- Vi sư tên Lăng Hàn, trước tiên truyền cho ngươi Bất Diệt Thiên Kinh.
Lăng Hàn chỉ vào trán, truyền Bất Diệt Thiên Kinh cho đồ đệ mới.
Tại sao thu Ninh Hải Tâm làm đồ đệ?
Tư chất của nàng không quá xuất sắc, không thì sớm được Ninh Đạo Lan chú trọng bồi dưỡng. Nhưng Ninh Hải Tâm bẩm sinh có năng lực thân thiết khiến người muốn đối xử tốt với nàng. Điều này gợi lên hứng thú của Lăng Hàn, hắn muốn biết nguyên nhân.
Bởi vì Lăng Hàn cũng bị ảnh hưởng, năng lực thân thiết này rất kinh người.
Ninh Hải Tâm tu luyện tại đây, Lăng Hàn thì cảm ngộ núi sông, hắn vẫn đang suy nghĩ vấn đề kia, là lực lượng gì hạn chế vị diện?
Thời gian trôi đi nhanh, tu vi của Ninh Hải Tâm vững bước tăng tiến từ từ.
Thiên phú võ đạo của Ninh Hải Tâm thật sự không xuất sắc gì, nếu đổi lại là Phù Thiên Hành thì mười vạn năm đủ để gã bước vào Tiên Vương, Ninh Hải Tâm mới chỉ đến Nhị Trảm.
Đúng vậy, mười vạn năm nàng chỉ bước ra một bước.
Nhưng Ninh Hải Tâm có điểm đặc biệt.
Lăng Hàn cẩn thận nghiên cứu đồ đệ mới của mình.
Tại sao Ninh Hải Tâm có năng lực thân thiết mạnh vậy?
Trong khi Ninh Hải Tâm tu luyện Lăng Hàn phân tích đệ tử này, với thực lực của hắn tất nhiên không làm Ninh Hải Tâm phát hiện có gì khác lạ.
Nhiều năm đã qua lẽ tất nhiên Lăng Hàn có điều phát hiện, nhưng phát hiện này gần bằng không.
Vì Lăng Hàn phát hiện sâu trong thức hải của Ninh Hải Tâm có một đốm sáng, không chút bắt mắt, hắn mất rất lâu mới tìm ra.
Đốm sáng rất yếu ớt, nếu Lăng Hàn cưỡng ép mở ra là nó vỡ nát ngay. Có lẽ điều này sẽ không tổn thương Ninh Hải Tâm nhưng đốm sáng hình như là then chốt để có có năng lực thân thiết đó, Lăng Hàn sẽ không hành động lỗ mãng.
Quan trọng hơn là cùng với tu vi của Ninh Hải Tâm tăng lên thì đốm sáng cũng tăng trưởng, Lăng Hàn phát hiện năng lực thân thiết cũng tăng tiến.
Lăng Hàn lấy mình ra làm tham khảo, phát hiện Ninh Hải Tâm ảnh hưởng hắn lại sâu hơn. Đương nhiên tiến bộ rất nhỏ bé, Lăng Hàn bị ảnh hưởng có chút xíu, hầu như bằng không. Nhưng khiến một Thiên Tôn tu vi Ngũ Bộ, sức chiến đấu Thất Bộ bị ảnh hưởng là khái niệm gì?
Lăng Hàn rất tò mò, hắn quyết định bồi dưỡng Ninh Hải Tâm đàng hoàng, chờ tu vi của nàng lên cao thêm chút đốm sáng sẽ biến lớn dường như trưởng thành khỏe mạnh, có lẽ sẽ thăm dò được nhiều bí mật hơn.
Mười vạn năm qua đi, Lăng Hàn tin tưởng các phân thân của hắn đã sửa xong vị diện, đến lúc trở lại rồi.
Lăng Hàn nhẹ giọng nói:
- Đi thôi.
Ninh Hải Tâm khom người nói:
- Vâng thưa sư phụ!
Tu luyện với Lăng Hàn nhiều năm Ninh Hải Tâm càng hiểu rõ hơn sư phụ sâu không lường được.
Nói ra thì dù Lăng Hàn cứu Ninh Hải Tâm khỏi bể khổ nhưng đã giết phụ thân, là kẻ thù giết huynh của nàng. Nhưng Ninh Hải Tâm chỉ có ngưỡng mộ, tôn kính Lăng Hàn, không có chút căm hận.
Lăng Hàn xòe tay ra cưỡng ép kết nối không gian hồ Thiên Bảo với nơi này hình thành đường hầm không gian, hai người chỉ đi một bước đã đến bên trên hồ Thiên Bảo.
Có yêu thú bay ra ngay:
- Ai đó!?
Trông thấy Lăng Hàn, Ninh Hải Tâm thì yêu thú biểu tình kích động vội vàng quỳ gối, cung kính dập đầu.
Lăng Hàn phất tay nói:
- Đứng lên đi.
Yêu thú cung kính nói:
- Tuân lệnh đại nhân!
Yêu thú là con rùa, Quy Hậu.
Lăng Hàn muốn thu về phân thân của mình thì phải đến tiết điểm hồ Thiên Bảo, vì vị diện và hư không đối ứng với nhau, hắn xé hư không ở nơi khác không biết sẽ chạy đi đâu.
Lăng Hàn không nói nữa, hắn xé không gian, năng lượng hư không dâng lên làm trời xanh biến sắc.
Bão năng lượng hư không cao nhất có thể đạt tới uy lực Lục Bộ, đây chẳng qua là một vị diện trung đẳng, mạnh nhất chỉ tương đương với hơn mười Tứ Bộ, làm sao chịu nổi bão hư không?
Nhưng trong thiên địa còn có một loại lực lượng vượt trên quy tắc. Không gian này nứt ra rồi nhanh chóng phục hồi, không cho bão năng lượng tiếp tục tàn phá.
Lăng Hàn khẽ nói:
- Trở về đi.
Vù vù vù vù vù!
Các bóng người bay ra lao vào hắn, dung hợp vào cơ thể Lăng Hàn.
Bùm!
Lực lượng của Lăng Hàn tăng vọt vô hạn, khí thế tăng vùn vụt.
Nguyên hồ Thiên Bảo sôi trào, như sắp bốc hơi hết giọt nước.
Các yêu thú bay ra, thấy Lăng Hàn liền cung kính quỳ gối. Tâm linh chúng nó run rẩy, sức mạnh to lớn như vậy thật là quá đáng sợ.
Chốc lát sau tất cả phân thân đều trở về, Lăng Hàn nhắm mắt cảm ứng, lộ nụ cười.
Rất tốt, các vị diện đều chữa lành, sức chiến đấu của hắn phục hồi đến tốt nhất.
Chỉ cần không gặp Cuồng Loạn thì dưới vòm trời này không ai có thể tổn thương một cọng lông của hắn.
Lăng Hàn mở miệng hỏi:
- Hải Tâm, ngươi còn có điều gì không nỡ buông không?
Ninh Hải Tâm đáp ngay:
- Đệ tử không có gì vấn vương.
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Tốt, vậy vi sư mang ngươi đi.
- Đại nhân!
Chợt một thiếu nữ áo trắng bay đi, quỳ xuống cách Lăng Hàn ba trượng:
- Tiểu tỳ muốn đi theo đại nhân, góp sức hèn!
Đây là bạch xà, mười vạn năm qua tu vi của nàng tiến thêm một bước đến Nhị Trọng Thiên, tiến cảnh cực kỳ kinh người. Chắc là nhờ huyết mạch của nàng, thiên phú võ đạo của bạch xà không mạnh như vậy.
Lăng Hàn ngẫm nghĩ, nói:
- Cũng được, sau này ngươi đi theo Hải Tâm, bảo vệ, chỉ điểm cho nàng ấy.
Bạch xà mừng rỡ:
- Vâng thưa chủ nhân!
Bạch xà vội quỳ xuống hành lễ với Ninh Hải Tâm:
- Bạch Cơ kính chào thiếu chủ nhân!
Ninh Hải Tâm luống cuống:
- Bạch di...!
Từ nhỏ đến lớn Bạch di rất thương nàng, giờ quỳ trước mặt nàng gọi chủ nhân làm Ninh Hải Tâm khủng hoảng.
Lăng Hàn phất tay:
- Không sao.
Lăng Hàn là một trong các Thiên Tôn mạnh nhất đệ tử, Ninh Hải Tâm làm đệ tử của hắn, đừng nói Tiên Vương Nhị Trọng Thiên bình thường, Tiên Vương Cửu Trọng Thiên làm phó tòng cũng bình thường, Thiên Tôn phải khách sáo.
Nên bắt đầu từ lúc này nha đầu nên thích ứng chuyện đó.
Ninh Hải Tâm nói:
- Vâng thưa sư phụ.
Lũ yêu thú hâm mộ nhìn bạch xà, đi theo Lăng Hàn làm phó tòng, a không, là làm phó tòng của Ninh Hải Tâm, nhưng Lăng Hàn là tồn tại thế nào? Dính dáng một chút xíu thôi là có tương lai vô cùng sáng lạn.
Đáng tiếc bọn chúng không có lá gan mở miệng xin làm nô làm phó cho Lăng Hàn.
Lăng Hàn chộp Ninh Hải Tâm, bạch xà sau đó xé hư không, bắt đầu hành trình đi vị diện.
Lăng Hàn không muốn quay về chiến trường vực ngoại, hắn bỏ ra chút thời gian đi đường vòng, nửa tháng sau lại xé rách hư không trở về, xuất hiện trên Huyền Mạc vị diện.