Mục lục
Thần Ma Chi Mộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Một đao này của Thụy, mặc dù không giết chết được cương thi nhưng cũng gây ra thương tổn cho nó.
Nhưng “bách túc chi trùng tử nhi bất cương”, huống hồ đây lại là một cương thi cuồng mãnh!
Tương tây thiết thi bị Triệu Thụy đánh lén, hoàn toàn nổi giận.
Lúc Triệu Thụy bổ trúng tay nó, trong nháy mắt nó rống lên phẫn nộ, cánh tay còn lại mang móng vuốt kèm theo một cỗ kình phong đánh thẳng vào Triệu Thụy.
Triệu Thụy thậm chí không kịp tránh né, trúng phải móng vuốt của cương thi cả người đánh bay ra ngoài.
Thi trảo sắc bén lưu lại trên người hắn vết thương sâu, da thịt bong ra, máu đen chảy ròng ròng, trông thật dọa người.
Trong trảo của của tương tây thiết thi tích độc trong ba trăm năm, ngươi bình thường chỉ hơi chạm vào lập tức bỏ mạng.

Nhưng thân thể Triệu Thụy từng được yêu ma viễn cổ cải tạo, bằng vào đám thi độc ấy chưa đủ khả năng dồn hắn vào chỗ chết.
Thấy một kích không giết chết được Triệu Thụy, tương tây thiết thi càng phẫn nỗ, rống lên một tiếng, hương về Triệu Thụy mà lao tới.
Triệu Thụy dồn sức xuống chân nhảy lên một tòa nhà cao năm tầng bên cạnh, vốn là chỗ hắn ẩn núp lúc trước, còn chưa đứng vững đã bị tương tây thiết thi đánh nổ tung, tạo thành một cái hố lớn đủ để chôn một đám xe tải rồi.
Tương tây thiết thi công kích mấy lần liên tiếp đều không có hiệu quả, vì thế mồm liền mở to ra như một chậu máu, thi vụ đậm đặc phun mạnh ra tạo thành hình dáng một khô lâu khuôn mặt dữ tợn.
Triệu Thụy cũng thấy qua sự lợi hại của chiêu này, trong lòng rùng mình một cái, thừa dịp tương tây thiết thi đang ngưng tụ thi vụ, hy vọng có thể vọt đến trước mặt nó trước khi thi vụ hoàn toàn ngưng tụ.
Nhưng động tác tương tây thiết thi cực nhanh, trong nháy mắt khô lâu thi vụ đã hình thanh, bay vù vù hướng về phía hắn ép tới.
“A”
“Cẩn Thận!”

“Thế là xong rồi!”
“….”
“….”
Những cảnh sát đàng triệt thoái phía sau đang chú ý đến trận chiến, trong lòng nhất thời nguội lạnh, phát ra tiêng kinh hô, thi vụ kinh khủng này trước đó bọn họ đã tận mắt chứng kiến qua.

Chỉ cần bị thi vụ này đánh trúng, bất cứ vật gì cũng không thể sống sót được.
Thật vất vả mới có một cương giả có thể phân cao thấp với tương tây thiết thi, thật khó mới có chút hy vọng sinh tồn, hiện giờ giông như bọt biển, tan ra không chút vết tích, trong lòng bọn họ không khỏi có cảm giác tuyệt vọng.
“Ầm!”
Khô lâu tạo thành từ thi vụ kịch độc trầm trọng đánh vào người Triệu Thụy, oanh tạc vào hắn tựa như đạn pháo.

Sau đó phi thẳng ra bên ngoài, đụng vào một tòa nhà, cát gạch vỡ vụn, cả tòa nhà bị chấn nát, gạch đá rơi lả tả.
Nhưng lúc này, thị huyết ma đao trong tay Triệu Thụy cũng rời khỏi tay.
Chân khí màu xanh từ tay hắn xuất ra.

Giống như một sợi tơ màu xanh, khống chế thị huyết ma đao, vẽ một đường vòng cung trên không trung, tựa như một đạo huyết săc loan nguyệt, nhằm thẳng vào thiết thi chém xuống.
Một kích này tập trung tất cả khí lực của Triệu Thụy, đao mang khí thế mạnh mẽ, trong nháy mắt bắt kịp thân hình tương tây thiết thi, chém nó thành hai mảnh.

Tương tây thiết thi rống lên một tiếng thê lương, dường như không cam lòng thất bại, thân thể nó loạng choạng, sau đó đổ rầm xuống mặt đất.
Giết chết tương tây thiết thi, Triệu Thụy chậm rãi bò ra từ tòa nhà đổ nát, sắc mặt tái nhợt, bên mép rỉ ra vết máu.
Một kích vừa rồi của tương tây thiết thi thiếu chút nữa làm đảo lộn lục phủ ngũ tạng của hắn.
Nếu như không phải thân thể này vô cùng kiên cố giống như một kiện khôi giáp thì cho dù lực phòng ngự của hắn mạnh tới đâu cũng khó tránh khỏi thân thể bị hủy diệt.
Dẫu sao tương tây thiết thi này tu luyện ba trăm năm, trở thành một quái vật kim đan hạu kì cường đại, thực lực của hắn so với cương thi này đích thực còn cách một cấp bậc.
Phủi phủi cát bụi bám trên người, Triệu Thụy thu thị huyết ma đao về, sau đó chậm rãi tiến về phía thi thể tương tây thiết thi, hắn muốn thu hồi khối nội đan kia.
Bận rộn như vậy, chịu nhiều đau khổ nhưng tất cả đều vì kiện bảo bối này!
Nhìn tương tây thiết thi vô cùng cuồng mãnh bị chém làm hai mảnh, trên con đường dài vài trăm thước trở nên yên tĩnh không một tiếng động.
Mấy trăm cảnh sát đứng ngơ ngác tại chỗ, tinh thần từ cực độ sợ hãi và kinh khủng dần dần hồi phục lại.
Bọn họ vốn tưởng rằng tương tây thiết thi tu luyện ba trăm năm này, thực lực cường đại không thể chiến thắng được, bọn họ chả khác nào con sâu cái kiến, không tài nào thoát được sự giết chóc của tương tây thiết thi.
Không ngờ tới một thần bí nhân mang mặt nạ đột nhiên xuất hiện, dễ dàng chém chết tương tây thiết thi.
Đây là một sự chuyển biến lớn
Con người trong khoảng thời gian ngắn khó có thể tiếp nhận được
Qua một hồi lâu, mọi người mới tỉnh lại, trên mặt biểu lộ thần sắc vui mừng như điên, bắt đầu kêu lên vui mừng lẫn sợ hãi.
“Cương thi đã bị giết rồi!”

“Cương thi kinh khủng kia đã bị người ta giết chết rồi!”
“Không thể tin được! Thật không thể tin được! Không một ai có thể giết chết được cương thi kia! Ta còn tưởng tên cương thi kia là quái vật không thể chiến thắng được!”
“Này! Người kia mang mặt nạ đấy!”
“Đúng vậy.”
“Người này thật mạnh! Cường đại khiến người ta lo sợ.”
“Chỉ mong hắn không phải là một con quái vật khác.”
Đám cảnh sát tìm được đường sống trong cái chết, ánh mắt vừa vui mừng vừa sợ hãi, mang hỗn tạp các loại cảm tình tập trung vào trên người Triệu Thụy, trong lòng mơ hồ có cảm giác khó xác định.
Thanh Huyền đạo trưởng nằm trên mặt đất, nhìn Triệu Thụy, trong lòng cũng cảm thấy mừng rỡ vì tìm được đường sống trong cái chết, nhưng lại cảm thấy khiếp sợ và hoài nghi nhiều hơn.
Là một tu chân giả, hắn cảm giác rõ ràng rằng thần bí nhân mang mặt nạ kia, trên người tản mát ra khí tức nồng nặc của yêu ma.
Nói cách khác, phía sau mặt nạ này sợ rằng không phải khuôn mặt của nhân loại mà là khuôn mặt của yêu ma.
Thanh Huyền đạo trưởng trong lòng vui mừng, lo âu lẫn lộn, thần bí nhân này diệt trừ tương tây thiết thi, không chỉ cứu mấy trăm tính mạng nới đây, thậm chí còn cứu vô số tính mạng dân chúng trong thành phố Bắc Giang, đây là một việc công đức lớn.
Nhưng tại sai người này lại muốn giết chêt tương tây thiết thi? Hắn có mục đích gì?
KHông ai biết điều này.
Hắn khó khăn đứng lên, chuẩn bị đi đến chỗ Triệu THụy bắt chuyện một chút, ca ngợi sự anh dũng không sợ hãi của hắn, đồng thời tùy tiện dò xét mục đích của Triệu Thụy.
Ngay lúc này hắn đột nhiên thấy Triệu Thụy cúi người xuống, từ trên người tương tây thiết thi lấy ra nộ đan, ném vào giới chỉ, sau đó xoay người đi mất.
Thanh Huyền đạo nhân thân thể cứng đờ, cơ mặt co rút một hồi.
Cả nửa ngày hành động, thì ra người này nhằm vào nội đan của tương tây thiết thi a!
Tương tây thiết thi này tu vi đã đạt tới kim đan hậu kì, nội đan có thể nói là vô cùng trân quý, bất kể là ai, chỉ cần có khối nội đan này, hấp thu linh lực trong đó, cũng làm cho tu vi tăng lên nhanh chóng, giúp cho việc tu luyện tiến triển thần tốc.
“Cũng khó trách khiến cho người ta thấy tức đỏ mắt.”

Nhưng dù sao chính hắn cũng giết chêt tương tây thiết thi, làm một việc công đức vô lượng, Thanh Huyền đạo trưởng cảm thấy bản thân mình phải đến cảm ta hắn một cái.
Thanh Huyền đạo trưởng đi về phía trước, hy vọng có thể đuổi theo bắt chuyện với Triệu Thụy.
Nhưng Tiêu Khả Thân lại nhanh hơn hắn, đã hướng về Triệu Thụy chạy tới.
Thanh Huyền đạo trưởng kinh hãi, thần bí nhân mang mặt nạ này rốt cuộc là người hay yêu ma còn chưa xác định được, Tiêu Khả Thân lỗ mang xông đến, vạn nhất chọc giận người ta thì làm sao đây?
Đó là nhất vị cường giả a!
Hắn vội vàng lên tiếng, hy vọng giữ Tiêu Khả Thân lại, nhưng Tiêu Khả Thần dương như không để ý, vẫn tiếp tục chạy về phía trước.
Triệu Thụy lấy được nội đan cương thi, vừa mới đứng dậy, thì nhận thấy một người đang chạy đến gần hắn, hắn ngẩng đầu lên nhìn qua, lập tức phat hiện Tiêu Khả Thân cách mình không tới hai mươi thước.
Hắn biết Tiêu Khả Thân đã hoài nghi mình, không muốn tiếp xúc nhiều với nàng , vì vậy không nói nhiều, xoay người chuẩn bị rời đi.
“này! Chờ đã! Chờ một chút!” Tiêu Khả Thân lớn tiếng hô, đồng thời chạy nhanh hơn.
Nàng đã nhận ra thần bí nhân mang mặt nạ này cùng người lần trước cứu nàng chỉ là một, nàng hy vọng có thể thấy được chân diện mục của người này một lần.
Nhưng Triệu Thụy không để ý tới nàng ta, mũi chân nhũn khẽ trên mặt đất, bay lên trời, rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
“Người này chạy trốn thật nhanh!” Tiêu Khả Thân vọt lên phía trước vài bước, sau đó chậm rãi ngừng lại, bất mãn hừ một tiếng, “Nhưng bóng lưng của hắn thật sự rất giông tên Triệu Thuy kia a!”
Trong lòng nàng nghĩ vậy, rất muốn ngay lập tức về tiểu khu, mang Triệu Thụy ra hỏi rõ ràng mới được.
Nhưng nàng cũng biết, nếu làm như vậy, khẳng định chẳng tra ra điều gì, Triệu Thụy nếu thật sự giấu diếm, chỉ sợ nàng rất khó có thể tìm ra sự thật.
Vì vậy nàng không thể làm gì khác hơn là bỏ qua ý nghĩ đó, chỉ huy thủ hạ thu thập hiện trường, cứu trị người bị thương, đồng thời ứng phó với giới truyền thông.

Chuyện phát sinh đêm nay không thể cho giới truyền thông biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK