liên Tuyết Dung thấy vậy, trong lòng chấn động kinh ngạc. Bất luận là tốc độ hay lực lượng, Lăng Hàn đều hoàn toàn không thua kém gì mình. Thiếu một điểm, chính là đối phương không có cách nào khiến cho huyết khí sôi trào, khiến cho lực lượng xuất hiện bạo phát gấp hai ba lần mà thôi.
A Thông Mạch Cảnh lại có thể mạnh như vậy?
Nàng không khỏi nghĩ đến thiên tài y phục màu trắng Đế Đô tung bay, không gì không làm được kia. Đó cũng là yêu nghiệt có thể trong lúc tu vi Thông Mạch Cảnh địch lại Hoán Huyết Cảnh. Nhưng hắn có thể đạt được độ cao tam biến, vậy có địch nổi ngũ biến hay không?
Lẽ nào, sẽ có người có thể vượt qua yêu nghiệt kia sao?
Ở trong thời gian nàng đang suy nghĩ, Lăng Hàn cùng Hồ Xán đã đấu qua rất nhiều chiêu. Hắn đương nhiên là hoàn toàn rơi vào tình trạng thủ thế, không ngừng tránh né. Chỉ là thỉnh thoảng mới có khả năng đánh trả một hai quyền.
Nhưng ngay cả như vậy, mỗi người vẫn chấn động kinh ngạc đến mức choáng váng.
Đây chính là một vị cường giả ngũ biến đang xuất thủ. Hơn nữa còn ở dưới tình trạng sôi trào huyết khí, ở thời điểm chiến lực mạnh nhất.
Vậy cũng không thể ba hai chiêu giết chết Lăng Hàn?
Trời ạ, đây là quái vật gì vậy?
Lăng Hàn bình tĩnh vô cùng. Hắn cũng không có thoải mái giống như người khác nghìn thấy. Đối mặt với một cường giả ngũ biến sôi trào huyết khí, hắn chỉ cần có một chút xíu sai lầm, kết quả chính là vạn kiếp bất phục.
Lực lượng của Hồ Xán mạnh hơn hắn, tốc độ nhanh hơn hắn. Có thể nhiều lần tránh thoát công kích của đối phương, hoàn toàn là bởi vì Lăng Hàn đưa ra phán đoán. Bằng không chờ Hồ Xán ra tay, hắn lại né tránh, vậy khẳng định không kịp.
Lăng Hàn dựa vào chính là kinh nghiệm. Nhưng tốc độ của đối phương quá nhanh. Hắn muốn bắt được chi tiết mỗi một hành động của Hồ Xán, tất nhiên là áp lực đặc biệt lớn. Chỉ là hai phút mà thôi, hắn đã sử dụng mắt quá độ, cảm giác vô cùng được đau xót, trong mắt hiện lên đầy tơ máu.
Chỉ có điều, hắn cũng chỉ cần kiên trì thêm mấy phút, thời kỳ bạo phát của Hồ Xán sẽ kết thúc.
Ngũ biến... phần lớn cũng không mạnh bằng hắn. Hắn hoàn toàn có thể ứng phóa
Sắc mặt Hồ Xán càng ngày càng khó coi. Trước đây, hắn cùng Liên Tuyết Dung đại chiến, huyết khí sôi trào. Sau đó còn chờ Hồ Triều Sinh đi lấy pháp khí, lại lãng phí một ít thời gian. Cho nên chờ tới lúc hắn và Lăng Hàn thật sự đấu với nhau, thời kỳ bạo phát của hắn thật ra chỉ còn lại có chừng năm phút.
Hiện tại thế nào, hắn lại dùng hết thời gian hai phút. Nhưng thoạt nhìn Lăng Hàn hình như còn có thể kiên trì thêm được mấy phút.
Hắn không có cách nào tiếp nhận kết quả như vậy. Cường giả ngũ biến sôi trào huyết khí, lại còn bắt không được một Thông Mạch Cảnh nho nhỏ?
Nếu như truyền đi, hắn sẽ trở thành chuyện cười lớn cho thiên hạ.
Đã như vậy, hừ!
Hồ Xán thoáng lộ ra một nụ cười lạnh.
Oong.
Thanh kiếm trong tay lập tức sáng lên.
Nói một cách chính xác, là bốn ký hiệu trên thân kiếm đều là tản ra ánh sáng màu trắng, khiến cho kiếm quang dường như bình thường, lại giống như một ngọn đuốc ở trong bóng đêm.
Vù.
Hồ Xán chém ra một kiếm. Một đạo kiếm khí hoa lệ lập tức liền chém qua về phía Lăng Hàn, kích thước dài chừng dài một trượng, tốc độ nhanh tới mức thái quá. Cho dù là Lăng Hàn có thể phán đoán được một kiếm này quét tới, hắn cũng không có khả năng trốn tránh được.
Đi tìm chết đi!
Hồ Xán cười lạnh, trong lòng lại là thầm thở phào nhẹ nhõm. Người trẻ tuổi này thật đáng sợ, tuyệt đối không thể để mặc cho hắn trưởng thành lên nữa.
- Lăng Hàn!
Liên Tuyết Dung kinh ngạc kêu lên một tiếng, vội vàng ném chiếc roi trong tay ra. Nhưng nàng ở cách quá xa, căn bản là ngoài tầm tay với.
Lăng Hàn ngược lại thoáng lộ ra một dáng vẻ tươi cười. Lẽ nào hắn biết trong tay đối phương có một pháp khí còn có thể không đề phòng sao?
Hắn đã sớm lấy ra thanh kiếm gãy. Hắn cũng giơ thanh kiếm lên, quét qua.
Ký hiệu hơi phát sáng, sau đó đánh ra một đạo kiếm khí, dài một thước, nghênh đón về phía kiếm khí vừa lớn vừa dài kia.
- A, pháp khí?
Sau khi mọi người nhìn thấy, ở trong lòng đều nói một câu.
Thật không ngờ, tiểu tử này lại có thể có được pháp khí vô cùng trân quý!
Phải biết rằng, tất cả pháp khí đều đến từ di tích cổ văn minh đời trước. Bây giờ còn không có ai có thể chế tạo ra pháp khí. Bởi vậy, pháp khí là vật vô cùng trân quý. Cho dù là Hồ gia cũng chỉ có một cái như thế.
Một tiểu tử Thông Mạch Cảnh lại có thể cũng có!
Chỉ có điều, chỉ là pháp khí như vậy?
Ở trong lòng mọi người đều thầm lắc đầu. Thân kiếm cũng đã gãy, còn có thể lưu lại mấy phần uy lực?
Nhìn chiều dài của kiếm khí này liền biết, chỉ dài có một thước, quả thực quá yếu.
Vù.
Hai đạo kiếm khí va chạm vào nhau, lặng lẽ không một tiếng động Kiếm khí hết một trượng liền dừng lại, sau đó từ hai mặt của vết cắt bắt đầu khuếch tán ra, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Ngược lại là kiếm khí dài một thước kia, còn đang tiếp tục lao về phía trước.