Lăng Hàn có chút cảm khái nói.
Trước đó bị Kỷ Vô Danh diệt một đám lớn. Sau đó lại sẽ bị Lăng Hàn giết chết sáu người. Hiện tại Đế giả của Quảng Long Thiên chắc hẳn là chỉ có năm sáu người. So với Thái An Thiên cũng không mạnh mẽ hơn là mấy.
Hơn nữa, còn phải suy nghĩ đến trong số Đế giả của Quảng Long Thiên còn có mấy người là Tiên Vương chuyển thế. Thiên kiêu thật sự dựa vào chính mình đạt được cấp bậc Đế giả thật ra rất ít ỏi.
Đây là một đả kích khổng lồ. Quảng Long Thiên không biết phải mất bao nhiêu năm mới có khả năng khôi phục lại được
Chỗ lối vào sơn cốc cũng không có Tiên Vương trấn thủ.
Lần này hành trình tiến vào bí cảnh có liên lụy rất rộng. Ngay cả Tiên Vương bát trọng cũng có vài vị hậu nhân tiến vào nơi đây. Ví dụ như Nghiêm Tiên Lộ v.v... Bởi vậy, ngược lại thật ra không có một Tiên Vương nào từng tới nơi này. Hình như bọn họ nhận định truyền nhân của mình có đầy đủ thủ đoạn hộ thân.
Trên thực tế cũng vậy, mỗi Đế giả, Hoàng giả đều có bí thuật bảo toàn tính mạng do Tiên Vương ban cho. Đáng tiếc, bọn họ gặp phải tên biến thái Kỷ Vô Danh này. Thủ đoạn như vậy căn bản không dùng được đã trực tiếp bị giết chết.
Đây cũng là rèn luyện của các Tiên Vương đối với truyền nhân. Nói như vậy cho dù không địch lại đối thủ, vẫn phải nể tình Tiên Vương ở phía sau mỗi người, cũng cực ít người sẽ hạ tử thủ.
Ngoại trừ Kỷ Vô Danh.
Cho nên, lần này bất kể Quảng Long Thiên hay Thái An Thiên, đều bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Chỉ là tình hình Quảng Long Thiên gặp tai hoạ càng nghiêm trọng hơn mà thôi.
Bốn người Lăng Hàn ra khỏi sơn cốc, lắc đầu, kiên định lên đường về nhà.
Bọn họ đương nhiên là đi tới Đan Đạo Thành.
Lần đi Đan Đạo Thành này đã tốn thời gian rất lâu. Bọn họ cũng không thèm để ý cần phải tốn bao lâu thời gian, một đường đi một chút dừng một chút. Bọn họ thường xuyên tiến vào bên trong Hắc Tháp bế quan, ở dưới cây luân hồi tìm hiểu. Hiệu quả tất nhiên là tăng lên. Thời gian cũng trôi qua rất nhanh. Thời điểm khi bọn họ trở lại Đan Đạo Thành, đã mười năm trôi qua.
Bốn người Lăng Hàn đều có tiến bộ rất lớn.
Lăng Hàn, nữ hoàng, Hổ Nữu đều tu luyện cảnh giới Ngũ Trảm này đến trình độ hoàn mỹ. Ở trên phương diện quy tắc giết chóc, bộn họ cũng có tiến bộ kinh người. Chí ít bọn họ đã hoàn toàn hấp thu được đại đạo chân giải ngày đó. Mỗi giờ mỗi khắc nó đều đang tăng thực lực của bọn họ lên. Về phần Diệt Thiên Cửu Kiếm lại thật sự nắm giữ. Bọn họ ở trên phương diện quy tắc giết chóc đã nắm giữ càng cao hơn, uy lực của kiếm pháp lại này càng mạnh mẽ, không bị giới hạn.
Hoặc nói, giới hạn chính là cấp bậc Tiên Vương. Hơn nữa còn là độ cao như Tiên Vương bát trọng, cửu trọng vậy.
Nhu Yêu Nữ kém lực hơn một chút. Nhưng Tứ Trảm đỉnh phong Hoàng giả đỉnh cấp, chỉ cần vừa đột phá Phân Hồn, so sánh cùng với những Đế giả như Lăng Hàn vẫn có khoảng cách nhất định. Nhưng khoảng cách này đã rút ngắn xuống vô số lần. Chí ít không còn là bị hoàn toàn nghiền ép. Dù thế nào cũng có thể đỡ được mấy chiêu.
Thiên Phượng Thần Nữ lại vẫn dậm chân tại chỗ. Thật may tuổi thọ của Sáng Thế Cảnh cũng đủ dài, hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề sẽ phải chết.
Bọn họ lúc đi vô cùng lặng lẽ, lúc này tới cũng vô cùng lặng lẽ.Năm người im ắng tiến vào Đan Đạo Thành. Gần như không có người nào biết. Thật giống như từ trước tới nay bọn họ chưa từng rời đi.
Lăng Hàn đi trước thỉnh anh Tử Thành đại sư, nói sơ qua một lượt về tình hình xuất hành lần này. Sau đó hắn lại khiến cho Tử Thành đại sư cả kinh nói không ra lời.
Trời ạ, tên đồ đệ này cũng thật có khả năng gây họa?
Giết Đế giả, dù thế nào cũng phải là truyền nhân Tiên Vương ngũ trọng. lục trọng. Điều này có thể dễ dàng hóa giải sao?
Trước đây chỉ là giết Lôi Vân Điện, truyền nhân của hai gia tộc Vân Tử thôi, liền khiến cho Lăng Hàn chọc tới đại họa. Hắn phí hết sức già mới có thể đối phó được chuyện này. Thế lực Tiên Vương nhất trọng đã khó xử lý như vậy. Vậy thế lực Tiên Vương ngũ trọng, lục trọng, thậm chí bát trọng lại khó xử lý tới mức nào?
Thật may chính là, phía sau Lăng Hàn có một Côn Bằng Cung.
Đây cũng không phải là ngồi không. Người ta lại có Tiên Vương cửu trọng trấn thủ, Tiên Vực mạnh nhất!
Họa đều gây ra, có hối hận cũng không làm nên chuyện gì. Tử Thành đại sư cũng không đi trách mắng Lăng Hàn, chỉ bảo hắn cố gắng luyện đan. Nếu như Lăng Hàn có thể bước vào nhóm đan sư ngũ tinh, như vậy hắn thật sự có thể có địa vị ngang hàng cùng Tiên Vương. Cho dù là Tiên Vương cao giai cũng phải nhường hắn vài phần. Giết mấy truyền nhân dĩ nhiên chính là chuyện nhỏ.
Lăng Hàn trở lại, bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu đan thuật.
Hắn ở trên võ đạo đã gặp phải bình cảnh, không đột phá Phân Hồn liền không có cách nào tiến thêm. Nhưng đột phá Phân Hồn nhất định phải đi tới những địa phương đặc biệt.
Giống như hắn và đám người nữ hoàng đều muốn đột phá Dương Hồn, như vậy thì phải đi tới một nơi có tên là Dương Hồn Hải.
Đông Tiên Vực cũng không chỉ có một Dương Hồn Hải, mà có tới mấy nơi. Ví dụ như Dương Hồn Hải cách Thái An Thiên gần nhất chính là nơi có bảy thiên vực dùng chung. Thời điểm mỗi lần mở ra liền có tu giả Trảm Trần đỉnh phong đi tới nơi này, cố gắng trùng kích Dương Hồn.
Trong này có thiên kiêu nhuệ khí phân phát, cũng có người đã tới rất nhiều lần vẫn thất bại. Còn có lão già tuổi xế chiều bị ách thiên nhân lăn qua lăn lại đến sắp hấp hối.
Không thể nghi ngờ, tập trung Trảm Trần đỉnh phong của bảy thiên vực, mỗi lần Dương Hồn Hải mở ra tất nhiên náo nhiệt vô cùng. Chỉ có điều số lượng lão tổ Trảm Trần vẫn hết sức thưa thớt. Bởi vậy số lượng này cũng sẽ không vượt qua so với người Trảm Trần trong sơn cốc là bao nhiêu.
Vấn đề là, Dương Hồn Hải cứ cách ức năm mới có thể mở ra một lần. Vận khí của Lăng Hàn vẫn tính là tốt. Chỉ phải chờ thêm ba trăm năm là được. Bằng không hắn nhất định sẽ rời khỏi Thái An Thiên, đi tìm Dương Hồn Hải sắp mở ra. Bằng không phải chờ thêm mấy nghìn vạn năm, hắn cũng không có kiên trì như vậy.
Hoàn toàn chính là đang lãng phí tính mạng.
Nhưng bây giờ, ba trăm năm hắn vẫn chờ nổi.
Hắn không ngừng ở dưới cây luân hồi tìm hiểu, ở trong Hắc Tháp luyện đan. Tiêu chuẩn đan đạo một ngày đi ngàn dặm.