Gióng không khỏi phải nhìn nàng nhiều hơn một chút nhưng khẽ lắc đầu:
- Chuyện này ta vẫn chưa nghĩ đến, nếu có một ngày ta quả thật muốn tham gia thì hy vọng Ngọc Giao vẫn giữ ý định này.
Ngọc Giao có chút gì đó thất lạc trong lòng, nhưng vẫn kiên định với ý kiến của mình:
- Vâng, Ngọc Giao sẽ luôn giữ nó trong lòng, chỉ cần đại nhân muốn Ngọc Giao lúc bào cũng sẽ sẵn sàng.
- Thế lực nhân loại luôn tranh đấu không ngừng, cho dù không muốn đôi lúc vẫn bất đắc dĩ bị kéo vào, Ngọc Giao và Nguyệt Điện sẽ luôn vì đại nhân mà nguyện ghóp chút sức lực.
Lời Ngọc Giao nói không sai, các thế lực nhân loại luôn tranh đấu vì chỉ như vậy mới có thể phát triển, Việt Tông cũng sẽ không nằm ngoài cuộc và Gióng đương nhiên không e gại, nhưng vẫn chưa phải lúc này vì vẫn chưa thực sự sẵn sàng.
Gióng gật đầu cười nhẹ:
- Ngọc Giao đã nhận ra thân phận thực sự của ta??
- Vâng, đại nhân là nhân loại nhưng trong người chảy xuôi huyết thống của thần thú tối cường, vậy nên nói cho cùng thì vẫn là đồng loại.
Ngọc Giao cung kính nói, sự cảm nhận từ Gióng khiến nàng có chút không thể tin nổi đó là sự thật, nhưng sự khẳng định trong thâm tâm ngày càng trở nên nhiều hơn.
Chúng thú nghe vậy liền sủng sốt thì ra vị đại nhân thần bí này lại là nhân loại, nhưng trên người lại chảy xuôi huyết mạch thần thú tối cường?? Một đầu Long còn phải cúi đầu vậy thần thú đó ở cấp độ nào???
- aizzz... thật không có ý tứ vì ta đã lừa dối chư vị, bởi tránh gây rắc rối nên ta đành phải dùng thân phân Hâc Viên này.
Gióng khẽ thở dài bất đắc dĩ chắp tay với chúng thú, thân thể cũng từ Hắc Viên trở lại với Hắc giáp tướng quân quen thuộc.
Ngọc Giao và chúng thú kinh ngạc với sự biến đổi của Gióng, duy chỉ có Bạch Mao và Lang Thiếu là giữ bình tĩnh vì đã từng thấy qua.
- Đại nhân khách khí rồi!! nếu là Ngọc Giao thì cũng sẽ làm như vậy thôi!!
- Đúng vậy, hơn nữa đại nhân đã ra tay trợ giúp Nguyệt Điện không ít...
....
...
...
Gióng thấy chúng thú không có ý kiến trách cứ gì thì cũng nhẹ nhõm, nếu họ phản ứng thái quá thì Gióng khó mà thoát ra khỏi Nguyện Điện được ah, cũng chính vì thế mà Gióng không có ý định hiển lộ thân phận Tần Minh của mình.
- Ngọc Giao có thể nói rõ hơn về tiên môn chi chiến giúp ta không??
- Vâng đại nhân.
Ngọc Giao có chút thất thần nhìn hình tượng hắc giáp, nghe hỏi liền thanh tỉnh lại nói:
- Đại nhân, tiên môn chi chiến nói chính xác là cuộc chiến thăng cấp tông môn, sự thăng cấp này dựa vào sự tích lũy tài phú tu luyện của thế lực và sự cường đại của tầng lớp cao tầng cùng với mặt bằng chung của tu vi thiên phú của hàng đệ tử.
- Thế lực bình thường nếu muốn đủ điều kiện trở thành Hạ Cấp tiên môn thì phải có tích lũy và hạ tầng nhất định, phải có cường Nguyên Anh toạ trấn, có đệ tử tam linh căn và tu vi đệ tử từ Trúc Cơ. Nếu muốn tăng lên Trung Cấp tiên môn thì tích lũy hạ tầng lớn hơn thì phải có cường giả Hoá Thần kỳ toạ trấn, có đệ tử Nhị linh căn và tu vi đệ tử đạt tới Kết đan. Tăng cấp lên thượng phẩm và siêu phẩm tiên môn cũng tương tự như vậy tăng lên.
- Nhưng đó chỉ là điều kiện cần có đủ để tham gia thôi, còn thành công hay không lại là một quá trình cạnh tranh vì số lượng thế lực có rất nhiều, trong khi chỉ tiêu lại rất ít chỉ có: 10 hạ, 5 trung, 2 thượng, 1 siêu, vì vậy tông môn nào tích lũy cao hơn và lực lượng tốt hơn mới có thể chiến thắng. Thời gian cánh nhau giữa mỗi lần tiến hành chi chiến là: hạ 2, trung 5, thượng 10, siêu 20.
- kết quả của thăng cấp còn dựa trên lôi đài tỷ đấu giữa các tông môn hai năm sau khi chi chiến khởi động, nó được hội đồng trọng tài giả Đông vực công bố.
- lần này Tru Hoang khởi động sớm tông môn chi chiến thì cũng không ngoài mục đích làm tăng tích lũy của bản thân vì theo quy ước tông môn thua cuộc sẽ phải bỏ ra một phần tích lũy của mình, và cũng là làm chậm bước phát triển của các tông môn khác cho tới lúc tỷ thí lôi đài chính thức vào gần ba năm sau đó.
Gióng chăm chú lắng nghe những thông tin mà Ngọc Giao mang tới này, tiên môn chi chiến này không dễ mà để đặt một chân vào đâu, Việt Tông tuy hiện tại cao tầng thực lực không tệ nhưng nếu so với những Trung Đẳng tiên môn đã lâu vẫn kém một chút, đặc biệt là tầng lớp đệ tử chưa nhiều và tu vi thực lực của chúng còn chưa đủ đâu.
Tuy thời gian còn hơn ba năm nữa mới là cuộc chiến kết thúc nhưng như vậy là vẫn có hơi gấp gáp một chút.
- Trọng tài giả này thế lực nào? mà lại tham gia vào chuyện này???
Gióng hơi chút nghi hoặc bèn hướng Ngọc Giao hỏi lại.
- Đại nhân, Trọng tài giả này khởi nguyên vốn là những cường giả có thực lực mạnh mẽ ở các tông phái, họ được lựa chọn ra để gìn giữ hoà bình cũng như phân xử các tranh chấp ở Đông Vực, theo thời gian hình thành và phát triển tuy vẫn thực hiện nhiệm vụ như vậy nhưng đã dần trở thành một thế lực tách biệt với các tông môn.
Ngọc Giao suy nhẫm mà trả lời theo những điều nàng biết, những người thuộc trọng tài giả này trước nay đều là loại ẩn thế, nhưng khi ra mặt thì ai nấy đều có thực lực rất mạnh.
- Thế lực làm nhiệm vụ giữ gìn hoà bình sao??? có vẻ cũng không hề đơn giản đâu..
- Vâng, đích xác là như vậy, nhưng họ không hay xuất thế,chỉ khi nào có đại sự có thể gây ra ảnh hưởng lớn với Đông Vực họ mới ra mặt
"Thế lực này có lẽ sau này phải tìm hiểu một chút.."
Gióng có chút về cái thế lực có trách nhiệm này, xem ra nhiều việc cần phải dè trừng một chút tránh người khác chú ý ít nhiều, thực lực của những người này e rằng khó mà đoán định được.
- Nguyệt Điện các vị định đối phó với tiên môn chi chiến này như thế nào?? thế lực nhân loại tranh đoạt ta nghĩ sẽ không ảnh hưởng các vị mới đúng.
Nhận thấy chúng thú với vấn đề này cũng quan tâm không ít, thường thì tranh đấu giữa nhân loại thì yêu thú chỉ là khán giả thôi nhưng dường như lại không phải như vậy đâu này.
Ngọc Giao cũng không dấu diếm mà có chút thành thật nói:
- Đại nhân có điều không rõ là, đây đúng tranh đấu của nhân loại nhưng cũng không ít thế lực nhân loại trong bóng tối có móc tay với yêu thú, vì vậy Nguyệt Điện sẽ không tránh khỏi sự xâm nhập của yêu thú khu vực khác và nhân loại tiến vào thu thập tài nguyên và cướp đoạt.
- vì vậy nàng mới có ý định bắt tay với ta??
Điều nàng nói khiến Gióng có chút vỡ lẽ mà hỏi lại, và cũng có phần nào hiểu được khi trước Bá Khanh lại lựa chọn tạo thành liên minh với Việt Tông, có lẽ hắn cũng đã suy ngĩ tới vấn đề này chút ít.
- nói phải thì cũng không phải, nói không phải thì cũng là phải, đúng là Nguyện Điện sẽ gặp khó khăn và tổn hại không ít trong chuyện này nhưng sẽ không ảnh hưởng đến căn cơ, nên bình thường có lẽ Nguyệt Điện cũng không có ý định liên hợp với thế lực nhân loại.
- Nhưng với đại nhân thì khác, Ngọc Giao tin tưởng ngài, phần vì ngài đã cứu một mạng của Ngọc Giao và còn tặng cho Ngọc Giao một bước tiến dài, phần nữa thì Ngọc Giao cũng có chút tính toán với ngài. ngài là người rất thần bí và Ngọc Giao cho rằng thế lực của ngài ắt không bình thường như ngài nói, liên kết với ngài thì ắt hẳn sẽ có lợi cho Nguyệt Điện, còn một chút lý do cá nhân nhưng nếu thực sự kết minh sau này Ngọc Giao mới nói rõ được.
Ngọc Giao vừa nói vừa theo dõi biểu cảm trên khuôn mặt hắc nhân, lòng có chút mờ mịt vì không thể trông ra được một chút gì.
Gióng có chút trầm ngâm:
- Ngọc Giao đã quá đề cao ta rồi, tràng diện này nói lớn thì cũng là lớn, nói nhỏ thì lại không phải nhỏ. Chuyện này còn liên quan tới nhiều yếu tố, nhất thời ta cũng chưa thể quyết định được vì cần phải có thời gian để xem xét.
- Dù sao thì cũng mới chỉ là bắt đầu khởi động, tính đến thời điểm kết thúc còn hơn ba năm thời gian nữa, nếu đến lúc đó ta có quyết định tham gia thì sự giúp đỡ của Nguyệt Điện đúng như ta là hổ có thêm đôi cánh.
Ngọc Giao lòng có chút mong đợi:
- Vậy thì Ngọc Giao sẽ luôn mở rộng cửa đón tin của Đại nhân, nhưng không biết là ngài và thế lực của ngài ở nơi nào??
- Có nói ra Ngọc Giao cũng chưa biết vì vẫn chỉ là vô danh mà thôi!! Việt Tông thành Lam Nhiên
- Việt Tông...
- Việt Tông....
- Việt Tông...
Ngọc Giao cùng chúng thú lẩm bẩm nhớ kỹ danh tự này trong lòng, đúng là chưa từng nghe nói qua một lần. Lam Nhiên thành thì có ấn tượng là một nơi không mạnh cho lắm, nhưng lúc này khi nhìn hắc nhân trước mặt này không ai cho rằng đó là một thế lực đơn giản, thậm chí có thể đây là tông môn ẩn thế lâu đời.
Ngọc Giao chắp tay kiên định nói:
- Ngọc Giao nhất định sẽ nhớ kỹ.
khẽ gật đầu, Gióng đưa bát rượu trong tay hướng về chúng nhân:
- uhm... mọi người uống tiếp đi. mời..
- mời đại nhân..
Sảnh đường, từng người đồng loạt đưa bát rượu của mình lên, bữa tiệc sau những dây phút lắng đọng lại bắt đầu trở nên ồn ã tiếng trò chuyện nói cười.
Đầm Sương Bạc, nơi trú quân nghỉ ngơi của Ngũ Tiên Giáo, Tiểu Tuyết ngồi bên đống lửa đang cháy đỏ rực có đôi chút thẫn thờ.
- Tiểu thư, người vẫn chưa nghỉ sao???
- Kỳ Vân a di, ta không ngủ được, a di không bị thương nặng quá chứ???
Nàng tiếng người hỏi thì quay lại mỉm cười, thấy trện cánh tay của Kỳ Vân đã được băng trắng lại thì không khỏi có lo lắng hỏi thăm.
Kỳ Vân nhìn đứa nhỏ này khẽ lắc đầu nói:
- ta không sao, chỉ bị chút ngoại thương mà thôi!! trở về nghỉ ngơi chút sẽ ổn cả.
- Tiểu thư có chuyện gì lo nghĩ sao??
Ngồi xuống bên cạnh Tiểu Tuyết, Kỳ vân chờ đợi một câu trả lời, bởi nàng đã nàng đã nhìn Tiểu Tuyết lớn lên từ nhỏ nên cũng hiểu về tính cách không ít.
Tiểu Tuyết tay ôm lấy cánh tay của Kỳ Vân, mắt nhìn những tàn lửa hồng bay bay, và những hạt lửa bắn lép bép, Nàng trâm ngâm một hồi mới hỏi:
- A di, tên khỉ đó rất kỳ lạ đúng không?? hắn vừa mới ngăn chặn ta tấn công tới Ngọc Giao rồi lại khuyên nhủ nàng đưa Độc châu cho ta, không những thế còn muốn hoá giải khúc mắc giữa hai bên chúng ta. Hắn rốt cuộc là có ý gì vậy?? hơn nữa sự biến đổi của Ngọc Giao dường là do hắn gây ra, và dường như hắn có nhận thức ta??
Tiểu Tuyết cảm thấy đầu óc có chút loạn, con khỉ đen kỳ quái đột ngột xuất hiện khiến mọi việc đảo lộn, tuy là theo chiều hướng tốt nhưng lại khiến người khác khó hiểu về mọi cử chỉ hành động.
- ah, ta cũng không rõ ràng lắm về điều này nhưng dường như hắn không phải là yêu thú Đầm Sương Bạc, bởi qua quan sát thì Tứ Vương thú không hề biết hắn, nếu hắn nhận biết tiểu thư thì có khi hắn là nhân loại không biết chừng.
Kỳ Vân suy nghĩ một chút nói, từ khi Hắc Viên xuất hiện nàng cũng chú ý qua, các cuộc nói chuyện giữa họ không có bảo hộ thần thức nên cũng đã nghe rõ ràng, người này nếu quả thực là nhân loại thì là người rất thần bí.
- Là nhân loại sao???
Tiểu Tuyết như tự hỏi lòng mình, khẽ nhìn xuống đôi bàn tay của mình, cái cảm giác lúc đó không giống như là có gì đó khiến nàng ngờ ngợ nhưng chẳng nhớ ra điều gì, người ấy biết nàng sao?? nhưng tại sao lại không tránh mà lại chấp nhận một chưởng của nàng???
- Có thể lắm!! vì hành sử có chút không giống với yêu thú. mà thôi, tiểu thư ngỉ sớm đi, mai chúng ta phải nhanh chóng lên đường trở về.
Kỳ Vân vỗ nhẹ tay Tiểu Tuyết mà dặn dò rồi đứng dậy đi vào trướng của mình.
- Ân.
Tiểu Tuyết khẽ gật đầu nhẹ đáp lời, nhưng chưa lập tức quay trơd vào mà nàng khẽ xoa xoa bàn tay của mình mỉm cười lẩm bẩm nói:
- con khỉ này, một khi ngươi đã dính Truy Sát Ngải của ta rồi, sớm muộn ta cũng sẽ tìm ra ngươi là ai mà thôi!! dám ôm ta trước mặt mọi người như vậy, ta không thể bỏ qua cho ngươi được.