Chúng yêu thú tụ tập lại quanh mọi người đều lần lượt quỳ xuống cúi đầu, Lý Thông thấy đúng như dự liều thì ra lệnh:
- Đứng dậy cả đi.
Nhận được mệnh lệnh chúng mới dám đứng lên nhưng vẫn thành thật không loạn động mà đều hướng ánh mắt cũng kính tới ba người Lý Thông. Năm con yêu thú tiến lên phía trước hoá thành nhân hình chắp tay nói:
- ba vị thần thú đại nhân triệu tập chúng tiểu nhân đến đây không biết có việc gì cần phân phó vậy??
Đội hình yêu thú rầm rộ này vậy mà có đến năm con tu vi Nguyên Anh, trong đó một con hậu kỳ, hai trung kỳ và hai sơ kỳ được coi là hùng mạnh nhưng vì uy áp đến huyết mạch của thần thú cũng như từ vì cường đại nên chúng rất cung kính.
Lý Thông nhìn đội hình này khá hài lòng, coi như cũng đủ để thực hiện kế hoạch mà không bị người khác quá nghi ngờ:
- chúng ta cần các ngươi giúp đỡ một việc nhỏ. Các ngươi ở xung quanh đây có số lượng như thế nào??
Năm yêu thú nhìn nhau, Ngưu yêu hoá hình là một tráng hán cơ bắp lực lưỡng chắp tay thưa:
- thưa đại nhân, yêu thú Thức Hiên sơn có gần một vạn năm nghìn. Tất cả đều đến đây lúc này là có tám nghìn tu vi từ Trúc Cơ trở lên. có việc gì xin đại nhân cứ phân phó, được làm việc cho các đại nhân là vinh dự cho chúng tiểu nhân.
Một vạn năm nghìn yêu thú mà chỉ là riêng Thức Hiên sơn khiến Lý Thông hiểu rằng mỗi lần thú triều sao có thể gây ra thiệt hại lớn như vây:
- ta cần các ngươi quây thành Lam Nhiên trong hai ngày này.
Năm yêu thú nhìn nhau, chỉ quây thành không phải đánh thành sao??
- đại nhân chỉ quây thôi không đánh sao??
- ừm, các ngươi quây thành rồi đòi người của Tam tông Tứ môn rồi Tứ tông thành Lam Nhiên ra rồi giết hết cho ta là được, còn những người khác không được làm hại họ.
Ngưu yêu ngẫm nghĩ việc quây thành thì cũng dễ thôi, nhưng đòi người của tông môn đến tuyển trạch trong thành thì hơi khó dù sao cũng là mười mấy tên Nguyên Anh ah.
- đại nhân, quây thành đòi người thì cũng được không là vấn đề. Nhưng mà đòi giết thì cũng không dễ chúng ta chỉ có năm nguyên anh kỳ thôi, còn lấy lý do gì được cơ chứ???
Lý Thông nghe đầu Ngưu yêu nói thì cười chỉ tay vào mấy xác chết ngổn ngang phía ngoài:
- những tên Nguyên Anh thì ngươi không cần lo chúng nằm hết đây rồi. Ngươi chỉ cần đổ cho chúng lấy đồ vật gì đó quan trọng rồi bị ngươi giết là được. Còn quây thành là kêu ngươi xử lý những tên yếu hơn còn lại.
Năm yêu thú cung kính tỏ ra đã hiểu nhưng còn hơi băn khoăn:
- việc này vẫn hơi khó, khi các tông môn tập hợp lại chúng tiểu nhân sợ rằng khó sống ở Thức Hiên sơn.
Lý Thông đưa tay xoa xoa bụng có điều ngẫm nghĩ nói:
- các ngươi yên tâm xong việc các ngươi lập tức rời khỏi đây, ừm đến lúc đó các ngươi đến Việt tông đi.
Mặc dù hơi đáng tiếc vì phải rời đi nhưng còn sống vẫn tốt hơn ah
- đại nhân Việt Toonng ở đâu??
- ngươi biết Lục Lâm Bang chứ?? Giờ ở đó gọi là Việt Tông. Các ngươi xong việc thì đến đó rồi ta sẽ thu xếp cho các ngươi sinh sống.
Lục Lam Bang thành lập cũng đã được một thời gian khá dài và hung danh không nhỏ đương nhiên bọn yêu thú có cảnh giới cao đương nhiên biết.
- vâng thưa các vị đại nhân.
Lý Thông gật đầu nhìn Hoắc Kỳ nói:
- ngươi cũng đã nghe cả rồi, ngươi và chúng phải phối hợp sao cho không có sơ hở. Nếu không mạng ngươi không giữ được rồi, nếu làm tốt ngươi vẫn là thành chủ Làm Nhiên như trước.
Hoắc Kỳ nghe cuộc đối thoại cũng đã nắm rõ kế hoạch thì kính:
- rõ, đại nhân yên tâm.
Lý Thông hài lòng
- ừm lát các ngươi chà đạp mấy xác chết kia cho giống bị yêu thú giết rồi, cho Hoắc Kỳ chạy trước yêu các ngươi đuổi theo là được, cơ bản là thế các ngươi cứ bàn bạc cụ thể với nhau đi. Nhớ diễn thật vào đừng để lộ sơ hở, giờ chúng ta trở về thành để tránh bị nghi ngờ, các ngươi mờ sáng thì hãy bắt đầu.
Hoắc Kỳ và Ngũ yêu thú cung kính tiễn đưa:
- cung tiễn các vị đại nhân.
Lý Thông ra hiệu cho ba người Ngô Ngạn rồi bí mật tiến về thành Lam Nhiên.
Năm yêu thú nhìn theo một lúc đến khi bóng họ khuất tầm mắt, đưa mắt nhìn nhau rồi đi về phía mười một xác chết chà đạp chúng thành bánh thịt nhưng vẫn để một vài bộ vị để nhận diện thân phận.
Hoắc Kỳ đứng giữa đám đông yêu thú cười khổ, hắn đã tính sai lần này giờ chỉ biết làm theo thôi vậy hắn mới có thể sống được không thì số phận của hắn cũng chỉ là xác khô còn bị chúng trà đạp.
Gióng ngồi khoanh chân tu luyện chờ đợi trong Thiên Việt thương hội, nhị nữ thì đã bị gióng bắt đi nghỉ ngơi, gióng mở mắt nhìn ra màn đêm tĩnh lặng suy tính. Gióng không lo bọn Lý Thông không xử lý được đám người mà hắn đang nghĩ nên sử lý hậu sự của người thế nào?? Và sau này nên có bước đi ra sao?
Lý Thông và ba người phi hành bí mật trở về quá cửa sổ lầu hai, thấy Gióng đang ngồi biết là người vẫn đợi thì chắp tay thưa:
- công tử chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ.
Gióng nhìn bốn người hài lòng gật đầu:
- nói lại ta nghe
- vâng.
Lý Thông thuật lại từ đầu đến cuối. Chuyện bọn họ định sử lý Việt tông ra sao? rồi Hắc Tuyên dẫn dụ ra khỏi thành tới Thức Hiên diệt sát, rồi kế hoạch sử dụng yêu thú để chuyển chú ý người khác thế nào.
Gióng nghe vậy trong lòng thầm tán dương, không hổ là Lý Thông nói về kế sách hại người hại nước thì hắn là dân chuyên nghiệp.
- công tử, những yêu thú này chúng ta nên sắp xếp thế nào??
Gióng hơi suy nghĩ nếu đã vận dụng đám yêu thú này, thì không thể để chúng lại đây được người các tông môn sẽ không để yên, với lại ai biết chúng có thể làm lộ phòng thanh mà lực lượng mạnh như vậy phải nắm trong tay để sử dụng.
- ừm trở về thành lập thêm Yêu Đường cho chúng trú ngụ, tại xung quanh Việt Tông, tạm thời cho Ngưu yêu đó quản đi.
Hắc tuyên suy ngẫm rồi hỏi:
- công tử, chúng ta nên cuỗm đám tân đệ tử mà bọn chúng mới thu nhận không???
Lý Thông không đợi Gióng trả lời mà đưa tay vỗ vai Hắc Tuyên:
- Hắc huynh, đám đệ tử đó chúng ta không thể động đến, nếu động đến sẽ ngây ra nghi ngờ từ các tông môn, dù không nghi thì cộng với việc hôm nay tuyển trạch cũng đủ để bọn hắn sống chết với chúng ta. Ta nói thế đúng không công tử??
Hắc tuyên gật đầu ra vẻ đã hiểu, Gióng cười cười giơ ngón cái về phía Lý Thông rồi nói:
- chỉ là một chút đệ tử mà thôi lần này không tuyển thì lần khác tuyển, chúng đã lựa chọn tông môn thì đã có quyết định, tốt giờ chúng ta đi ngủ thôi, sáng mai còn phải diễn cho tốt.
- vâng, công tử nghỉ sớm.
Bốn người cười ha hả quay trở về phòng nghi ngơi chờ đợi ngày mai đến rồi diễn nốt vở kịch mới dựng nên này.