“Tra ma sư! Ngươi đang làm gì đấy? Mau dừng tay!” Lý Vĩnh Triết quát lớn chặn ngay phía trước Tra Phi Hùng.
“Lý Vĩnh Triết! Ngươi chặn ta làm gì! Mau tránh ra cho ta! Nếu không, đừng trách ta không nể tình đồng môn!” Tra Phi Hùng hung hăng trừng mắt nhìn Lý Vĩnh Triết, rống lớn.
Lý Vĩnh Triết trầm giọng nói: “Tra ma sư! Ngươi động thủ ở đây, sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ lần này của bọn ta!”
“Nhưng hắn đã diệt toàn bộ Tra gia của ta!” Tra Phi Hùng chỉ Triệu Thụy, rống giận nói, ánh mắt hung ác vô cùng.
“Nói bậy! Ta hoàn toàn không diệt toàn bộ Tra gia các ngươi! Người ta giết đều là những người tội to ác cực đáng chết! Trước giờ ta chưa từng động tới người già trẻ em yếu ớt, sao có thể diệt toàn môn Đông An Tra gia?” Triệu Thụy nghiêm khắc phản bác “Thực ra, ngày đó ta căn bản không có ý đối địch với Đông An Tra gia.
Chỉ là hậu bối của ngươi, ỷ thế lực mình to lớn, tài lực mình hùng hậu, tác ác đa đoan, vô pháp vô thiên, hơn nữa còn hai lần ba lượt muốn đẩy ta vào chỗ chết! Ta mới một phen nổi giận, trừ sạch cường giả Tra gia.
Nếu không phải khi đó những tên Tra gia hung hăng càn quấy đó cướp bằng hữu của ta, ta cũng sẽ không hạ sát thủ!”
“Ta không quản nhiều như vậy!” Phi Hùng nghiến răng nghiến lợi “Nếu không phải là ngươi, Tra gia sao có thể tổn thất nhiều cao thủ như vậy, gia nghiệp mấy trăm năm sao có thể bị người ta nhổ tận gốc chỉ trong mấy ngày? Triệu Thụy! Ngươi làm con cháu ta nhà tan người chết, ta nhất định phải lột da rút gân ngươi, trả thù cho chúng!”
“Lão già thúi! Bằng vào ngươi cũng muốn ra tay với Thụy huynh đệ của ta? Trước tiên ngươi phải qua cửa này của ta đã!” Đôn Triệt trừng to hai mắt, nhảy phóc ra, quát lớn.
Bốn đệ tử Ma tông đi theo Tra Phi Hùng thấy Đôn Triệt nhảy ra cũng nhanh chóng xông lên, tụ tập pháp lực, thi triển pháp bảo, ngưng thần giới bị.
Không khí nhất thời trở nên căng thẳng, hai bên kiếm tuốt cung giương, sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào.
Lý Vĩnh Triết thấy không khí căng thẳng như vậy, không khỏi hơi gấp rút.
Bởi vì hắn hết sức rõ ràng hai người này đều là tu chân giả Hợp Thể kì, thực lực cường hãn, so với mình không kém nửa phần.
Nếu đánh nhau thật, chỉ sợ sẽ thành cảnh lưỡng bại câu thương.
Bọn hắn lần này tới di tích Long Cung, thân mang trọng trách mà Ma đế giao phó, nếu vì tư thù của Tra Phi Hùng mà kết lấy hai cường địch, phá hỏng chuyện lớn của Ma đế thì thực sự được không bằng mất.
Nói không chừng phải chịu trừng phạt của Ma đế!
Lý Vĩnh Triết biết hắn phải ngăn cản Tra Phi Hùng báo thù, cho dù vì vậy mà trở mặt với Tra Phi Hùng.
“Tra ma sư, ta hi vọng ngươi có thể bình tĩnh lại, lấy đại cục làm trọng.
Ngươi không được quên giới luật của Ma tông!” giọng Lý Vĩnh Triết trở nên nghiêm khắc “Phàm nhập vào Ma tông ta, phải cắt đứt mọi tình duyên trần thế! Bây giờ là thời khắc quan trọng tới Long Cung tầm bảo, ngươi lại gây chuyện lôi thôi, phạm vào đại kị của Ma tông! Vạn nhất làm hỏng kế hoạch của Ma đế, ngươi có gánh nổi trách nhiệm không?”
Tra Phi Hùng vốn không muốn nể mặt Lý Vĩnh Triết, nhưng khi hắn nghe đến tên Ma đế, cơ bắp trên mặt không khỏi co rút một cái.
Ma đế đối với Ma tông mà nói, đúng là một tồn tại giống như thần, có uy nghiêm không thể so sánh.
Cho dù là cường giả Hợp Thể kì như Tra Phi Hùng đây, đối với Ma đế vẫn kính sợ sâu sắc không dám trái ý nửa phần.
Tra Phi Hùng không khỏi lo lắng, nếu hắn phá hoại kế hoạch của Ma đế, một khi Ma đến nổi giận, hắn có chịu đựng nổi không!
Tra Phi Hùng nắm chặt nắm tay, trong lòng đấu tranh kịch liệt, sự sợ sệt và tôn kính đối với ma đế cuối cùng chiếm thượng phong.
Hắn trầm mặt chăm chăm nhìn Triệu Thụy, từ từ nói: “Tốt! Lần này ta bỏ qua cho tiểu tử Triệu Thụy này! Chờ hoàn thành nhiệm vụ xong từ từ xử lý hắn cũng không muộn!”
Nói xong hắn xoay người không đếm xỉa đến Lý Vĩnh Triết, dẫn bốn đệ tử Ma tông bước về hướng tây bắc.
Lý Vĩnh Triết nhìn Triệu Thụy một cái rồi đuổi theo.
Đôn Triệt nhìn theo bóng lưng Tra Phi Hùng, hai tay chống eo, hết sức khinh thường phun từ mũi ra hai luồng khí trắng.
“Từ từ xử lý bọn ta? Hừ, khẩu khí lớn thật! Bằng vào thực lực mấy thằng cha này, bị chúng ta xử lý còn được, muốn xử lý bọn ta, đúng là nằm mơ!”
Triệu Thụy cười cười, tịnh không tỏ vẻ phẫn nộ gì lớn, hắn hiểu sự phẫn nộ và thù hận của Tra Phi Hùng.
Dẫu sao cũng một tay hắn dẫn đến sự suy sụp của Tra gia.
Nếu quả Tra Phi Hùng thực sự tìm hắn gây phiền phức, hắn sẽ khiến Tra Phi Hùng có đi không về.
Hiểu là một chuyện, phản ứng là một chuyện khác, hắn không phải là loại người để mặc người ta nhào nặn.
Triệu Thụy tịnh không để Tra Phi Hùng vào lòng, hắn chú ý tới một chuyện khác hơn.
Vừa rồi Lý Vĩnh Triết nói, Ma đế phái bọn họ tới di tích Long Cung là có nhiệm vụ quan trọng, không thể chậm trễ.
Câu này khơi gợi hứng thú rất lớn của Triệu Thụy.
Bởi vì Ma đế của Ma tông và Long Hổ Thiên Sư Trương Tụng Li của Long Hổ Sơn đều là cường giả đỉnh phong trong tu chân giới, là hai người quyền thế lớn nhất tu chân giới.
Bảo vật có trong tay bọn họ, mỗi kiện đều là cực phẩm, bảo vật có thể rơi vào pháp nhãn của bọn họ, đã ít lại càng ít.
Thế nhưng, Ma đế nằm trên đỉnh kim tự tháp như vậy lại đột nhiên phái hai vị Lục đạo Ma sư tới di tích Long Cung.
Điều đó nói lên rằng trong di tích Long Cung có bí mật khiến Ma đế cũng phải động tâm!
Nếu không, Ma đế trước nay trầm mặc cũng sẽ không hưng sư động chúng như vậy!
Trong lòng Triệu Thụy không khỏi dâng lên hứng thú dày đặc, trong di tích Long Cung này rốt cuộc có ẩn giấu bí mật ra sao?
Hắn đột nhiên cảm thấy mình cùng Đôn Triệt tới di tích Long Cung có khi lại đúng!
Thế là hắn gọi Đôn Triệt: “Đôn Triệt, chúng ta đi! Theo sát mấy tu chân giả đó của Ma tông, ngàn vạn lần đừng để mất.
”
“Bám theo bọn chúng? Vì sao? Tên Tra Phi Hùng đó không phải hết sức thù địch với chúng ta sao?” Đôn Triệt hơi không hiểu.
Triệu Thụy chớp chớp mắt, cười: “Không phải ngươi muốn xem bảo vật của Long Cung sao? Theo bọn họ, nói không chừng sẽ thấy được đấy!”
Ánh mắt Đôn Triệt liền sáng lên: “Thật sao? Vậy còn chờ gì nữa? Đuổi theo mau!”
Nói xong, hắn xông lên trước.
Triệu Thụy lắc lắc đầu, cũng triển động thân hình, bay lên phía trước.
Do lần trước không cẩn thận để Lý Vĩnh Triết và Tra Phi Hùng phát hiện, lần này hai người Triệu Thụy là Đôn Triệt ẩn giấu khí tức, đặc biệt cẩn thận, tránh giẫm lên vết xe đổ.
Theo đám người của Ma tông luồn lách trong rừng san hô hẳn một lúc, hai người Triệu Thụy và Đôn Triệt cuối cùng cũng ra khỏi rừng san hô.
Sau đó, bọn hắn liền phát hiện, ngay phía trước bọn hắn, đại khái năm sáu cây số, xuất hiện một quần thể cung điện hùng vĩ tráng quan, hoa lệ tuyệt luân!
Tường thạch anh cao ngất ngăn cách quần thể cung điện với thế giới bên ngoài.
Trong lớp tường, từng tòa cung điện thạch anh trong sáng long lanh liên tục nhấp nhô, nhìn không thấy điểm cuối.
Cả quần thể điêu khắc như một tác phẩm điêu khắc tinh xảo, cao lớn hoa lệ, khiến người ta kinh ngạc!
Danh Sách Chương: