Hắn thử thu hồi pháp khí không gian này vào trong Dưỡng Nguyên hồ lô, lại phát hiện không có cách nào làm được.
Suy nghĩ một chút, Lăng Hàn lấy đồ bên trong pháp khí không gian ra ngoài, sau đó chôn ngọc bội ở trong rừng cây nhỏ. Nếu chẳng may Bích Tiêu công chúa chạy đến nơi đây đặc biệt lục soát cũng không cần lo lắng.
Mà sau khi chuyện này qua đi, có thể sử dụng pháp khí không gia này.
Sau đó, tay hắn lấy ra một bảo quả gặm.
Hắn cần phải nhanh chóng tu luyện tới Cực Cốt Cảnh. Thiên Hải Tinh hình như lại sắp nghênh đón một lần đại bạo phát. Mà lần này có thể sẽ hoàn toàn giải phóng tinh cầu này, khôi phục lại thời kỳ cường thịnh năm xưa.
Cho nên, hắn phải nắm cơ hội quật khởi này. Thực lực của hắn càng mạnh, vậy cơ duyên chiếm vào trong tay dĩ nhiên lại là càng lớn hơn.
Hắn liều mạng tu luyện.
Ngoài dự đoán của Lăng Hàn chính là, tuy rằng Bích Tiêu công chúa bị mất trộm, lại không có gióng trống khua chiêng triển khai lục soát. hình như căn bản sẽ không có phát sinh chuyện này.
Người mỹ nữ này thật đúng là lòng dạ thâm trầm.
Đế Đô lại khôi phục cảnh ca múa mừng thái bình ngày xưa. Bích Tiêu công chúa bắt đầu cho thấy mị lực vô cùng của nàng. Hiện tại không chỉ tất cả các hoàng tử đều bị mê tới thần hồn điên đảo, cho dù là mấy đại soái cũng giống như cây già một lần nữa nẩy mầm.
Toàn bộ Đế Đô hình như chỉ còn lại có một cái tên. Đó chính là Bích Tiêu công chúa, che lấp cả Lăng Hàn, che lấp cả Hồng Thiên Bộ.
Đồng thời, Yêu tộc cũng phái ra một sứ đoàn qua. Toàn bộ đều do thiên tài trẻ tuổi trong Việt triều tạo thành. Điều này cũng gây ra một trận phong ba tại Đế Đô. Nhân tộc có Hồng Thiên Bộ, có Lăng Hàn, như vậy Yêu tộc lại còn có yêu nghiệt thế nào?
Lăng Hàn không để ý đến. Hắn chính là liều mạng tu luyện.
Ở dưới bảo quả ủng hộ, Lăng Hàn tiến cảnh vô cùng mạnh mẽ. Vốn phải ba tháng mới có khả năng đạt được thất biến đỉnh phong. Hiện tại, ba ngày là đủ rồi.
Quả nhiên, ba ngày sau, Lăng Hàn đã đạt đến thất biến đỉnh phong.
Lăng Hàn không vội vàng đột phá. Cho dù là thiên địa bảo quả cũng không thể thật sự thay thế khổ luyện. Như vậy lực lượng không đủ vững chắc. Hơn nữa, đây chính là thất biến đỉnh phong. Tiếp theo chính là đột phá đại cảnh giới. Cho dù là khổ luyện hơn nữa, cũng phải quay đầu rèn luyện thật tốt.
Có Nhị Oa quan sát chú ý cho Lăng Hàn, Lăng Hàn tin tưởng mình có thể đánh bóng thất biến tới mức hoàn mỹ.
Đúng lúc này, đoàn sứ giả của Yêu tộc cuối cùng đã tới.
Đây là đội ngũ một trăm người, nữ có nam có. Tất cả đều rất trẻ tuổi. Cho dù Yêu tộc đã xưng thần, nhưng những người này lại vẫn cương quyết.
Trên thực tế, bọn họ quả thật có tư cách để cao ngạo.
Cao thủ đứng đầu của đoàn sứ giả tên là Hồ Nhị. Có người nói hắn đã là cường giả Tầm Bí Cảnh. Chỉ là bởi vì hoàn cảnh thiên địa không cho phép, mới không thể đi vào cảnh giới càng cao hơn. Tuổi tác của hắn chính là hai mươi bảy tuổi.
Thiên phú như vậy, sợ rằng Hồng Thiên Bộ cũng phải trố mắt nhìn theo, không thể không phục.
Dưới Hồ Nhị, lại có ba gã cường giả Khai Khiếu Cảnh, theo thứ tự là Hổ Thái Phong, Hùng Bạo, Ưng Phá Không, đều ở dưới ba mươi tuổi. Xuống dưới nữa chính là tồn tại Minh Văn Cảnh, chộp một cái là được một đống.
Dưới sự so sánh như vậy, Nhân tộc bên này ở dưới ba mươi tuổi thẳng tiến tới Minh Văn Cảnh liền chỉ có một mình Hồng Thiên Bộ. Điều này, có phần vô cùng thê thảm.
Đều nói Yêu tộc ở võ đạo sơ hưng tiến cảnh rất mạnh, quả nhiên không phải khoe khoang.
Hổ Thái Phong, Hùng Bạo, Ưng Phá Không vừa đến, lập tức liền đưa ra lời khiêu chiến về phía Hồng Thiên Bộ. Bọn họ nói là có thể áp chế tu vi, cùng Hồng Thiên Bộ luận bàn một chút. Nhưng Hồng Thiên Bộ lại không có mặt ở Đế Đô, tất nhiên không có cách nào đáp lại.
Hồng Thiên Bộ không ở đây, nhưng Lăng Hàn ở đây. Cho nên, đầu mâu lập tức nhắm ngay vào Lăng Hàn.
Yêu tộc buông lời, bất luận là Hồ Nhị, Hùng Bạo đều có thể áp chế tu vi cùng Lăng Hàn luận bàn, hỏi Lăng Hàn có dám hay không.
Lăng Hàn không có để ý tới. Hắn đã dùng sự thực chứng minh, trong cùng cảnh giới hắn là vô địch.
Hiện tại hắn cũng không có tâm tình đi để ý tới Yêu tộc. Hắn cũng muốn bắt đầu nâng cao thể thuật, sau đó đi trùng kích Cực Cốt Cảnh.
Một người bận rộn chuyện lớn, làm sao có thời gian đi để ý tới những loại chuyện lông gà vỏ tỏi?
Yêu tộc quả thực mạnh mẽ. Nhân tộc bên này nếu không có xuất hiện ra một Trần Phong Viêm, thật sự chỉ có phần làm thịt cá cho Yêu tộc. Khoảng chừng một trăm thiên tài Yêu tộc một mực khiêu chiến khắp nơi, dưới cùng cảnh giới, hoàn toàn không có bị đánh bại.
Cho dù thấp một cảnh giới, có vài Yêu tộc vẫn có thể làm được bất bại, thậm chí giành thắng lợi.
Đây là ưu thế của chủng tộc. Trước khi bước lên tiên đồ, Yêu tộc sẽ vẫn nắm ưu thế, ở trên trình tự sinh mạng trình vẫn áp chế Nhân tộc.
Sau khi đạt được rất nhiều trận thắng lợi, Yêu tộc lại chỉ đầu mâu về phía Lăng Hàn và Hồng Thiên Bộ. Bởi vì đây là nhân tộc duy nhất hai lần khiến cho yêu tộc bị thua thiệt... Trần Phong Viêm không cần phải nói. Hắn bây giờ hoàn toàn xứng đáng là cường giả đứng đầu Thiên Hải Tinh. Ngay cả Yêu Hoàng cũng cúi đầu.
Yêu tộc không ngừng buông lời, muốn Hồng Thiên Bộ và Lăng Hàn đi ra đánh một trận. Có vài Yêu tộc còn dử dụng những từ mang tính sỉ nhục, nói Hồng Thiên Bộ và Lăng Hàn thành người mua danh chuộc tiếng.
Điều này làm cho người của Đế Đô đều vô cùng tức giận. Các ngươi rõ ràng là thần tử của hàng quốc, làm sao lại lớn lối như thế?
Có khả năng áp chế yêu tộc lại chỉ có một mình thánh hoàng. Hiện tại thánh hoàng không phát ra một lời nào, dường như ngầm cho phép trạng thái như vậy diễn ra, khiến mọi người cũng không thể tránh được.
Bọn họ chỉ có thể chờ đợi Lăng Hàn hoặc là Hồng Thiên Bộ đứng ra.
Đúng lúc này, Lăng Hàn nhận được một thiệp mời, đến từ Yêu tộc công chúa, nói ba ngày sau sẽ tổ chức một bữa tiệc rượu, hi vọng Lăng Hàn có thể đi tới đó tham gia.
Ha hả, kiếm sáng sao?
Vừa lúc. Lăng Hàn lộ ra một nụ cười nhạt. Hắn vừa dự định trùng kích Cực Cốt Cảnh. Vậy ba ngày sau, hắn chắc hẳn là bước trên nấc thang thứ ba của võ đạo.
Được, để hắn tới giết nhuệ khí của yêu tộc.