Mục lục
Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đội hình ba người ba thú bay trên không trung Vạn Tượng sơn mạch, làm cho các dong binh và chúng yêu thú chú ý tới nhưng từ khí tức cường đại phát ra khiến không ai dám làm phiền.

Mọi người đều chú ý đặc biệt tới con yêu thú kỳ lạ cứng cáp đen nhánh. Đầu óc mờ mịt vì chẳng ai đoán được là loại yêu thú gì.

Gióng nhìn từ chân đến đầu lý thông cất lời hỏi:

- Lý Thông tu vi của ngươi hiện tại là gì?? Người biết tất cả mọi chuyện rồi chứ?

Lý Thông đưa cái mặt đen quay sang đật đầu nói:

- Tội nhân là Nguyên Anh trung kỳ. Tội nhân tuy bị thành ra như này, nhưng vẫn mang linh hồn của thường nhân ah, chuyện từ Thần Sơn hay chuyến đi hôm nay thì từ trong túi tội nhân đã nghe được. Đơn giản là đi giết người thôi, công tử cứ sai phái là được.

Gióng gật đầu:

- hiểu là tốt, ngươi đừng xưng là tội nhân như vậy nữa. Phải chăng ngươi vẫn còn oán trách chuyện ngày trước??

Lý Thông trầm ngâm đổi lại xưng hô:

- Mọi chuyện năm xưa Lý Thông đã thông suốt, hình phạt này lý thông nhận là Thông đã sai. Nhưng... Nếu làm một lần nữa vẫn lựa chọn như vậy, Thông cần tiền để nuôi sống gia đình, lừa Thạch Sanh chết thay bởi Thông không muốn chết vì trong nhà còn có mẹ già, muốn cưới mỹ nhân vì Thông yêu nàng.

- Thế nhân cười cợt Thông nhưng dám nói ra rằng trong thâm tâm họ cũng có suy nghĩ hay từng có như vậy, Thông là nhân loại cho dù không phải đi chăng nữa đều có hàm muốn của bản thân, có những việc vào thời điểm nào đó dù biết là sai nhưng vẫn sẽ làm, mọi thứ đều không thể hoàn hảo vậy nên không phải ai cũng có thể làm thánh nhân.

Lý Thông nhìn chằm chằm Thạch Sanh:

- nhưng chuyện túi khố này, Thông sẽ tính toán sau.

Lý Thông nhìn Thạch Sanh, Đại Bàng, Chằn Tinh cũng nhìn sang tráng hán nam tử cao lớn này đầy chiến ý, cả hai đều từng là bại tướng dưới tay Thạch Sanh giờ tuy chúng đường nhưng dĩ nhiên cũng muốn tránh khí hơn thua.

Gióng cười khổ trong lòng, những điều Lý Thông nói không sai nhân loại có thất tình lục dục, chính như vậy mới khiến con người nổi bật giữa trời đất này.

Nhìn mấy người này tuy đã về cùng đội nhưng vẫn có khúc mắc không nhỏ ah. Từ kẻ thù cũ chuyển sang làm bạn đâu phải một sớm một chiều, nó là một quá trình không dễ ah.

Gióng đằng hắng nói:

- Tính toán gì thì cứ luận bàn chà đạp nhau đi, đừng quá mức là được. Nhớ mục đích chúng ta đến đây làm gì.

Ba thú một người gật đầu, họ làm sao quên được, coi như có thể tránh được Thần Vương nhưng làm sao tránh được người đó? Sự cường đại vượt xa tầm hiểu biết của người khác.

- đã biết, công tử yên tâm

Phi hành một lúc lâu tên đầu mục Lục Lâm Bang chắp tay cũng kính thưa:

- công tử đã đến tới thiên nhai, còn chỗ cụ thể dựng pháp trận ở đâu thì tiểu nhân không rõ ràng. Công tử có thể giữ lời hứa tha mạng cho tiểu nhân được không không??

Gióng ngẫm nghĩ gật đầu khoắt tay nói:

- Được ngươi đi đi

Đầu mục nghe nói vậy thì nhảy khỏi lưng đại bàng đang tính phi hành rời đi, Lý Thông nháy mắt ra hiệu với Chằn Tinh.

Chằn Tinh thân hình lúc này đang biến nhỏ, cái miệng há thật to một ngụm chụp xuống nuốt trôi tên đầu mực, Chằn Tinh nuốt nước bọt phát hẳn ra tiếng rõ ràng:

ực.. ực...ực...

Gióng và chúng nhân lặng hình, quá trực tiếp ah nha.

Xuân Mai quay người sang phía khác nôn khan, cảm giác trong miệng đắng chát, mặt nàng trắng bệch trước đây tuy thấy không ít cảnh chém giết nhưng một người sống sờ sờ như vậy thì chưa từng.

Gióng nói:

- xử lý cũng hơi bị ghê rợn đi, sau này ít dùng biện pháp như vậy, tha được người khác thì nên tha.

Chằn Tinh phát ra giọng nữ trong ma mị:

- công tử đấy gọi là hủy thi diệt tích ah, làm phải triệt để mà lại no bụng hihi.. hơn nữa để người này đi cũng chỉ là hại người khác cũng hại thân mình, chuyện chúng ta nói ở đây không thể để hắn tản phát ra bên ngoài.

Nàng nói rồi xà nhãn hơi lấp loé nhìn Xuân Mai như nhắc nhở, Xuân Mai đi bên cạnh Gióng nhưng nếu có ý khác, nàng cũng không cần trừ mà diệt bỏ bất cứ lúc nào.

Xuân Mai nghe vậy khẽ rùng mình, chân hơi lùi lại phía sau, thấy bàn tay của mình bị nắm lại bởi bàn tay Gióng, hơi ấm từ bàn tay đó khiến nàng bình tâm lại.

Thạch sanh thấy không khí có chút nặng nề liền hướng Chằn Tinh hỏi:

- ngươi là mẫu Chằn à??

Chằn tinh trừng mắt lớn:

- ngươi biết rồi còn hỏi?

- ta biết bao giờ?

- lúc trước ngươi giết ta, ta đã bảo ta là mẫu rồi mà.

- ta tưởng ngươi lừa ta chứ??

- ta lừa ngươi làm gì?

- ờ nhỉ?? Ngươi là mẫu thì ta vẫn giết ngươi thôi!

- không biết thương hóa tiếc ngọc, không xứng làm nam nhân.

- ai bảo ngươi hại người vô tội? Giết là đáng.

- ngay cả nếu ta trao tấm thân nhỏ bé này cho ngươi??

- trao cũng không nhận, không thể thay đổi ý kiến.

- ta rất đẹp à nha, không kém công chúa của người đâu.

- một từ thôi " xoẹt"

- hừ, muốn ta cũng không cho đâu này.

Hai người đối đáp nhưng mặt mũi hầm hầm, om xòm như sắp lao vào nhau đến nơi. Gióng giơ tay ngăn lại:

- dừng, chúng ta xuống đây.

Đại Bàng đậu xuống đất, mọi người rời khỏi lưng nó bước xuống. Mắt nhìn xung quanh tìm kiếm, Hẻm Thiên Nhai vốn có tên như vậy vì nó là một hẻm núi ngăn cách giữ hai ngọn núi đá cao nhìn qua thấy phía xa chân trời xanh ngắt.

Thạch sanh cầm một chiếc búa lớn tiến vào trước, Gióng và xuân mai đi ở giữa phía sau là tam thú đoạn hậu, lúc này đã thu hơi nhỏ thân hình lại để tiện lợi di chuyển.

Đi được một lúc Thạch Sanh đưa tay ra hiệu cho mọi người dừng lại:

- công tử, hơn một dặm phía trước có dao động linh lực. Ta nghĩ hẳn là phu nhân và mấy gã Phó Bang Chủ Lục Lâm Bang

Gióng nghe vậy thì gật đầu phân phó:

- tốt tốt. Cứ đi thẳng tới đó cố tỏ ra tự nhiên vào, đến gần thì tập trung dùng một kích thật mạnh phá vỡ pháp trận cho ta.

Chúng nhân gật đầu, rồi tự nhiên như không bước vào, khí tức cơ thể không những không thay đổi mà tản phát ra xung quanh mạnh mẽ hơn.

Nhìn tư thế như thể Thạch Sanh và chúng thú đang hộ tống hai mẫu tử bình thường trong sâm lâm vậy.

Khí tức Nguyên Anh cường giả khiến ngũ lão Lục Lâm Bang nhanh chóng có người phát hiện ra.

Một lão giả đầu hói nói với một gã tóc hoa râm:

- Đại phó, ta phát hiện có người tiến vào gần đây.

Gã tóc hoa râm đáp lại:

- ừm ta cũng biết rồi đội hình khá cường đại một hậu kỳ ba trung kỳ, một nữ nhân kết đan người ngợm ngon nước phết.

- có khi nào là viện quân của nữ nhân này không??

- hẳn là không, tên Điền Khung nói Trúc gia trang chỉ có nữ nhân này là nguyên anh kỳ thôi, hẳn đám này là đám người khác.

- vậy xử lý sao??

- đợi họ đến gần rồi bảo họ ra đi đường khác, không thì giết quách đi cho xong. Giờ tập trung xử lý nữ nhân này đi, biến dị linh căn đúng là khó chơi, nhưng ả chắc cũng sắp cạn linh lực rồi.

Gióng cười đùa với Xuân Mai, tam thú với Thạch Sanh đi bên ngoài như những hộ vệ bình thường, dần đi đến gần lũ người Lục Lâm Bang nhưng không có dấu hiệu dừng lại.

Lão giả hoa râm đánh mắt ra hiệu với gã hói, gã hói gật đầu đứng dậy chắn trước mọi người chắp tay khách khí nói:

- Chư vị xin dừng bước, Lục Lâm Bang đang giở việc ở đây xin thứ lỗi, chư vị chịu khó đi đường khác vậy.

Gióng và chúng nhân dàn hàng ngang đứng lại, xuân mai theo chỉ thị đứng ra trước đáp lời gã:

- Lục Lâm Bang là ai ta không cần biết ta và phu quân muốn đi đường này có việc, xin chư vị chịu khó đi đường khác giở việc đi. Đừng ở đây cản đường bổn phu nhân.

Gã hói nóng mặt, con tiện nhân này nếu không có việc ta nhất định sẽ chiến với ngươi sáu mươi chín thế, cho ngươi oán vì mình đã được sinh ra trên đời này.

Gã đang đinh nói thì Gióng đã chen vào giữ họng hắn mà ngán ngẩm nói:

- Nương tử, lão già này làm mất thời gian quá đi. Đúng là già rồi toàn làm chuyện không đâu cản trở chúng ta về nhà thân mật.

Gióng vừa nói vừa đưa tay lên nắn nắn ngực lớn của Xuân Mai nhìn gã hói thách thức, bốn người khác thì vận lực Thạch Sanh nắm chặt rìu, Đại Bàng vung vung đôi cánh, Chằn Tinh ngỏng đầu cao lên miệng có sắc xanh lấp ló, Lý Thông hai chân trước cắm xuống đất cắt một hòn đất lớn rồi dùng sừng múc lên tung tung trên không.

Năm lão giả bị hành động của Gióng thu hút chú ý, đôi mắt đỏ rực thầm mắng," má con hàng ngọt nước này lại là nương tử của một thằng nhãi con, đã thế còn dám lên mặt với lão tử" lão thiên bất công ah.

Gã hói tức giận nói:

- đây là các ngươi đang chọc giận Lục Lâm Bang ta, cái giá phải trả không phải các ngươi có thể chấp nhận được đâu.

Gióng lại bóp cười mỉa mai nói:

- vậy thì sao?? Lão già có giỏi lại đây.

Gã hói bốc hoả đang muốn xông vào thì lúc này bốn quang mang bay đến, Thạch Sanh đưa rìu chém ra một kim nhận lớn, Đại Bàng cánh phát ra hai phong nhận hai phong nhận Đan chéo vào nhau, Chằn Tinh há miệng phun một quả cầu xanh lớn. Lý thông tung cục đất lên không rồi ngoảnh mặt dùng sừng đánh mạnh một cái khiến nó bay về phía lão đầu.

Gã hói hốt hoảng đưa tay lên trước thủ thế nhưng đợi một lúc không thấy gì tiến về phía mình. Mà một tiếng nổ lớn phát ra từ đằng sau.

- chết cha, bị lừa rồi,đó mới là mục đích chính của chúng.

Thì ra công kích bất chợt ấy không phải tấn công gã hói mà nhằm vào pháp trận phía sau, pháp trận bị công phá mạnh mẽ, rừng chuyển mạnh quang mang yếu dần, hiện lên hình ảnh một nữ nhân xinh đẹp tóc trắng ở trong. Trên người nàng lúc này y phục bị rách vài nơi làm lộ ra vẻ băng thanh Ngọc tuỷ bộ dáng khá chật vật thoát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK