Lăng Hàn phất tay.
Nửa giờ sau, tất cả mọi người tu luyện hoàn tất, Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Đại Hắc Cẩu đều có tiến bộ kinh người, bọn họ tu luyện công pháp Hầu ca, biết thế khi Lăng Hàn đi tới Hầu cốc lần thứ hai, hắn liền hỏi thăm Hầu ca có thể dạy công pháp này cho bằng hữu và thân nhân hay không.
Công pháp Hầu ca lại thêm công pháp phụ trợ, tăng thêm đan dược, chỉ cần thời gian mấy ngày, bọn họ đều mở ra mười hai mạch.
Tin tưởng không qua bao lâu, bọn họ sẽ đạt tới hai mươi mạch.
Lăng Hàn rất tin tưởng vào thiên phú của bọn họ, có thể trở thành Thiên Tôn trong Nguyên thế giới, có người nào không phải kỳ tài ngút trời.
Đám người xuất phát, cũng tiến về phía Bạch Dạ thành.
Bạch Dạ thành là thành thì nằm gần nơi đây nhất, nơi nào có chín tầng tháp cấp Bạch Ngân, Lăng Hàn nhất định sẽ đi qua nơi đó.
Một ngày rưỡi sau, bọn họ đã tới nơi.
Đầu tiên phải tìm nơi ở lại Lăng Hàn lại đi nghe ngóng tin tức chín tầng tháp cấp Bạch Ngân.
Việc này không khó, Lăng Hàn nhanh chóng tìm thấy một tòa tháp cao chín tầng, nó còn cao hơn Hắc Thiết tháp một chút, cho dù trong đêm tối nó cũng tỏa sáng bắt mắt.
Ban đêm có chỗ tốt của ban đêm, nơi này không có người nào, Lăng Hàn cũng không cần xếp hàng, đi thẳng vào.
Trong tầng thứ nhất, thiết nhân màu đen đổi thành màu bạc, Lăng Hàn đi vào, thiết nhân màu bạc hoạt động, nó lập tức tấn công Lăng Hàn.
Ân, còn mạnh hơn thiết nhân màu đen không ít.
Nhưng đối với Lăng Hàn mà nói, việc này không đáng chú ý, hắn điểm nhẹ một ngón tay, thiết nhân màu bạc bị đánh bay ra ngoài.
Hắn lên tầng thứ hai, chỉ dừng lại một lúc rồi đi, hắn lại giết tới tầng thứ ba.
Một phút đồng hồ sau, hắn đả thông chín tầng tháp, kỳ thật phần lớn thời gian dùng để đi lên cầu thang, thời gian chiến đấu chân chính cộng lại không tới chín giây.
Ba, lại có một quyển sách rơi xuống, rơi xuống trước người Lăng Hàn.
Hắn cầm lên xem, trên đó có ba chữ: Độ Tiên Chỉ!
Lăng Hàn tính sơ lược một lần, đây là một môn chỉ pháp, uy lực rất lớn, đương nhiên, không thể so sánh với Yêu Hầu quyền, Chiến Thần tam thức.
Kỹ nhiều không ép thân, ngược lại cũng không khó học, Lăng Hàn dự định có thời gian rảnh luyện một chút.
Đi!
Hắn trở lại khách sạn, vẫn còn đủ thời gian ngủ một giấc.
Sáng sớm, Lăng Hàn tu luyện hoàn tất, hắn vội vã rời đi, Ảnh Ma trấn lúc trước là địa phương nhỏ, không thể tìm hiểu quá nhiều tin tức, nhưng nơi này khác biệt, là một tòa thành lớn.
Lăng Hàn quyết định ở chỗ này mấy ngày, hắn còn nhiều thời gian cho nên không sốt ruột.
Đối với quyết định này, Nữ Hoàng và Hổ Nữu các nàng vui vẻ đồng ý, hai nữ mang theo tiểu la lỵ, bảy tiểu oa nhi dạo phố, Đại Hắc Cẩu cũng đi theo, nó là gia hỏa không chịu ngồi yên, chỉ cần không bị người ta bắt làm thịt là tốt rồi.
Vẫn là Ngõa Lý tốt nhất, tận tâm tận lực giúp đỡ Lăng Hàn thôi diễn trận văn.
Lăng Hàn cũng ra cửa, hắn muốn đi tìm địa phương Đan sư tụ tập, ví dụ như Đan sư hiệp hội.
Bởi vì võ đạo Thiên Hải tinh xuất hiện đứt gãy, cho dù đan đạo cũng thế, đan phương Phàm cảnh cũng ít đến thương cảm, sau khi đến Tiên đồ, hắn chỉ tìm được một tấm.
Ngay cả Ngự Hàn Đan, sau khi ăn vào cũng chỉ chống cự hàn khí xâm nhập, nhưng chỉ giới hạn trong cấp bậc Trúc Cơ.
Với thiên phú đan đạo của Lăng Hàn, hắn tự nhiên đã sớm nắm giữ, thậm chí bởi vì đánh cược thắng những người đến từ bên ngoài, hắn còn không thiếu nguyên liệu chủ yếu, hắn lại thiếu ba phần phụ liệu, cho nên không thể mở lò luyện đan.
Chỉ chốc lát, Lăng Hàn đã tìm được Đan Đạo minh.
Đây là tổ chức cùng loại với Đan sư hiệp hội, nơi này đương nhiên chỉ là một phân minh, nhưng cho dù ở nơi nào, Đan sư đều có tính khá đặc thù, Đan Đạo minh chiếm cứ địa bàn rất lớn, toàn bộ kiến trúc cũng được xây dựng rất lớn.
Lăng Hàn sải bước đi vào, đang muốn tìm người hỏi thăm làm cách nào chứng nhận Đan sư Tiên đồ, còn chưa mở miệng, hắn đã bị người ta dẫn vào cái phòng, bên trong còn có rất nhiều người, đều ngồi nghiêm chỉnh.
Đang làm cái gì?
- Còn thất thần làm gì, nhanh tìm chỗ ngồi xuống, khảo hạch Đan đồ sắp bắt đầu.
Người kia nói, còn đẩy Lăng Hàn một cái.
A, khảo hạch Đan đồ? A, hắn bị người ta hiểu lầm, đối phương cũng thực sự quá nhiệt tình, cũng không hỏi hắn kỹ hơn một ít.
Lăng Hàn sững sờ, đang muốn quay người rời đi, nhưng nghĩ tới chính mình còn thiếu ba loại phụ liệu, nếu có thể trở thành Đan đồ, hắn sẽ dễ dàng tìm kiếm hơn không?
Vậy thì thi đi, hắn cũng muốn thử thân thủ.
Lăng Hàn đi vào và tìm nơi ngồi xuống.
Quả nhiên, khảo hạch rất nhanh bắt đầu, một nam tử trung niên xuất hiện, hắn phân phát cho mọi người một viên ngọc thạch:
- Cửa thứ nhất thi nhận biết linh dược, dán ngọc thạch lên trán các ngươi, mỗi một loại dược liệu sẽ có thời gian một phút tiến hành phân biệt.
Lăng Hàn cầm lấy ngọc thạch, nó rất mỏng, phân lượng cũng rất nhẹ, hắn dán nó vào trán của mình, lúc này trước mắt xuất hiện một gốc dược thảo.
A?
Lăng Hàn vươn tay ra chạm vào, lại có cảm xúc nhưng không thể cầm lên được.
Thứ này hiển nhiên là giả lập, lại có hiệu quả lừa gạt thần hồn, cho nên mới có thể thấy được, sờ được nhưng không cầm lên được.
Thú vị.
Lăng Hàn cảm thán một chút, sau đó cầm lấy tờ giấy viết xuống bốn chữ “Cuồng Sa Ma thảo”.
Hắn thi tri thức trụ cột?
Ha ha, hắn đã sớm bắt đầu nghiên cứu đạo này, đây là đan đạo cơ sở, nếu không biết dược liệu là gì thì làm sao luyện đan? Thân là Đan Đạo Đại Sư, đương nhiên Lăng Hàn biết điểm ấy.
Một phút đồng hồ sau, gốc dược liệu đầu tiên biến mất, thay vào đó là một trái cây màu đỏ.
- Cấn Nguyên quả!
Lăng Hàn lại viết ba chữ.
Một phút đồng hồ sau, trái cây màu đỏ biến thành một gốc cây cao lớn.
Lăng Hàn không cần suy nghĩ, nhìn thấy mình là người đặt bút xuống đầu tiên, sau mười phút cũng nhưng không có dược liệu mới xuất hiện.
- Không nên quên viết tên các ngươi lên giấy, sau đó rời đi, chờ đợi kết quả.
Giám khảo nói.
Đám người nhao nhao đứng dậy, rời phòng.
Bọn họ cũng không nhàn rỗi, cũng so đáp án với nhau.
- A, đề thứ hai lại là Cấn Nguyên quả? Ta viết là Tang Lan quả!
Có một tên mập kêu rên.
- Đúng là có tính mê hoặc, Cấn Nguyên quả và Tang Lan quả rất giống nhau, nhưng Cấn Nguyên quả có ba đạo kim tuyến bí mật, nhưng Tang Lan quả không có.
Một tên nam tử trẻ tuổi nói.
- Ôi, đúng thế!
Tên mập kia dậm chân, lộ ra vẻ ảo não không thôi.
- Không hổ là Tôn nhị thiếu, quả nhiên rất có kiến giải về dược liệu.
Bên cạnh có người khen.
- Tôn gia đại thiếu chính là võ đạo thiên tài, nhị thiếu lại có thiên phú đan đạo, một nhà song kiệt!
- Lần này nhị thiếu chắc chắn trở thành Đan đồ.
Đối mặt đám người tán dương, Tôn nhị thiếu rất hưởng thụ, lại làm ra dáng vẻ khiêm tốn, khoát tay áo, nói:
- Không có, các vị quá khen! Lần này chỉ chiêu thu ba học đồ, nơi đây nhân tài đông đúc, ta không nhất định có thể thông qua.
- Ha ha, Tôn Thiểu Long, ngươi thật tự hiểu lấy mình.
Một tên nam tử áo xanh lên tiếng.