- Tất nhiên là không phải.
Christine giống như thở dài lắc đầu nói:
- Năm đó, có ba người không đồng ý là Athena, Poseidon, còn một người nữa chính là anh - Hades.
- Hả, không phải anh, là người thượng nhiệm.
Dương Thần cười ngượng ngùng.
Christine không bằng lòng khẽ hừ một tiếng, dáng vẻ nhận định chính là anh rồi.
Dương Thần sờ sờ cằm có chút bối rối lại tò mò hỏi:
- Quá trình này sao anh chưa được nghe thấy tin tức gì của đá thần, đá thần này Hades cũng muốn, Ares cũng muốn, Athena cũng nhiều lần ra tay, rốt cuộc là từ đâu đến và để làm gì?
Christine thở dài:
- Chẳng phải trước đó em đã nói rồi sao? Em cũng không biết Thần Thạch từ đâu tới và để làm gì. Thứ đó thực ra là xuất hiện sau khi kí “Chư thần minh ước”, lẽ ra có quan hệ với thần tộc Protoss của chúng ta, hơn nữa nó còn có khả năng phục hưng thần tộc của chúng ta. Tuy nhiên, cũng chỉ là có khả năng… Thần thạch vận dụng thành công nhất trong trường hợp của anh, nếu như anh không có thần quang chiếu xạ cải tiến thân thể thì không thể nào chịu được pháp tắc của không gian, cũng không có cơ hội kế thừa tư cách vị thần.
Thậm chí đến những tin tức khác liên quan đến đá thần tôi cũng không biết rõ. Thực lực của tôi cơ bản không thể đi tranh đoạt nó. Nhiều lúc, đá thần hoặc là mất tích, hoặc là ở trong tay Athena, Hades tiến hành nghiên cứu. Có thể Athena biết nhiều nhất. Chắc chắn là bọn họ muốn dùng Thần Thạch để phục hưng thần tộc, tuy nhiên… ngoài bọn họ ra, mấy người chúng ta cũng không mấy tin tưởng.
Dương Thần thoáng trầm ngâm suy nghĩ một lát, chau mày:
- Haiz, nói nhiều như vậy em còn chưa nói đến chuyện thiên kiếp đâu.
Christine cầm cốc sữa, cũng không thấy ghê mà uống một ngụm rồi nói tiếp:
- Vội cái gì chứ, em đang định nói đây…
Nói ra thì, thiên kiếp, kỳ thực cũng có dăm bảy loại.
Cao thủ của thời hóa thần, thực lực mạnh yếu khác nhau, chênh lệch rất lớn, nhưng cao thủ của thời kỳ độ kiếp lại không phải là cảnh giới của ngươi đủ cao là có thể đi vào thời kỳ độ kiếp.
Thời kỳ độ kiếp có thể nói là sự thể hiện của kẻ mạnh thực sự, chỉ có công lực của tu sĩ mới có thể chiếm được vũ trụ trong thủa hồng hoang, được ý trời nhận định mới có cơ hội gặp Thiên kiếp, gia nhập kỳ độ kiếp.
Cũng chính là, khi công lực của anh đủ mạnh, cảnh giới lại siêu việt hóa thần, thiên kiếp sẽ tự khắc giáng lâm.
Mà căn cứ vào công pháp mạnh yếu của tu sĩ, cũng chính là trình độ của Nghịch thiên. Thiên kiếp đại khái chia làm ba loại: Thế gian vạn vật, có chính có phụ, có âm có dương, chỉ cần âm dương giao hội, tài năng hình thành sự vật mới, chính là cái gọi là tam sinh vạn vật.
Loại đầu tiên là thiên kiếp tương đối yếu, cũng là loại thường thấy nhất, chính là “Tam dương chân hỏa kiếp”, ba vòng thiên kiếp, mỗi kiếp ba lần phân chia thành ly hỏa, tam muội chân hỏa, nghiệp hỏa, từ trên trời giáng xuống, thiêu cháy tu sĩ tan thành tro bụi.
Loại thứ hai tương đối mạnh hơn một chút, cũng rất hiếm thấy chính là Hàn Thuỷ Kiếp cũng là ba kiếp mỗi kiếp ba lần, trong thiên địa ngưng kết ra Quỳ thủy, Minh thủy, Nhược thủy, tam thủy này lột qua mọi ngóc ngách xâm nhập vào thân thể tu sỹ ăn mòn tâm hồn. Loại thứ ba chính là loại khó gặp nhất chính là khi âm dương giao hội sinh ra Thiên kiếp vô cùng hùng mạnh: Cửu thiên thần lôi kiếp.
Tu sỹ sợ hãi nhất không còn nghi ngờ gì nữa chính là Thần Lôi. Thần Lôi này còn khủng bố hơn Lôi đình của s bởi vì nó là thiên địa dâng trào, là thần lôi đích thực do âm dương kết hợp sinh ra.
Ba lượt thần lôi, mỗi lượt ba kỳ, chia thành thái thanh thần lôi, thượng thanh thần lôi, ngọc thanh thần lôi.
Nếu như lôi kiếp bị gọi đến tức là tu sỹ đã tu luyện công pháp tột đỉnh nào đó đến độ nghịch thiên, nói khó nghe chút là ông trời thực sự không thể ngồi yên được nữa, rõ ràng là người này muốn chọc thủng trời xanh nên mới không thể không ra tay, không thể không đánh cho tu sĩ này mục nát tan tành.
Sau khi giảng giải đại khái về khái niệm ba thiên kiếp, Christine tiếp tục:
- Mấy vạn năm trước, chúng ta đã từng chứng kiến hai cao thủ độ kiếp gặp phải cửu thiên thần lôi kiếp, cũng chính là hai người mạnh nhất Hoa Hạ. Bọn họ gặp phải thì đã là lượt thứ hai Thượng thanh thần lôi, không hề trì hoãn, bọn họ đều là khi lần đầu tiên thần lôi giáng xuống đã hồn bay phách lạc.
Dương Thần nuốt nước bọt cười gượng:
- Không đến nỗi như thế chứ…
- Em có cần thiết phải lừa anh không?
Christine trợn mắt nhìn hắn.
- Mặc dù em không hiểu nội dung tu luyện của Hoa Hạ nhưng đã nhìn thấy chung quy nhiều rồi, so với những người của Hồng Mông hiện tại còn nhiều hơn. Em đề nghị anh tốt nhất là hãy ngoan ngoãn khôi phục tinh thần lực của mình, sớm muộn cũng vận dụng phép tắc không gian, việc tu luyện nên gác lại đi. Lần này anh không bị đánh chết, cũng có khả năng là do thần quang chiếu xạ thân thể lợi hại đi, không chừng còn là vận may của anh.
Dương Thần vò tóc hỏi:
- Theo như em nói thì nếu như anh vượt qua Thái thanh thần lôi kiếp mà không bị phế công lực đi thì coi như anh đã chính thức nhập độ kiếp kỳ.
- Đúng vậy…
Christine gật đầu nói:
- Công pháp của anh đã có thể gọi đến thái thanh thần lôi, hơn nữa lại còn là thần lôi rất mạnh, nếu như thực sự có thể vượt qua được, thực lực của anh e là có thể sánh ngang với Poseidon đấy.
Dương Thần ngây người:
- Cái gì, cho dù là anh có vượt qua rồi cũng chỉ ngang bằng với hắn thôi sao?
Christine vẻ mặt bất đắc dĩ:
- Anh tưởng rằng trước kia Poseidon đánh với anh đã dùng toàn lực sao? Hắn căn bản chưa dùng hết mười phần công lực, hơn nữa thần khí của hắn chính là thanh “Ngư xoa” kia còn chưa lấy ra, nếu như mới bắt đầu hắn đã dốc toàn lực anh không cần phải nhờ thần lôi mà đã đi thẳng đến luân hồi rồi.
Dương Thần hít vào một luồng khí lạnh cười lớn hỏi:
- Vậy em có biết, nếu như vượt qua được cửa cuối cùng ngọc thanh thần lôi thì sẽ như thế nào không?
Christine lắc đầu suy tư nói:
- Em cũng không biết. Vì tính cả mấy vạn năm trước những tu sỹ Hoa Hạ mạnh nhất cũng chỉ là qua Thái thanh thần lôi kiếp, thực lực của họ đã ngang tầm Poseidon, nếu hơn nữa qua được thượng thanh thần lôi, em nghĩ rằng có thể sánh ngang s và Athena, thậm chí còn vượt qua bọn họ. Còn nếu đến mốc cuối cùng Ngọc thanh, có lẽ…
Ánh mắt Dương Thần lộ nét tươi cười:
- Là tiên nhân, rất thú vị, đúng là gọi bọn họ là tiên nhân.
Christine bắt gặp vẻ mặt kì lạ của Dương Thần thò bàn tay trắng trẻo ra quơ quơ trước mặt hắn:
- Ngây ra vậy, anh bây giờ nửa phần chân nguyên lực cũng không còn còn mong tiên nhân cái gì chứ?
Dương Thần chớp chớp mắt:
- Được rồi, anh cũng biết rồi, đợi anh về Hoa Hạ có cơ hội sẽ đi tìm kiếm xem có bộ sách nào ghi lại nội dung tu luyện này không, cũng tương đối rồi.
- Anh vẫn không từ bỏ sao?
Christine không bằng lòng lông mày dựng đứng:
- Đã nói với anh rồi, tất cả pháp tu hành ở Hoa Hạ đều là nghịch thiên, chỉ đi theo hướng hủy diệt.
Dương Thần nhún vai:
- Anh vẫn sống tốt đấy thôi, em yên tâm đi, anh còn vô số đàn bà đợi anh yêu thương kia, làm sao lại muốn đi chết chứ?
- Yêu thương?
Christine khinh miệt cười nhạt:
- Em có cần gọi điện thoại nói cho chị Lâm không, anh vừa nãy còn yêu thương cả người hầu của em nữa kìa.
- Này đồ lắm mồm.
Dương Thần vội vã đứng bật dậy:
- Em đừng có nói bừa. Anh còn chưa cho cái đó vào phía dưới Shary, chỉ là bên trên, bên trên thôi.
Nhìn bộ dạng vô lại của Dương Thần, Christine có hơi choáng:
- Được rồi, không cần phải khoa tay múa chân nữa, em không nói là được chứ gì, thật không chịu nổi anh… đúng là. Chẳng hiểu đầu óc anh kiểu gì nữa, có phải bị sét đánh ngớ ngẩn rồi không, sao cảm thấy còn vô liêm sỉ hơn trước kia.
Dương Thần cũng không đỏ mặt mà cười nói:
- Anh nói, đồ lắm mồm, sao em lại để anh lên giường của em vậy, không lẽ em muốn buổi tối anh ngủ cùng em sao?
Christine không hề ngượng ngùng nháy mắt:
- Sao, không làm gì có thấy đáng tiếc sao?
- A? Em thực sự ngủ cùng anh?
Dương Thần cười khổ:
- Anh chỉ đùa thôi, em thật đúng là…
Christine vẻ mặt oán giận:
- Sao, ngủ với anh anh còn chê à?
- Em biết tôi không có ý đó.
Dương Thần nén cười, nói nghiêm túc:
- Chúng ta là bạn, chỉ là bạn thôi, nhưng là loại quan hệ tin tưởng lẫn nhau, hơn nữa anh còn đồng ý với anh ta phải chăm sóc em, anh không muốn lẫn lộn giữa bọn anh.
Nghe nói như vậy Christine sắc mặt lộ nét giận giữ, gương mặt hơi trắng bệch:
- Không hiểu anh đang nói gì, anh chính là anh, em chính là muốn ngủ với anh.
Dương Thần thở dài:
- Em vì sao lại tự lừa dối mình thế?
- Câm mồm!
Christine mạnh mẽ đập bàn đứng dậy, ánh măt long lên có phần hơi đỏ, dồn dập thở gấp.
Dương Thần giơ tay, thể hiện ý không nói thêm nữa.
Christine nhìn chăm chú Dương Thần hồi lâu mới ngửa đầu lau khóe mắt:
- Xin lỗi, em hơi thất thố. Được rồi, em cũng ăn xong rồi. Hôm nay em phải đến phòng thu làm việc, còn phải tham gia hai sự kiện, không có thời gian với anh, anh cứ tự mình chơi đi, cần gì cứ nói với Shary. Em đi đây.
Nói xong Christine lấy cặp kính râm, cũng vừa đi vài bước cô bỗng khựng bước chân lại khẽ thở dài:
- Có khách đến, xem ra chưa thể đi được rồi.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK