Chân Long, tồn tại cấp bậc Đại Đế, hơn nữa còn là thần thú thế hệ đầu tiên, chính là Đế trong Đế, khủng bố không cách nào hình dung.
Bị ánh sáng chiếu vào người, có ai không lo sợ?
Dù là Đế tử Quỳ cũng biểu lộ nghiêm túc, tuy hắn là thế hệ hoàng kim, hơn nữa hiện tại đã rảo bước tiến lên Hóa Linh cảnh, chỉ thiếu chút nữa có thể trở thành cường giả cấp Giáo Chủ, trước mặt thủ đoạn của Chân Long, hắn yếu đến mức không chịu nổi một kích.
Đế, cao trên chín tầng trời, quan sát chúng sinh, dù đã hóa đạo hàng tỷ năm, bố trí thủ đoạn vẫn có thể chém giết Thánh Nhân.
Có thể chống lại Đế, chỉ có một vị Đế khác.
Ông, Hỗn Độn Cực Lôi Tháp chấn động trong thức hải Lăng Hàn, đây chính là Mẫu Kim tạo thành, Đế binh tương lai, cảm ứng được lực lượng Đế cấp, nó như hăng máu gà, hưng phấn muốn lao ra đại chiến.
Lúc trước cũng thế, ba Đế binh tranh nhau phát sáng, gia hỏa này cũng kích động.
Ai, rõ ràng còn chưa trở thành Đế binh, thật sự làm cho người không bớt lo.
Không chỉ như vậy, đan trì của Lăng Hàn đã sôi trào và tỏa ra khí tức bất diệt chí cao vô thượng.
Khí tức này lan tràn không bị khống chế, làm cho Đế tử Quỳ, Trình Khánh và Đế nữ Khổng Tước tộc khiếp sợ.
Đối với Đế tử Quỳ và Trình Khánh mà nói, khí thế kia hoàn toàn không thể xưng là cường đại, nhưng nó lại vô cùng cao quý giống như Đại Đế.
Quá kinh người, không phải Đế tộc nhưng lại có khí tức như thế.
Đế tử Quỳ sinh ra sát ý, tuy hắn là thế hệ hoàng kim, cực kỳ khả năng đánh vỡ muôn nguyền rủa Đế tộc không xuất hiện Tổ Vương, nhưng nhìn khắp lịch sử, người thành Đại Đế đều không phải Đế tộc.
Từ điểm đó mà nói, Lăng Hàn có khả năng thành Đế cao hơn Đế tộc, nhìn hắn phát ra khí tức là biết.
Đương nhiên Đế tử Quỳ cũng muốn trùng kích Đế lộ, bởi vậy, Lăng Hàn sẽ thành chướng ngại của hắn.
Hổ Nữu thập phần mẫn cảm với sát ý, nàng trợn mắt nhìn Đế tử Quỳ, nhếch môi lộ ra hàm răng trắng như mãnh hổ.
Nàng cũng mặc kệ mọi việc, có người dám gây bất lợi với Lăng Hàn chính là địch nhân của nàng.
Cái gì thế hệ hoàng kim!
Sát!
Hổ Nữu không sợ hãi tấn công Đế tử Quỳ.
Nàng như thiêu thân lao đầu vào lửa, Đế tử Quỳ hừ một tiếng, ý niệm trong đầu bộc phát và hóa thành một thanh chiến chùy tấn công Hổ Nữu.
Hóa Linh cảnh muốn giết Chú Đỉnh, một ý niệm là đủ.
Nhưng chiến chùy nện qua lại hoàn toàn thất bại.
Cũng không phải thân pháp Hổ Nữu linh động tránh được, mà là bọn họ như hóa thành trong suốt, không ai có thể làm gì lẫn nhau.
Bởi vậy, chiến chùy nện không trúng, mà Hổ Nữu cũng xuyên qua người Đế tử Quỳ.
Hiển nhiên đánh không được.
Chân Long tụ tập bọn họ ở nơi này, cũng không phải nhìn bọn họ đánh nhau, nếu không, cho dù chỉ là một Hóa Linh cảnh bình thường cũng có thể giết sạch đám người Lăng Hàn ở nơi này.
Đế tử Quỳ cau mày, nơi này không thể ra tay, hắn cũng không thể giết Lăng Hàn, sau khi ra khỏi nơi này sẽ chém sạch trí nhớ liên quan, sẽ không nhớ rõ Lăng Hàn là đối thủ tương lai trên Đế lộ.
Oanh, hắn quanh người khí tức sôi trào, bởi vì một ý niệm của hắn, từng đạo thiên địa quy tắc hiển hóa và tạo thành tấm lưới.
Ánh mắt Trình Khánh sáng ngời, Hóa Linh cảnh bình thường không thể làm đến loại tình trạng này, thế hệ hoàng kim quá trâu, có thể làm thiên kiêu đương đại phải khom lưng.
Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào Đế tử Quỳ, giống như muốn khắc sâu đối phương vào trong đầu, về sau sẽ không quên.
Người này, hắn muốn giết!
Đế tử Quỳ không xem ánh mắt của Lăng Hàn làm chuyện quan trọng, hắn xem ra, cho dù Lăng Hàn rảo bước tiến lên Hóa Linh cảnh cũng không phải đối thủ của mình, cái gì gọi là thế hệ hoàng kim?
Đó là áp chế thiên tài áp chế một thế hệ, tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.
Nếu không phải hắn xuất thân Đế tộc, mà Lăng Hàn lại là bình dân, khả năng thành Đế của hắn sẽ không bằng Lăng Hàn, nếu không hắn cũng không đặt Lăng Hàn vào mắt.
Đúng lúc này, trong động quật bắn ra ánh sáng màu xanh dừng lại, sau đó Hổ Nữu, Đế tử Quỳ bắt đầu hóa thành mảnh vỡ.
Bọn họ bị truyền tống rời đi
Nhưng làm cho Lăng Hàn kinh ngạc phát hiện, chính mình không có biến hóa.
Xảy ra chuyện gì?
Hắn bị giữ lại ở nơi này?
- Lăng Hàn!
Hổ Nữu hét lớn, truyền đến thần thức chấn động.
Nàng vươn tay muốn nắm Lăng Hàn nhưng lại biến mất, nàng không thể địch nổi thủ đoạn của Chân Long, thân hình chấn động, nàng đã biến mất không thấy gì nữa.
Đế tử Quỳ, Trình Khánh và Khổng Tước nữ cũng kinh ngạc, chỉ lưu Lăng Hàn lại nơi này là có ý gì?
Bọn họ không còn cơ hội quan sát, bọn họ đã bị ném ra khỏi không gian nơi này.
Nơi này chỉ còn lại một mình Lăng Hàn.
Lăng Hàn nhe răng, việc này gọi là gì?
Nơi đây như lao tù, bốn phía không có đường ra, mà động quật lại bị Đại Đế sát trận phong tỏa, có thể nói hắn không thể rời đi, không phải ngồi tù thì gọi là gì?
Ồ?
Lăng Hàn kinh ngạc phát hiện, trên người mình tỏa sáng.
Đây cũng không phải hắn chủ động kích phát, hơn nữa cũng không phải thủ đoạn của hắn.
Có ý gì?
Chân Long đương nhiên sẽ không làm chuyện nhàm chán, nhưng từ những hòn đảo lúc trước hắn cảm thấy Chân Long thật sự thích chơi đùa, hắn sáng lên không phải chuyện vô duyên vô cớ.
Chẳng lẽ?
Lăng Hàn thử quan sát, rất chậm, sau đó hắn mở đồng thuật ra, hắn nhìn thấy Đại Đế sát trận trước mặt tối tăm, cũng không lộ ra uy lực gì.
Ha ha, ha ha!
Lăng Hàn đã hiểu vì cái gì phải lưu hắn lại đây, vì cái gì hắn sáng lên, thì ra Chân Long chọn trúng hắn, cho hắn tiến vào trong hang động.
Việc này làm Lăng Hàn hưng phấn chà xát tay, Chân Long bí quật, Đại Đế bảo khố!
Giàu rồi.
Lăng Hàn chậm rãi đi về phía trước, Đại Đế sát trận phía trước tối lại, sau đó nó nhường ra một lối đi cho Lăng Hàn.
Chỉ chốc lát, Lăng Hàn đã tiến vào động quật.
Trước kia hắn bị đại đế sát trận bao phủ, chẳng những không cách nào thông qua, thậm chí còn không nhìn rõ tình thế, sau khi đi vào thì Lăng Hàn mới thấy rõ ràng.
Hí!
Hắn kinh ngạc, hắn lộ ra vẻ mặt vui mừng lẫn sợ hãi.
Bởi vì trong động này mọc ra một cái cây, không cao, chỉ cao ba trượng, nhưng thân cây như thương long, thân cây có lân phiến, nó giống như một con Chân Long đang gào thét trời cao.
Đây là Thiên Long thụ!
Đây là mẫu thụ cao cấp nhất, trong truyền thuyết, nó vốn là thánh dược, nhưng trường kỳ nhận được long khí thoải mái, cuối cùng tiến thêm một bước trở thành Đế cấp.
Thế gian này chỉ có một cây mẫu thụ như thế, các Thiên Long thụ khác đều là hậu đại của nó.
Lăng Hàn vội vàng chạy tới, nhưng hào quang trên người hắn tối lại, không cách nào nữa áp chế Đại Đế sát trận.
Hắn không thể không dừng bước lại.