Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà, người này vừa bị đánh bay, lại có chướng ngại vật mới, lần này là Tiên Phủ Cảnh.

Tiên Phủ đối phó Phân Hồn, đây là nghiền ép tuyệt đối, không có bất kỳ người nào có thể ngoại lệ.

Bởi vậy, người này đứng chắp tay, một bộ tự tin tất cả nằm trong lòng bàn tay.

- Lăng thiếu đúng không, vội vã đi như thế làm gì, Cung chủ đại nhân chăm sóc ngươi như vậy, tương lai ngươi nói không chắc sẽ trở thành Thiếu Cung chủ của chúng ta cũng không nhất định. Tứ Hải Cung chúng ta ở Tiên Vực là thế lực cao cấp nhất, vinh hoa phú quý như vậy người khác nghĩ cũng không dám nghĩ, ngươi lại được dễ như trở bàn tay, ta thực sự là ước ao chết mất.

Lăng Hàn cười ha ha nói:

- Ngươi cút hay không cút? Không cút, ngày sau ta thành thiếu cung chủ gì đó, chuyện thứ nhất chính là chém đầu của ngươi, ngươi có tin hay không?

Đệt!

Da mặt của Tiên Phủ Cảnh kia không khỏi co giật, có loại khó chịu như nâng đá đập mình chân, tự tin trên mặt nhất thời không cánh mà bay.

Đúng a, lấy coi trọng của Thương Chỉ Vi đối với Lăng Hàn, cho dù không lập Lăng Hàn làm Thiếu Cung chủ, cũng khẳng định chạy không được chức vị Thánh Tử. Mà hắn chỉ là một Tiên Phủ Cảnh nho nhỏ, ở Tứ Hải Cung miễn cưỡng có thể tính là cao thủ.

Nếu như Lăng Hàn thật muốn chỉnh hắn, ai sẽ giúp hắn nói một câu lời hay?

Vậy hắn phải để đi?

Nhưng vạn nhất tội danh thả chạy Lăng Hàn gán lên đầu hắn, Thương Chỉ Vi trách tội, hắn gánh nổi sao?

Hắn không khỏi tiến thối lưỡng nan, càng cực kỳ hối hận, sớm biết trực tiếp đánh ngất Lăng Hàn không phải tốt sao, bây giờ đối phương nói ra, cũng để vấn đề khó ở trước mặt hắn.

Thừa dịp người này chần chờ, Lăng Hàn lập tức vận chuyển thân hình, chạy đi như bay.

- Lăng thiếu, vẫn là ở lại đây đi!

Người này ra tay, tóm tới vai của Lăng Hàn.

Hắn quyết định, Lăng Hàn muốn chỉnh hắn cũng là chuyện sau này, nhưng nếu như thả chạy Lăng Hàn, vậy Thương Chỉ Vi trách phạt chính là gần ngay trước mắt. Hắn cũng chỉ có thể thầm hận tại sao chân mình hèn hạ như thế, nháo đến tình cảnh hiện tại này.

- Ồ?

Hắn hơi sững sờ, bởi vì Không Gian trong phạm vi ngàn trượng ở chung quanh hắn đều vặn vẹo, thật giống như hóa thành vô số tấm gương, mà trong mỗi một chiếc gương đều có một Lăng Hàn.

Hắn biết những cái này tất nhiên đều là giả, những giả cũng quá chân thực đi, bất kể là tướng mạo, khí tức đều không hề khác chân thân, để hắn căn bản không thấy được người nào mới là chân thân.

- Có chút ý nghĩa, nhưng ngươi có biết, cảnh giới của ngươi và ta chênh lệch quá to lớn!

Tiên Phủ Cảnh kia hừ nhẹ một tiếng, tay phải thò ra, trên chưởng có một loại phù hiệu tựa như mãnh hổ phát sáng.

Oanh, một làn sóng trùng kích đẩy ra, oành oành oành, Không Gian vặn vẹo dồn dập phá nát, thân hình Lăng Hàn ở trong đó cũng run lên liền đổ nát, nhưng chỉ một tức thời gian mà thôi, gương ảnh Không Gian trong ngàn trượng toàn bộ tan rã.

Lăng Hàn đâu?

Tiên Phủ Cảnh kia khiếp sợ phát hiện, tên tiểu tử này lại xuất hiện ở ngoài ngàn dặm, sắp muốn chạy ra phạm vi thị lực hắn có thể đạt tới.

Xảy ra chuyện gì đấy?

Căn bản ở dưới mí mắt của hắn, Lăng Hàn lại có thể thoát thân mà chạy?

Hắn hét dài một tiếng, thân hình hơi động, cấp tốc đuổi về phía Lăng Hàn, chỉ mấy cái lên xuống hắn liền đuổi theo Lăng Hàn, lần thứ hai lấy tay liền bắt, muốn bắt Lăng Hàn.

Ta không tin, đường đường Tiên Phủ Cảnh còn không bắt được một Phân Hồn?

Lăng Hàn giở lại trò cũ, mở ra Hư Linh Không Gian, vô số mặt kính tái hiện, bóng người của hắn thiên thiên vạn vạn, căn bản vô pháp biện bạch người nào mới là chân thân.

- Ta rõ ràng!

Tiên Phủ Cảnh kia cười to.

Kỳ thực Hư Linh Không Gian của Lăng Hàn muốn vượt qua phạm vi ngàn trượng, nhưng Lăng Hàn hạn chế to nhỏ, đặt chân thân ở ngoài phạm vi này, vậy hắn vào trước là chủ, chỉ cho rằng Lăng Hàn cũng ở trong khu vực này, vậy cho dù hắn phá nát Không Gian này, nhưng vẫn như cũ không làm gì được Lăng Hàn.

Khá lắm tiểu tử, vận dụng bí pháp linh hoạt đến mức độ như thế, thực sự là thiên tài!

Ngay cả hắn cũng bắt đầu có ý yêu tài, nhưng mà thật sâu biết, mình căn bản không có tư cách thu Lăng Hàn làm đồ đệ.

Tiên Vương tầng chín cũng cực kỳ coi trọng Lăng Hàn, nào có phần của hắn?

Hắn bạo phát tiên lực, nhất thời, đùng đùng đùng đùng, ảnh trong gương Không Gian lần thứ hai nát tan, mà ở thời khắc hắn sững sờ, chỉ thấy Lăng Hàn lại xuất hiện ở ngoài ngàn dặm.

Kháo, kháo, đệt!

Một lần bị lừa gạt có thể thông cảm được, nhưng hai lần lật thuyền trong mương thì quá không nên.

Hắn là ngu xuẩn sao?

Tiên Phủ Cảnh kia không khỏi tức giận, chiêu thuật của Lăng Hàn không có một chút xíu biến hóa, chỉ là hiện tại hắn mở ra hai ngàn trượng vẫn như cũ không phải cực hạn của hắn, bởi vậy lần thứ hai thành công lừa gạt được mình.

Nhưng ngươi trốn được không?

Phân Hồn so với Tiên Phủ yếu hơn bao nhiêu, coi như ngươi đem hết thủ đoạn ra thì đã làm sao, vẫn trốn không thoát lòng bàn tay của ta.

Thân hình hắn lại lao lên, lần thứ ba đuổi theo Lăng Hàn.

Một chưởng thò ra, hắn cũng không thay đổi thói quen công kích, cái này cũng là một loại kiêu ngạo.

Lăng Hàn nở nụ cười, lần thứ ba mở ra Hư Linh Không Gian, lần này bao phủ khu vực bốn ngàn trượng.

- Ta đã nhìn thấu trò lừa bịp của ngươi!

Tiên Phủ Cảnh kia ngạo nhiên nói, oanh, bàn tay lớn mở ra, đầy đủ bao phủ tám ngàn trượng Không Gian.

Cái này dù sao vẫn đạt đến cực hạn của ngươi chứ?

Bàn tay lớn ấn xuống, hết thảy ảo ảnh nhất thời phá nát, nhưng mà, chân thân của Lăng Hàn vẫn không có xuất hiện.

Sắc mặt của Tiên Phủ Cảnh kia trong nháy mắt trở nên thúi đen, thật giống như bị người đánh một bạt tai, cực kỳ lúng túng.

Lăng Hàn... Lại đang ở ngoài ngàn dặm.

Tiên Phủ Cảnh kia thực sự là lấy làm kinh hãi, chỉ là Địa Hồn lại có thể khống chế quy tắc Không Gian ở trong khu vực lớn như vậy, quá làm cho người ta không cách nào tin nổi.

- Lão Tiền, ngươi ra tay mấy lần, lại vẫn không thể nào cầm được một Phân Hồn nho nhỏ?

Có người cười nhạo nói, đây là đồng liêu Tứ Hải Cung của hắn, nhưng bình thường quan hệ không tính quá hữu hảo.

Lão Tiền hừ một tiếng, dưới chân động nữa, lại đuổi theo Lăng Hàn, một chưởng vồ xuống.

Ngươi đến a, ta cũng không tin, ảnh trong gương của ngươi có thể lớn hơn phạm vi công kích của hắn.

Nhưng mà, hắn tính sai.

Lần này Lăng Hàn không có sử dụng ảnh trong gương phân thân, mà chỉ lợi dụng ảnh trong gương tiến hành nhanh chóng đi tới, lại thêm quy tắc hệ Lôi bạo phát, tốc độ của hắn trong nháy mắt bạo phát đến tình trạng để Tiên Phủ Cảnh cũng phải thay đổi sắc mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK