Vì Dung Nham Ma Hạt(ma thú bò cạp nhưng mình sẽ để nguyên văn cho dễ nghe) là nhị trọng thiên ma thú nên cực khó đối phó ngay cả viễn cổ thần khí cực mạnh cũng đã dùng tới.
Hiện tại xuất hiện nhiều như vậy bọn hắn làm sao đối phó được?Đổng Tú Linh gương mặt cả kinh trắng bệch, bị nhiều Dung Nham Ma Hạt như vậy vây quanh thì làm sao phá vây?Tuy nói trước mắt bọn họ đang ở trên không trung còn Dung Nham Ma Hạt đầy cả mặt đất lại không biết bay nhưng Dung Nham Ma Hạt vừa rồi đã thể hiện ma lực của mình.
Chúng nó hoàn toàn có thể tập kích tiên ma trong không trung!
Nếu Dung Nham Ma Hạt đồng loạt bắn ra mũi nhọn.
Chỉ sợ trong nháy mắt đem hắn nhóm bắn thành tổ ong!
Ngay tại thời điểm ba người còn kinh ngạc thì trên mặt đất mấy trăm, mấy ngàn Dung Nham Ma Hạt "Xuy xuy" hét lên ngẩng đầu lên gắt gao nhìn chằm chằm ba người nhẹ nhàng quơ quơ cái đuôi của mình chuẩn bị công kích.
Triệu Thụy trấn định như trước nhưng mà Đổng Tú Linh cùng Đôn Triệt gặp tràng diện này cũng cảm thấy không rét mà run.
Nếu Dung Nham Ma Hạt thật sự đồng loạt bắn ra ma thứ thì hậu quả kia thật sự là không chịu nổi.
"Đôn Triệt ngươi không phải nói muốn nếm thử mùi vi Dung Nham Ma Hạt sao? Hiện tại cơ hội đã tới ngươi hãy thử một chút đi.
" Tình hình như thế mà Triệu Thụy cư nhiên còn có tâm tư vui đùa.”
Lời nói này làm cho cảm xúc hai người Đổng Tú Linh cùng Đôn Triệt thả lỏng không ít.
Đôn Triệt lập tức mặt nổi lên mặt mày nhanh nhăn lại thành một khối nói: "Triệu Thụy huynh đệ ngươi hãy tha cho ta đi.
Nhiều như vậy Dung Nham Ma Hạt là nó ăn ta thì có, đại khái ta cũng không đủ chúng nó nhét kẽ răng.
"
Triệu Thụy thấy bộ dáng Đôn Triệt thú vị không khỏi phá lên cười.
"Các ngươi bây giờ còn có tâm tư nói giỡn sao.
Hiện tại cũng là lúc nào.
" Đổng Tú Linh oán trách nói "Triệu Thụy chúng ta rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ? "
"Nắm chặt ta chuẩn bị thuấn di.
" Triệu Thụy cơ hồ không cần suy nghĩ nói ngay lập tức.
Hắn hoàn toàn không có ý nghĩ cùng Dung Nham Ma Hạt tác chiến.
Một con Dung Nham Ma Hạt trưởng thành cũng đã tương đương với nhị Trọng Thiên tiên ma.
Nơi này có mấy trăm,mấy ngàn con như vậy hắn làm sao có thể dựa vào sức một người mở một đường máu!
Nếu dựa vào Không Gian Thần Trạc thuấn gian di động thoát đi vòng vây có lẽ còn có một đường sinh cơ.
Đổng Tú Linh cùng Đôn Triệt nghe Triệu Thụy vừa nói như vậy vội vươn tay nắm chặt bả vai Triệu Thụy.
Mấy con Dung Nham Ma Hạt bên kia tựa hồ nhìn thấu dấu hiệu chạy trốn của bọn họ kêu ré lên.
Như thủy triều hướng tới gần ba người.
Bốn phương tám hướng nơi nơi đều là Dung Nham Ma Hạt tiến tới gây ra tiếng động sàn sạt.
Dung Nham Ma Hạt nguyên bản cách ba người cũng không xa.
Hơn nữa trong nháy mắt cũng đã vọt tới dưới chân ba người.
Đổng Tú Linh thậm chí có thể nhìn thấy một con Dung Nham Ma Hạt mồm to mở ra như cái chậu máu răng nanh sắc bén!
"Đi mau! "
"Đi mau! "
Đổng Tú Linh cùng Đôn Triệt cơ hồ tại cùng thời khắc đó kêu lớn lên.
Ngay tại lúc hai người kêu to thi mấy con Dung Nham Ma Hạt bên kia đồng loạt đong đưa đuôi nhất tề bắn ra ma thứ.
Âm thanh bén nhọn phá không vang lên thậm chí đem tiếng thét của hai người lấn át.
Hơn ngàn ma thứ mang theo Liệt Diễm hừng hực từ mặt đất xì ra giống như hạt mưa bắn thẳng về phía thân thể Triệu Thụy.
Triệu Thụy đem chân khí mạnh mẽ rót vào Không Gian Thần Trạc.
Quang mang màu vàng trên không trung chợt lóe lên không khí chấn động bắt đầu đem ba người Triệu Thụy biến mất hiện ra tại không trung cách đó ngoài ngàn mét.
Dày đặc ma thứ từ chỗ ba người vừa biến mất bắn tới, trên không trung tạo thành một cái đường cong hoàn mỹ sau đó rơi xuống mặt đất xa xa.
"Oanh oanh oanh "
Chuỗi thật lớn tiếng nổ mạnh vang lên sinh ra cuồn cuộn bụi đất cao đến mấy chục thước làm trong phạm vi mười km toàn bộ bị che đậy bụi đất.
Ma thứ tại mặt đất oanh kích không ngừng chấn động
Đợi cho bụi đất tan hết mặt đất xuất hiện hơn ngàn hố sâu thật lớn.
Hố sâu nhất cũng cỡ một cái bồn địa diện tích đạt cả kilômét vuông!
Khối khu vực này nguyên bản cũng không ổn định.
Núi lửa hoạt động rất nhiều
Mà Dung Nham Ma Hạt bắn ra ma thứ đem phụ cận gần đó chấn động làm cho núi lửa lại lần nữa phun trào.
Nhìn từ miệng núi lửa phun ra nham thạch cùng khói đen nóng chảy.
Ba người Triệu Thụy chỉ cảm thấy phi thường may mắn.
Nếu vừa rồi bọn họ không phải né tránh nhanh thì một khi bị ma thứ đó đánh trúng vậy thì ngay cả cặn bã cũng không thừa nửa điểm.
"Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật.
May mắn chạy trốn mau.
Bằng không chúng ta liền xong đời.
" Đôn Triệt vẻ mặt khiếp sợ liền nói .
Đổng Tú Linh vẻ mặt cũng nghĩ mà sợ thái dương đều cũng xuất ra vài giọt mồ hôi lạnh, nàng thấy ở dưới mặt đất Dung Nham Ma Hạt một kích không trúng sau tựa hồ còn muốn động đợt công kích thứ hai vội vàng nói: "Triệu Thụy nơi này rất không an toàn.
Mấy con Dung Nham Ma Hạt bên kia giống như muốn động thủ với chúng ta nữa! Chúng ta chạy nhanh rời đi đi.
"
Triệu Thụy đáp ứng vội vàng khởi động Không Gian Thần Trạc lại lần nữa thi triển ra thuấn di về phía trước.
Bất quá mấy Dung Nham Ma Hạt bên kia lại không muốn buông tha như vậy.
Chúng nó theo sát mặt sau Triệu Thụy sau đó đuổi theo thân ảnh của Triệu Thụy.
Một khi thân hình ba người Triệu Thụy trên không trung xuất hiện chúng nó liền lập tức đuổi theo.
Dung Nham Ma Hạt trên mặt đất di động độ cực nhanh.
Triệu Thụy thuấn di năm sáu lần thay đổi nhiều phương hướng cũng chưa có thể đem chúng nó hoàn toàn thoát khỏi.
“Dung Nham Ma Hạt chết tiệt! Thật sự là Âm Hồn Bất Tán a! " Đôn Triệt nắm chặt bả vai Triệu Thụy nhìn phía dưới nói.
"Đó là đương nhiên, bọn nó thật vất vả mới tìm được vài cái mỹ thực như thế sao có thể làm cho chúng ta thoát đi? " Triệu Thụy tùy miệng nói.
"Vậy ngươi phỏng chừng còn bao lâu mới có thể thoát khỏi chúng nó? " Đổng Tú Linh trong lòng bội phục, vừa rồi Triệu Thụy lạc quan trấn định bất quá nàng quan tâm nhất là lúc nào có thể đi vào chỗ an toàn.
"Lại tiếp tục thuấn di bốn năm lần liền có thể thoát được.
Dung Nham Ma Hạt bám rất chặt muốn thoát khỏi chúng nó cũng không dễ.
"
Triệu Thụy vừa vặn nói ra khỏi miệng Đổng Tú Linh đột nhiên kinh ngạc nói: "Sao? Mấy con Dung Nham Ma Hạt bên kia đang lui lại ! "
Lui lại sao?
Triệu Thụy không khỏi kinh ngạc, tạm thời đình chỉ thuấn di nhìn lại phía sau chỉ thấy trên mặt đất lửa kia một mảnh Dung Nham Ma Hạt như thủy triều lui bước.
Hắn không khỏi hỏi: "Đây là chuyện gì? Dung Nham Ma Hạt này như thế nào đột nhiên lui lại? Mới rồi còn cắn chúng ta không tha mà? "
Đôn Triệt cũng không hiểu ra sao hắn lắc lắc đầu to lớn: "Đúng vậy thật là kỳ quái.
Chắc là ma thú đó cảm thấy không có khả năng truy đuổi theo chúng ta nên liền lười đuổi theo đi.
"
Đổng Tú Linh phi thường cao hứng nói "Mặc kệ vì cái gì chúng nó cuối cùng cũng đã rút lui rồi! Chúng ta an toàn rồi.
"
"An toàn? " Triệu Thụy cân nhắc nói : "Không nhất định ta cảm thấy chuyện Dung Nham Ma Hạt lui lại có chút gì đó không ổn thậm chí có thể nói là phi thường nguy hiểm giống như chúng gặp thiên địch vậy.
"
Đổng Tú Linh cùng Đôn Triệt đồng thời cả kinh: "Thiên địch? Chẳng lẽ gần nơi này còn có ma thú đáng sợ hơn? Nếu thật là như vậy thì rất nguy hiểm! "
Hai người lời còn chưa dứt chỉ thấy một đạo nhân ảnh bước từ Hồng Vân Tây Phương nhẹ nhàng tiến tới.
Người nọ thân hình cao lớn dung mạo khôi ngô cùng người thường khác nhau rất lớn, làn da màu hồng sắc trên trán mọc lên ba cái chích(giống sừng á) gấp khúc bất quá có một chích đã bị người tận gốc.
Đứt.
Trện thân trần trụi lộ ra trên lưng cơ thể có một cái nhuyễn giáp có chút rách nát bên hông treo một cái túi có chất liệu màu đỏ.
Mấy con Dung Nham Ma Hạt bên kia nhìn thấy yêu ma này xuất hiện.
Tựa như đã gặp quỷ liều mạng chạy trốn tứ tán.
"Muốn chạy? Hắc hắc nào có dễ dàng như vậy? " yêu ma kia nhếch miệng cười.
Gỡ túi màu đỏ bên hông xuống sau đó hướng không trung ném đi.
Trong miệng trách mắng: "Thu! "
Chỉ thấy túi kia bay đến không trung sau đột nhiên bắt đầu tràn ra hồng sắc quang mang chói mắt hơn nữa bành trướng đến hơn một ngàn lần!
Cùng lúc túi khẩu đó cũng đã trương mở ra.
Cuồng phong cực kỳ mãnh liệt từ trong bao vải trào ra từ không trung đến mặt đất hình thành một cái long quyển cao đến gần mười km hướng mấy con Dung Nham Ma Hạt bên kia cuốn lấy.
Gió lốc này đi qua thì toàn bộ Dung Nham Ma Hạt bị cuốn vào sau đó bị hút vào trong bao vải màu đỏ.
Mới vừa rồi không ai bì nổi Dung Nham Ma Hạt.
Nhưng bây giờ Dung Nham Ma Hạt không còn chút lực hoàn thủ chỉ có thể mặc người chém giết.
Mà cái túi tán hồng quang kia giống như là một quái thú không đáy đem tất cả Dung Nham Ma Hạt nuốt hết.
Qua không đầy một hồi toàn bộ Dung Nham Ma Hạt khắp núi đồi đều bị cuốn vào trong bao vải.
Ngay cả đám chích(chỉ) cũng không còn lại.
Yêu ma kia thấy nhiệm vụ hoàn thành trong không trung túi khẩu kia liền tự động chuyển động.
Sau đó thu nhỏ lại biến thành một cái túi tiến về lòng bàn tay của hắn.
Triệu Thụy, Đôn Triệt cùng Đổng Tú Linh ba người gặp yêu ma thần thông quảng đại này không khỏi âm thầm khiếp sợ.
Vừa rồi bọn họ đối phó một con Dung Nham Ma Hạt đều hao hết khí lực.
Đối mặt phần đông Dung Nham Ma Hạt như thế lại không còn chút lực hoàn thủ.
Chỉ có thể quay đầu bỏ chạy.
Nhưng mà yêu ma này lại không cần tốn nhiều sức.
Đem nhiều Dung Nham Ma Hạt như vậy một lưới bắt hết
Phần này thực lực quả thật cường hãn khiến người kinh dị
Triệu Thụy âm thầm phỏng chừng yêu ma này ít nhất đã muốn tiến nhập tam Trọng Thiên cảnh giới nếu không sẽ không có khả năng đem nhị Trọng Thiên ma thú dễ dàng trảo tận(giết hết)!
Tùy tiện gặp phải một yêu ma đã đạt tới tam Trọng Thiên cảnh giới Triệu Thụy biết Tiểu Tinh cầu này nhất định là cấm ma trong không gian bị lưu đày.
Triệu Thụy quyết định cùng yêu ma này lôi kéo làm quen.
Xem có thể hay không dung nhập yêu ma này.
Nếu như có thể từ miệng yêu ma này mà nghe được một ít tin tức có liên quan yêu ma kia vậy không thể tốt hơn.
Vì thế hắn hướng yêu ma kia chào hỏi.
Yêu ma kia bắt được Dung Nham Ma Hạt nhiều như vậy tâm tình tựa hồ cũng tương đối không tồi.
Hắn đánh giá Triệu Thụy vài lần cười đáp lại nói: "Ta cần phải cám ơn các ngươi nếu như không có các ngươi làm mồi thì Dung Nham Ma Hạt giảo hoạt này căn bản sẽ không xuất hiện nhiều như vậy.
Ta cũng không có khả năng dễ dàng đem chúng nó đều bắt được.
"
Danh Sách Chương: