Mục lục
CÔ VỢ TỔNG GIÁM ĐỐC XINH ĐẸP CỦA TÔI
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lam Phi vừa đi, vừa nói về tình hình của tháp Thanh Đế cho Dương Thần biết.

- Có thể Tiêu huynh chưa biết, nghe nói gia đình Tiêu gia này là y bát kế thừa của Thanh Đế thời cổ xưa, do đó sở trường công pháp dựa vào hệ Mộc là chính, bồn gia mới tu luyện được “Thanh Mộc Huyền Tâm Khuyết” là bí kíp bất truyền, là công pháp công thủ kiêm bị mạnh nhất.

- Tháp Thanh Đế này là vì muốn tưởng nhớ tổ tiên Thanh Đế, tháp gồm một trăm linh tám tầng, bên dưới đa số dùng để đặt sách, như pháp môn đỉnh nhất Thanh Mộc Huyền Tâm Khuyết các loại, được đời đời người nhà Tiêu gia truyền lại, không hề đặt bên trong đó.

- Từ tầng chứa sách đi lên là luyện chế đơn dược, đặt những loại nguyên liệu luyện đơn, thường ngày được cao thủ chuyên luyện đơn của Tiêu gia chiếm dụng, những tầng cao nhất, là phòng giam một số tù tội.

Dương Thần cố ý truy hỏi:

- Tù lao này rốt cuộc giam loại người nào, Lam Phi huynh có biết?

Lam Phi lắc đầu nói:

- Cái này thì tôi không rõ nữa, tôi cũng chưa từng đi qua, chi biết một số người chống đối với nhà Tiêu, cũng có phản đồ, cũng có một số hạ nhân làm sai, nếu tu vi tương đối cao thường sẽ trực tiếp xử chết, tránh để lại hậu hoạn

Nhưng có một số tu vi không cao, hoặc tội không đáng chết, sẽ bị đưa vào trong đây. Nghe nói hiện giờ đã không còn ai bị tống vào đây nữa, chủ yếu là lúc ba gia tộc ấn thế hỗn chiến của nghìn năm về trước, mới tống giam nhiều tu sĩ vào trong này.

- Những tu sĩ từ ngoài đến như chúng ta, bình thường chỉ được đặt chân đến tầng lầu chứa sách, muốn lên nữa thì cần phải đặc biệt hơn, cần có trướng lão của nhà họ Tiêu trông chừng, chi cần người nhà họ Tiêu thì có thể tùy ý đi lên.

Dương Thần đang suy nghĩ, mình nên nghĩ cách nào để lên xem những tầng trên cùng của tháp, không chừng Tiêu Chỉ Tình sẽ ở trong đó. Nhưng tầng trên của lầu chứa sách, đều có trướng lão của nhà họ Tiêu trông chừng, thật khó xử.

Cùng Lam Phi đi đến lối vào, Dương Thần ngẩng đầu lên nhìn, trên mỗi một tầng đều có pháp chế trận pháp màu vàng, sáng lấp lánh, trông rất hoa mắt.

Những cấm chế được thông qua linh áp, sẽ khiến tốc độ bay lên của tu sĩ chậm dần, càng lên cao, đột phá áp chế cần đến chân nguyên lực mạnh hơn.

Đây cũng vì muốn kiểm tra các tu sĩ vào tháp, đạt được cấp bậc tu vi bao nhiêu, nếu một người đang tu vi hóa thần kỳ mà muốn xông vào tầng cao nhất của tàng thư lầu, với công pháp và pháp môn cao nhất, dường như là không thể, tầng cao nhất của lầu chứa sách, ít nhất cũng phải tu hành đến giai đoạn Nghiệp hỏa hoặc minh thủy, mới có thể thuận lợi bước vào.

Một số tu sĩ muốn đột phá ngang tàng, tuy làm được, nhưng cũng gặp phải từ chối của trướng lão trong tháp, ngoan ngoãn bước xuống lầu.

Đây cũng muốn khích lệ nhóm tu sĩ trong gia tộc cố gắng rèn luyện, cũng vì không muốn số tu sĩ này, tham vọng viễn vong, loạn hết tâm đạo.

Tuy nhiên, là người nhà trong nhà họ Tiêu, bậc tiểu bối như Tiêu Thu Phong và Tiêu Mạn Nghiên, tuy tu vi không đủ, nhưng vì biết cách hóa giải những pháp chế này, nên có thể tùacute; ra vào tầng cao nhất.

Dương Thần và Lam Phi cùng bay lên chưa đến năm tầng, thì nhận thấy được, dùng chân nguyên lực của hóa thần sơ kỳ đã rất khó bức phá vào.

Lam Phi rất “Thông cảm” Dương Thần, nói:

- Đến tầng thứ năm thì được rồi, lần trước tôi đến là ở tầng thứ ba, Tiêu huynh, chúng ta sẽ xem ở tầng thứ năm nha.

Vốn dĩ anh ta có thể tiến thêm ba hoặc năm tầng, nhưng lại cùng ở lại với Dương Thần.

Trong lòng Dương Thần ít nhiều có chút khó xử, quả thật Lam Phi xem mình là bạn để tiếp đãi, không muốn bỏ rơi mình một người ở tầng thứ năm, do đó cùng ở lại.

Đối với một người luôn cố chấp về tu luyện mà nói, quyết định này của Lam Phi quả rất quý báu.

Dương Thần vỗ vào bờ vai của người tráng sĩ ngâm đen này, tự nghĩ thầm trong lòng, nếu sau này tình hình cho phép, ta nhất định sẽ tặng anh rất nhiều linh đơn, hiện tại phải giấu anh cũng vì tình thế ép buộc.

Hai người cùng bước vào phòng chứa sách ở tầng năm, vươn tầm nhìn ra xa, lượng sách vô cùng nhiều, cùng với một số sách đọc đơn giản, được đặt trên mười kệ giá.

Bộ sưu tầm của gia tộc cổ xưa tất nhiên những ban phái thế tục không thể sánh bằng, tuy không thể nói mỗi một bộ đều là công pháp tốt, nhưng những thứ hiếm có cũng không ít.

Lam Phi rất nhanh chóng liền tim kiếm trong số công pháp cận chiến và Phật môn tâm pháp, nhất thời cũng không quan tâm được Dương Thần.

Đối với số công pháp này Dương Thần không mấy hứng thú, tùy tiện lật xem qua, không phải uy lực quá tệ, thì quá vụn vặt, khác biệt khá lớn so với cảnh giới trước mắt của mình, cũng có ích đối với tu sĩ sắp bước vào thời Độ Kiếp kỳ.

Nhưng lại trông thấy một quyển sách rất dày, đặt ngay vị trí trung tâm, Dương Thần liền thấy thú vị, đi đến đó xem qua.

Pháp điển tu hành thái cổ?

Dương Thần chau mày, buồn bực đây là thứ gì, lật ra xem qua, liền ngạc nhiên, không khỏi có chút vui mừng.

Đây không ngờ là quyển “Bách khoa toàn thư” để tu hành.

Nói như vậy, vì trên đó đã ghi chép lại từ thời cồ xưa đến nay, điểm hoạch cụ thể để rèn luyện, cùng với khác biệt cụ thể, chi tiết về mỗi tầng và những tầng sau này.

Ví dụ một tu sĩ Ly Hỏa kỳ, cùng với một tu sĩ Quỳ thủy kỳ, rốt cuộc khác biệt bao nhiêu, trong quyển sách này đã đưa ra ví dụ đơn giản, cùng là lực chân nguyên mười phần, thông thường với tu sĩ Ly hỏa kỳ sẽ có thể làm nát khối đá Bàn Long Thạch khổng lồ ngàn tấn, còn trong Quỳ thủy kỳ thì làm nát khối Bàn Long Thạch hai ngàn tấn.

Bàn Long Thạch là một loại đá chi có tại Huyễn cảnh, mức độ cứng cáp dường như có thể so bằng ngọc cứng, có thể thấy khắp nơi, do đó thường được dùng để thử mức độ chân nguyên.

Đây có thể nói là cách so sánh “Dạng khoa học”, tuy hoàn toàn không chính xác, dù sao trên thực tế tình hình tương đối phức tạp rất nhiều, nhưng cũng là một so sánh tương đối mang tính khách quan.

Càng khiến Dương Thần thấy thú vị hơn, trong đó còn nói đến một số thứ mà trước đây hắn không biết, hơn nữa luôn không chú ý đến nội dung, những thứ này, trước đây cũng chưa từng nghe Tiêu Chỉ Tình nói qua, phụ nữ cũng không thể nói ra cho mình biết.

Tỷ như, tu sĩ tam dương chân hỏa kiếp, lục hợp hàn thủy kiếp, là trải qua như thế nào, Thiên Hỏa và Huyền Thủy sẽ tiến hành khảo nghiệm một tu sĩ ra sao.

Càng khiến Dương Thần cảm thấy thần kỳ hơn, chính là cảnh giới độ kiếp, không ngờ có thể gia nhập vào.

Đơn giản mà nói, chính là tu sĩ của tam dương chân hỏa, nếu có thể đạt được nghiệp hỏa đỉnh, nếu có thể lãnh ngộ được cảnh giới càng cao, là có thể tiếp tục vào Minh Thủy, Nhược Thủy các cảnh giới thiên kiếp.

Trước đây Dương Thần vẫn chưa suy nghĩ đến vấn đề này, như tu sĩ nghiệp hỏa kỳ sẽ

tiếp tục tiến tới ra sao, có phải chi đơn giản không ngừng tăng thêm lực chân nguyên, hiện giờ xem ra, cũng không phải như thế.

Tu sĩ độ kiếp vừa bắt đầu vào thiên kiếp, là do thể chất, gân cốt, công pháp, nhưng không phải không thay đổi, đã vào tam dương chân hỏa kiếp thì sẽ như vậy, cuối cùng vẫn nên giác ngộ và tùy duyên.

Nhưng vì điều kiện nghiêm khắc, hơn nữa thứ gọi là tính chất, rất khó thay đối, do đó rất ít tu sĩ thuận lợi bước vào.

Nhưng đây cũng giúp Dương Thần gõ tiếng chuông cảnh báo, vì những cao thủ

Nhược thủy kỳ, không đảm bảo sẽ có thể vào được, hoặc đã có người tiến vào Cửu Thiên Thần Lôi Kiếp, chi là mình vẫn chưa biết mà thôi.

Bất giác, trải qua vài canh giờ, Dương Thần dần dần vừa xem vừa suy nghĩ nội dung trong quyển pháp điển.

Lúc này Lam Phi đã chọn cho y một công pháp hộ thân rất thú vị, ghi nhớ lại công pháp, đây cũng nhờ Dương Thần kích thích.

Trông thấy Dương Thần đang ngồi xem pháp điển tu hành, Lam Phi không khỏi cảm thấy buồn bực.

- Tiêu huynh, sao huynh cứ ngồi đó xem pháp điển tu hành? Không chọn môn công pháp để tu luyện sao?

Dương Thần nhẹ nhõm cười:

- Tôi không hiểu biết nhiều về tu hành, xem pháp điển này giúp tôi hiểu nhiều hơn.

- Thì ra là thế, thật ra quyển pháp điển tu hành này đều đặt ở nhiều tầng, là sách công cụ thường gặp nhất trong Huyễn cảnh, tôi nghĩ anh nên chọn môn công pháp trước đi.

Lam Phi đề nghị.

Dương Thần không muốn phụ hảo ý của Lam Phi, dòm ngó xung quanh, dùng thần thức nhanh chóng lướt qua công pháp trên tầng thứ năm.

Đến khi vào một góc của kệ sách, phát hiện có một phần công pháp không ngờ là quyển trục được bọc bằng da thú, có vẻ không giống bình thường.

Dương Thần đưa tay, liền nắm trong tay quyển công pháp.

- Thiên duyên tàn quyển?

Dương Thần đọc không ra tên của công pháp, giống như công pháp không hoàn chỉnh.

- Tiêu huynh, đây là “thiên duyên tàn quyển” tôi vừa mới xem qua, rất tối nghĩa, hơn nữa bên dưới còn có trướng lão họ Tiêu ghi chú, cho đến nay môn công pháp tu luyện này, cảnh giới cao nhất chi đạt hơn Tiên Thiên, hoặc vì duyên cớ không trọn vẹn tại tầng cuối cùng, nhưng cũng đủ thua kém rồi, ngay cả thủ đoạn công kích không có là bao.

Lam Phi vẫy tay, cảm thấy công pháp này vô bố

Dương Thần càng cảm thấy thú vị, quyển trục này sao xem có vẻ như được lưu truyền nhiều năm, nếu là công pháp bình thường, sao lại được dùng loại da thú hiếm có để bảo tồn?

Cũng không nghĩ nhiều, Dương Thần liền mở quyển trục nhìn lướt qua...

Tiếp sau đó, trong nháy mắt Dương Thần liền ngây ra, trong đầu chi cảm thấy một trận sấm vang lên!

- Vãng niệm diễn sinh kinh!?

Dương Thần nhịn không được liền hét lên, trong lòng cũng kinh ngạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK