Gióng nhìn lên không trung lòng tự hào thổn thức:
- cha, mẹ chờ con. Rất nhanh thôi con sẽ đến chiến đấu bên người.
Từng tia sáng của thiên địa chúc phúc vẫn chưa kết thúc, hư ảnh thần tiên vẫn hiển hiện trên không trung. Tia sáng càng rực rỡ. Hư ảnh dần tan thành từng chấm sáng nhỏ, nhập vào luồng sáng chúc phúc này tiến vào người Gióng.
Tu chân giới mọi người đều trở lại về với cuộc sống thường nhật nhưng hư ảnh này sẽ tồn tại mãi trong lòng mọi người, còn một việc nữa họ sẽ chưa thể biết được chỉ có một người đó là Xuân Mai.
Trên sân nhà tranh nhỏ, tia sáng chúc phúc cùng chấp sáng hư ảnh tiến vào người Gióng, trên thân thể nhỏ bé từng long lân dần dần xuất hiện những long lân ngũ sắc, bao trùm từng tấc da thịt từ chân đến cổ. Một đôi cánh trắng nhỏ viền hồng phe phẩy sau lưng.
Xuân mai đứng từ xa ngẩn ngơ thật nhìn thân ảnh như bước ra từ thần thoại ấy mà tấm về sự kỳ diệu, quyến rũ.
Trong Báo Thiên tháp ba hán tử thứ tỉnh từ trong đả toạ từ luyện, nhìn Long lân, và cánh Lạc trên cơ thể mình sửng sốt lẩm bẩm:
- Thần Vương, là Thần Vương người đã chính thức bước vào hành trình rồi. Tiểu nhân chờ đợi để được chiến đấu bên cạnh người.
Chiến ý bốc lên từ trên thân thể mà tản mát khắp nơi trong các tầng Báo Thiên tháp, họ không muốn phải tiếp tục chờ đợi nữa mà muốn xông pha chính phục giới diện này ngay lập tức.
Thiên đình Đại Việt trở nên oanh động, từng người cảm nhận sự thức tỉnh bất ngờ nhìn hiện tượng trên cơ thể mình mà háo hức:
- là tin của Thần Vương, Thần Vương nhất định sẽ trở về.
Sứ mệnh ngày nào vẫn luôn hừng hực trong tim, hình ảnh người đi còn chư phải mờ trong ký ức, chúng tiên lặng lẽ chờ đợi mà chìm vào trong năm tháng tư luyện để tích lũy lực lượng, hành trình vượt giới khó khăn đã lường trước nhưng lúc này biết tin, Xung Thiên xuất thế thì sự tin tưởng càng thêm tăng cao hơn bất cứ lúc nào.
Việt Nam hạ giới ở một nơi đâu đó:
Người mẹ nhìn đứa con tật nguyền của mình đầy thương xót, con của nàng từ nhỏ đã không thể đi lại. Hôm nay như mọi ngày đứa trẻ chống tay, lê đôi chân trên mặt đất bỗng đứng dậy bước đi chập chững đến vòng tay của nàng.
- Làng nước ơi con tôi đi được rồi,
Nàng bế con chạy ra ngoài đường hò hét vui mừng.
Một bệnh viện, Bác sĩ trẻ nhìn đứa nhỏ bệnh nhân của mình tim đã ngừng đập, dù hắn đã cố gắng dùng xung điện để kích tim bé mong muốn kéo chút thời gian, nhìn khuôn mặt hồn nhiên bé nhỏ ấy nước mắt rơi. Bỗng nhiên nhịp tim cô bé nhảy lên bình thường, hắn mừng rỡ ôm mặt khóc như một đứa trẻ.
Viện nhí trung ương, cô y tá cầm chiếc míc thông báo tình trạng của bệnh nhân nhí ngập ngừng:
- xin thông báo tình trạng bệnh nhân X, Y, Z ngày càng trở nên xấu hơn, gia đình chuẩn bị sẵn tinh thần.
Cô gục mặt xuống bàn nức nở, chứng kiến từng sự ra đi của những mầm non tương lai chưa kịp cảm nhận đất nước tươi đẹp này, giây phút chính miệng thông báo cho người nhà của các bé là thời khác tâm nàng như tan nát.
Hộ lý đưa nàng một tờ giấy nàng gắng gượng nhìn, nước mặt trào ra như một cơn lũ nhưng không phải vì thương tâm mà là vui sướng cực độ, nàng ôm cầm lấy míc:
- xin thông báo lại các bệnh nhân nhí hôm nay sức có tiến triển tốt đẹp.
Dải đất hình chữ S khắp nơi rộn ràng niềm hân hoan cười nói, trên báo đài TV luôn thông báo những kỳ tích xuất hiện trong một ngày đặc biệt có một không hai trong đời.
Sắc đỏ ngập tràn phố phường mọi người chăm chú vào ti vi hồi hộp theo dõi trận cầu đỉnh cao nhất của thế giới, từng tiếng bình luận viên vang lên khiến tâm trạng như dây đàn " thời gian kết thúc hiệp hai chỉ còn năm phút bù giờ cuối cùng... Các cầu thủ của chúng ta đang ngã gục vì quá mệt mỏi thể lực đã cạn kiệt...chỉ còn ba phút cuối cùng... Gì thế này?? Các cầu thủ của chúng ta như được uống một thùng bò húc, họ đang đang lao lên như chưa từng xuất hiện dấu vết mệt mỏi nào cả...
... Cướp được bóng rồi... Đó là Công Phượng, phượng đi bóng lắt léo vượt qua vượt qua sự truy cản của hơn nửa số cầu thủ của đối phương... Đối mặt với thủ môn... Súttttttt...vào vào..vào.. vào rồi thật không thể tin nổi... Phượng đã nở hoa... Phượng Như vũ công samba thực thụ... chúng ta đã rút ngắn tỷ số xuống còn ba hai....còn hai phút cuối....
... Phạt góc phạt góc rồi... Tiền đạo Hà Đức Chinh của chúng ta nhảy như một vận động viên bóng rổ... Bóng bay về phía góc xa... Vàoooioi dồiiiiii hoà rồi... Còn một phút cuối cùng trọng tài đang nhìn Kim đồng hồ trên tay...chiếc còi chuận bị cho lên miệng để thổi chấm dứt trận đấu..
11 cầu thủ brazin đang trong tình trạng sẵn sàng ăn mừng chiến thắng... Thủ môn Văn Lâm phát quả bóng cuối cùng, Quang Hải điệu nghệ đỡ lấy chính xác xoay người sút một cú như trái phá... Trái bóng đi mạnh chưa từng thấy trong lịch sử thể thao.. cú dứt điểm từ giữa sân đấu... Trái bóng đâm thẳng vào lưới làm rách lưới và khung thành đã đổ xập..
Vàooooooooo...các bạn ơi kì kì tích lần đầu tiên trong lịch sử chúng ta đánh bại các đội bóng mạnh trên thế giới.... Vô địch rồi... Chúng ta đã vô địch word cup... Các bạn ơi khục khục... Các bạn ơi bão đê cả nước Việt nam Sẽ bão đêm nay khục khục... Các bạn ơi... Tôi không thở được... Xin lỗi quý vị khán giả bình luận viên xxx vì quá xúc động mà bị tăng xông phải nhập viện cấp cứu nên.
Cờ đỏ bay phấp phới mọi nẻo đường.
Ở một diễn biến khác trận Bo5 giải chung kết thế giới Liên Minh Huyền Thoại
Đội tuyển hàn quốc đang tổ chức ăn baron, ăn thành công rồi, họ đang tràn lên nhà chính với đội hình ba một một, chúng ta phải combat thôi... Chim Hơi To đã tele sang đằng sau đội hình địch, địch không có tầm nhìn tại đây... Chim Hơi To dùng hoả dương hiệu triệu thành công làm choáng được cả ba người. Cú xoáy của Chơi Đến Chết thành công giết được cả ba người đối phương trong một nốt nhạc. Trong lúc đó ad bắn như hack thành công giết được Shen ở đường trên... Sp địch tốc biến đập mặt vào mông, à nhầm đập vào tường... Ace.. Chúng ta đã thành công đạt được chức vô địch cktg.
Tia sáng chúc phúc của thiên địa nhạt dần rồi biến mất, Gióng khẽ vỗ cánh trên lưng hạ xuống đất. Nhìn thân thể mình Gióng cảm thấy tràn trề sức mạng, gật đầu hài lòng hơi xoay chuyển ý nghĩ mọi thứ trở về như chưa từng xuất hiện
Nhìn thấy Xuân Mai đứng ở xa thẫn thờ, Gióng phi thân đến gần nàng hỏi:
- sao vậy Xuân Mai ta oách quá à
Xuân Mai mắt nhìn công tử như nhìn quái vật nói:
- công tử rất soái
Gióng cười:
- thời gian đã qua bao lâu rồi??
- hơn một canh giờ thưa công tử
Gióng gật đầu một canh giờ, hy vọng mẫu thân vẫn an toàn, khẽ phất tay tiểu tháp từ tay Xuân Mai trở về trong tay Gióng. Gióng vận dụng linh lực để phá vỡ cấm chế tầng hai, lòng đầy mong chờ, thành bại ở trong phút giây này mẫu thân không thể cứ như vậy mà ngã xuống được.
" Huynh đệ của ta, tới đây nào cùng ta chiến đấu, cùng phất lên ngọn cờ Đại Việt."
Gióng điều khiển linh lực của mình từng bước phá vỡ cấm chế được cha Long lưu lại, từng giọt mồ hôi lăn dài trên thái dương, miệng lẩm bẩm với ánh mắt kiên định.