Bạch Lan nhìn bàn tay của Khải Đức đặt trên tay mình thì khẽ gật đầu, vì trước mắt còn có người khách nên nàng không tiện làm gì khác bởi cũng có chút ngượng ngùng.
- Cảm tạ Tông chủ và đại bá đã tới..
Nàng đưa ấm châm trà cho Gióng và Lý Thông rồi nói đôi lời cảm tạ.
Gióng và hai người Lý Thông đã biết tin từ sớm nhưng đợi tới lúc muộn mới tiến vào, phần vì không muốn khiến người khác chú y, phần cũng cần thời gian đàm luận đôi chút.
Gióng hơi xua tay:
- Bạch Lan tiểu thư không cần khách khí, nhà bên thông gia có chuyện bọn ta tới cũng là lẽ thường, đúng không Khải Đức??
- Hắc hắc...
- hừ...
Khải Đức cười gật đầu như gà mổ thóc, bộ dạng của hắn khiến Tiểu Lan hừ nhẹ nhưng vành tai có chút chuyển hồng.
- Tông chủ cũng bất tất khách khí, người cứ gọi tiểu nữ là Bạch Lan hay Tiểu Lan đều được.
Tiểu Lan thấy Gióng gật đầu thì tiếp lời:
- Tông chủ, Thái gia tạ thế làm Vạn Niên tất có xáo trộn, Tiểu nữ cho rằng lúc này tiểu thư có lẽ đang gặp khó rồi!
Nàng với Niệm Trì thân như tỷ muội, bên nhau cùng lớn lên từ tấn bé nên tầm quan trọng của Thái gia với Niệm Trì nàng là người hiểu rõ hơn cả và nó càng khiến nàng lo lắng cho Niệm Trì nhiều hơn.
Có lẽ thông tin Tú Quỳnh lên làm hội trưởng bị việc Thái gia tạ thế khiến cho chưa thể lưu truyền rộng rãi nên Tiểu Lan chưa rõ ràng, Gióng gõ nhẹ tay xuống bàn nói:
- Tiểu Lan, ta nghe nói nhị tiểu thư Vạn Gia đã lên nắm chức hội trưởng trong tay, Niệm Trì thì hiện đang bị quản thúc tại gia, dường như được thu xếp gả cho một đệ tử của Thiên Kiếm Tông.
"Rầm"
- Không được, không thể có chuyện ấy được, Tông chủ lấy tin ấy ở đâu???
Tiểu Lan đứng người dậy chống tay xuống bàn khiến mấy ly trà ngả nghiêng làm vương vãi cả nước trà ra mặt bàn.
Gióng giơ tay ra hiệu nàng bình tĩnh lại nói:
- Tin này là ta lấy được từ Nam Doanh, nhưng tạm thời cũng không cần phải quá lo lắng, Niệm Trì lấy lý Thái gia mới mất nên ba năm sau khi đoạn tang mới nói đến chuyện hôn sự.
Tiểu Lan trầm ngâm, nàng cũng biết Nam Doanh có hành nghề buôn bán thông tin từ trước, Nam Doanh truyền lưu thông tin hơn nửa là thật vì có thể đã chứng thực không thì cũng có cơ sở khẳng định, nhưng ba năm thời gian thì liệu có thể làm gì không? Sức ép từ gia tộc không phải đơn giản.
Nàng nhìn khuôn mặt giáp trụ thần bí trước mặt nhưng không thể thấy biểu hiện gì, ngay cả trong giọng nói cũng không thể hiện ra cảm xúc gì rõ rêt này.
- Tông chủ, người nghĩ chúng ta nên làm gì??
Nàng có sự mong đợi từ người thần bí này vì dường như tiểu thư đặt tin không nhẹ vào người ấy.
- Đây là việc Vạn gia ta không tiện can thiệp sâu, hơn nữa Vạn gia không phải thế lực mà ta có thể động chạm vào lúc này.
Hội trưởng Vạn Niên một khi đã xác định, người ngoài đâu dễ có thể can thiệp vào được, thế lực lớn hình thành từ lâu đời rễ sâu cạn không phải ai cũng dễ sờ, việc Gióng gần đây có tranh chấp với mấy phân đà thật nhưng cũng chỉ là râu ria nên người ta chưa chắc đã quá chú tâm, nếu động vào căn cơ thì một Việt Tông bây giờ thậm chí mười cũng khó mà hứng chịu.
- Không phải ngài và tiểu thư ta đã có giao dịch sao?? Ngài nỡ nhìn tiểu thư đi vào ngõ cùng??
Tiểu Lan không nguôi trông đợi mà hỏi, hai người Lý Thông cũng suy đoán trong đầu, lời Gióng nói không sai nhưng thật sự sẽ không can thiệp sao??
- Đúng là chúng ta có giao dịch nhưng là dựa trên lợi ích, ta muốn có nàng vì tài năng của nàng khiến ta trân trọng, nhưng ta đã bị khước từ vì nàng là người Vạn Niên, hội trưởng là ai thì bây giờ không thay đổi được nữa, còn việc hôn sự biết đâu nàng sẽ có lang quân như ý?? Tuy thông tin nhận được như vậy nhưng còn cần có ý kiến của người trong cuộc, tuy nói là giao dịch thì cũng vẫn chỉ người qua đường, nếu ý người như vậy ta làm khác chẳng phải hỏng việc người mà lại nhọc thân ta sao??
- Ta nên làm gì?? Ta chỉ là người ngoài cuộc, quyết định tuỳ thuộc vào ý tiểu thư của Tiểu Lan thôi!
- Nếu Tiểu thư không đồng ý mọi sắp đặt và muốn tới với Tông chủ thì sao??
Tiểu Lan nắm chặt tay nhỏ nói.
- Tiểu thư vốn muốn ta hỗ trợ Thiên Việt là hy vọng có chỗ để làm đường lui về sau, người chắc chắn là đã có ý muốn rời Vạn Niên.
Gióng nghe Tiểu Lan nói vậy hơi dừng tay lại nhìn nàng nói:
- Nếu Niệm Trì muốn tới trợ ta thì tất nhiên ta sẽ chào đón nàng, không bất kỳ ai có thể giữ được người của ta.
Sự tự tin toát ra như thể đó là điều dĩ nhiên, khiến Tiểu Lan lòng có thêm đôi phần nhẹ nhõm.
- Vậy chúng ta nên làm sao??
- ừm.. vậy thì nên phát triển thương hội một chút dù sao với thân phận của nàng ta thì giao cho thương hội nhỏ này thì hơi có chút không phải, việc này Tiểu Lan cứ bàn bạc với Lý Đường chủ đi... À có thể gọi thêm Mộng Tuyền cùng tham gia nữa.
- Vâng, Tông chủ..
- Vâng, Tông chủ...
Hai người gật đầu nhận mệnh, Tiểu Lan suy ngẫm nói:
- Tông chủ, có lẽ mấy ngày tới Tiểu Lan sẽ phải rời khỏi Vạn Niên.
Gióng và hai người ngi hoặc:
- Chuyện này là sao??
- Tông chủ, nhị tiểu thư lên nắm quyền sẽ giảm bớt người của Niệm Trì tiểu thư hoặc giáng cấp... Tiểu Lan nghĩ người dẫn đội đấu giá hội sẽ mang theo quyết định của ta, một là đuổi hai là giáng vậy chi bằng tự mình rời.
Tiểu Lan ngẫm nghĩ, tiểu thư trao cho nàng làm đà chủ là để trợ giúp Thiên Việt, nếu bị giáng chức thì sự giúp đỡ không nhiều còn rất gò bó, thay vì chờ đợi thay vào đó tự rời qua Thiên Việt hẳn không phải tốt hơn sao??
Gióng nghe vậy cũng gật đầu, Tiểu Lan lý giải không sai, nếu Thiên Việt có nàng cũng bớt phần việc cho Lý Thông và nếu là người của mình thì cũng tiện hơn nhiều.
Khẽ xoè tay ra tạo thành một chiếc mặt nạ trong tay đưa cho Tiểu Lan nói:
- Điều đó thì tuỳ vào quyết định của ngươi, nhưng nếu ngươi gia nhập Thiên Việt thì tạm thời không nên ra mặt, để tránh gây chú ý mà gặp phải chèn ép không cần thiết, tốt nhất giữ bí mật thân phận.
- Vâng.
Tiểu Lan hai tay nhận lấy chiếc mặt nạ màu đen khắc hoa cúc từ tay Gióng đáp lời, việc này liên hệ tới tiểu thư nên nàng cũng hiểu cần phải thận trọng, nếu người Vạn Niên nhận ra phong thanh thì sẽ khiến người hoài nghi mà chèn ép.
- Tốt... Mọi Việc cứ vậy mà làm, trong ba năm phải khiến cho Thiên Việt vươn tầm khỏi Lam Nhiên thậm chí có chút tiếng nói trong giới là được.
- rõ...
Gióng đứng dậy nói rồi cất bước rời đi, mấy người đáp lời hai bác cháu Lý Thông cũng đứng dậy theo sau Gióng rời đi, bàn bạc cơ bản là như vậy còn tiểu tiết cũng không thể nói một sớm một chiều.
Tiểu Lan đưa tiễn ba người rời khỏi Vạn Niên, nàng đứnh ở cửa lớn cúi người đưa tiễn nhìn theo ba người rời đi chợt nói:
- Tông chủ, Tiểu thư chắc chắn sẽ không đồng ý với hôn sự này, bởi trong lòng Tiểu Thư đã có một người khác. Người ấy đã từng nói tiểu thư giống một tiểu nương tử.
Gióng hơi khựng chân lại nhưng vẫn điềm nhiên bước chân đi, bóng ba người rất nhanh mất hút khỏi tầm mắt.
Tiểu Lan nhìn theo khẽ mỉm cười, nàng biết chắc là như vậy vì lần đầu tiên nàng thấy tiểu thư quan tâm đến một nam nhân, thậm chí trong mơ còn tỏ ra hờn dỗi.
- Công tử, không phải ý nói người trong lòng Niệm Trì là công tử đó chứ??
Lý Thông vỗ bụng cười hỏi khi ba người đi qua một khúc cua nhỏ, hắn nhớ lần trước khi gặp mặt ở Nam Doanh chính công tử có nói lời như vậy nha.
- Bá bá.. Thật sự người đó là công tử sao?? Mới gặp một lần thôi! Mà đã khiến nàng ta những nhớ khoomg quên?? Không lẽ là " Nhất kiến chung tình " trong truyền thuyết???
" bốp"
" bốp"
- Truyền thuyết cái đầu ngươi.
- hắc.... hắc...
Gióng lấy quyền trượng trong tay đập mấy phát vào đầu Khải Đức khiến hắn hai tay ôm đầu tránh xa nhưng miệng vẫn cười đắc ý.
- Cái này ngươi phải về mà hỏi bá bá với nghĩa phụ ngươi mới rõ đúng không họ Lý tên Thông???
- Ách... Nào có, nào có... Công tử cứ đùa...
- Thật không công tử???
Lý Thông xua tay vội vã phủ nhận, nhưng Khải Đức đã xán lại ôm tay hắn mà hỏi han chuyện tình xưa cũ, Lý Thông tức khí đạp hắn mất phát mới đuổi theo Gióng.
- Nếu là như vậy thì chúng ta nên làm sao cho phải?? Mỹ nhân ah...là mỹ nhân đó công tử??
" bốp"
Lý Thông hỏi ý kiến cũng phải ăn ngay một đập vào đầu.
Gióng vừa đi vừa nói với Lý Thông:
- Nãy vừa nói không phải sao??? Trong ba năm ngươi phải phát triển Thiên Việt ít nhất gấp năm mười lần bây giờ.
- Ách... Không dễ đâu.
Lý Thông lẩm nhẩm tính toán, lắc đầu ba năm thì quá gấp ah, hơn nữa túi của hắn gần như rỗng sau khi Thanh Hà rời đi rồi.
- Nếu ngươi không làm được thì ta sẽ cho ngươi một chế độ giảm béo phù hợp.
Gióng nhếch mép nhìn khối mỡ bụng phì nhiêu của Lý Thông nói, khiến hắn phải lấy hai tay kéo áo che đi bụng hở cười gật đầu:
- Tất nhiên là sẽ được, không được cũng phải được, ta ai chứ??? Ta đại gian thần Lý Thông
- Tốt... Còn mấy tân đệ tử mới nhận khỏi phải đưa về, cho vào tháp tu luyện luôn đi bảo Tiểu Thanh hướng dẫn họ tu luyện, còn ngươi với Thạch Sanh lập tức tới Vạn Tượng Các một chuyến nói Bá Khanh cung cấp tài nguyên, nhớ phân chia lợi tức phù hợp đừng để chúng quá bị thiệt thòi.
- Ừm.. mấy cái tửu lâu cũng mở rộng hơn đi, ta muốn Lam Nhiên này bất kỳ thông tin gì không quá một ngày ta phải nắm rõ....
- Có thời gian nên liên hệ với Bình Kim hai nhà tính toán nhờ họ trợ giúp mở thêm phân đà bên phía thành Thanh Khâu...
Gióng vừa cất bước đi vừa phân phó công việc, Lý Thông lật bật ngay sát bên từng ngón tay gập xuống lẩm bẩm nhớ kỹ từng lời, phía sau lưng Khải Đức chỉnh đốn y phục sau khi bị ăn đạp hì hục đuổi theo thi thoảng nhấp đôi hớp rượu.
Sáng sớm hôm sau, khi các tân đệ tử đã tụ tập trở lại để về núi Gióng dẫn đội ra ngoài thành bí mật đưa hết vào tháp tu luyện, Tiểu Thanh bát đại phân thân chia ra hướng dẫn đệ tử tu luyện còn chính chủ ở bên ngoài bầu bạn với Gióng cùng Kim Thiềm, các đệ tử tham gia thí luyện sắp tới cùng chấp sự cũng được tống vào trong.
Ba người Lý Thông, Thạch Sanh, Khải Đức thì cáo biệt mà đằng không biến mất tiến về hướng Vạn Tượng Các theo chỉ thị mà Gióng đã nói qua, hẹn gặp lại trước lúc thí luyện bắt đầu ở Nguyên Thọ.
Gióng thu hồi hắc giáp trên thân mình trở về là một hài tử sáu tuổi, nắm tay nhị nữ quay trở lại trong thành, một vài ngày sau cũng tiến vào Báo Thiên Tháp tầng hai mà tu luyện, biến tiểu tháp thành một hạt bụi nhỏ trong phòng nghỉ tại Nam Doanh khách điếm.
Thời gian dần trôi qua, thành Lam Nhiên sau tuyển trạch đệ tử bắt đầu trở lại như bình thường, Vạn Niên thương hội cũng chuẩn bị cho đấu giá thường niên sắp tới nhưng bất ngờ tân đà chủ để lại đơn từ chức mà biến mất không một ai nàng đã đi đâu.
Các hộ gia đình trong thành Lam Nhiên khăn gói lũ lượt dắt theo hài tử rời thành ra ngoài, các địa phương trong địa phận Lam Nhiên những dòng người hối hả trên tay cầm bản đồ chỉ dẫn mà tìm đường tới Việt Tông.
Việt Tông dưới sự phân phó của Hắc Tuyên bày bàn ghế tiếp đón và Trắc thí ở Hắc Mặc bình nguyên tiếp đón mấy ngày trời, mới đầu hơi bất ngờ nhưng khi biết là thông báo của Gióng đưa ra thì hối thúc mọi người làm việc nghiêm chỉnh, thậm chí dựng hẳn lầu các để biến Hắc Mặc thành nơi trắc thí đệ tử về sau, rồi cử chấp sự đệ tử thay nhau tới mà túc trực thường ngày.
Gióng thường ngày tu luyện lúc mỏi mệt gối đầu lên đùi nhị nữ nghỉ ngơi, khi thì cùng nhau đi dạo phố mua đồ lặt vặt cho tu luyện cũng như sinh hoạt đưa vào tiểu tháp, dù sao những tân đệ tử này cũng còn nhỏ tuổi và cũng cần phải giải lao, tầng một trở nên báo nhiệt hơn có chia khu tu luyện với sinh hoạt của đệ tử và chấp sự.
Tiểu Thanh dành thời gian giảng giải những vấn đề thắc mắc trong tu luyện cho các đệ tử và hướng dẫn tỉ mỉ các đệ tử mới về sau thì phân phó lại cho chấp sự quản lý rồi cũng trở lại tầng hai tu luyện.
Lão Bản thấy cửa phòng của Gióng thường xuyên treo tấm biển thông báo bế quan nhưng cũng không quá để tâm, cường giả đôi khi bế quan một quãng thời gian dài dằng dặc quên đi mọi thứ xung quanh là một điều rất đỗi bình thường.
Thành Lam Nhiên đã có những bước chuyển mình lớn, hệ thống tửu lâu có tên là Vạn Tửu được dựng lên ở các phố sôi nổi náo nhiệt với các loại hảo tửu đa dạng, Thiên Việt xuất hiện một nữ phó hội chủ đeo một chiếc mặt nạ hoa cúc quản lý và cũng có thêm nhiều tài nguyên phong phú khiến giới tu sĩ thèm muốn không thôi.