• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiết Trung thu thời tiết mát mẻ,ánh trăng sáng vầng vặt soi sáng con đường làng , lũ trẻ con trong làng Nam Trì chạy tung tăng khắp nơi, trên tay là những chiếc đèn lồng bằng tre, bên trong có ánh nến nhỏ, lập lòe đủ màu sắc. Đèn lồng được làm từ tre và giấy gió hay bọc vải lụa,được tô điểm bởi nét vẽ, đường thêu tinh tế những chi tiết đặc thù như cành đào, hoa mai, nhánh trúc, chữ thư pháp,truyền thuyết của nước Đại Việt. Tết trung thu , cũng là dịp để những người nông dân tạ ơn Rồng đã mang mưa tới cho mùa màng bội thu.Để bày tỏ tấm lòng thành ý của con người làng Nam Trì với Nguyệt lão, trên sân đình làng bày một cỗ Trung thu lớn.Trong văn hóa lúa nước của người Việt cổ, trăng có một ý nghĩa rất to lớn, gắn liền với mùa màng và sinh hoạt. Mùa thu lại là lúc tiết trời mát mẻ, khí hậu dễ chịu nhất trong năm. Vào ngày này trong năm là lúc trăng sáng và đẹp nhất , việc nông lại nhàn nhã. Khi đó, mọi người có thể thảnh thơi thưởng trăng, hòa mình với đất trời. Còn là dịp để những người chức sắc trong làng ngồi cùng ngắm trăng và tiên đoán mùa màng, vận mệnh quốc gia.Nếu trăng thu màu vàng thì năm đó trúng mùa tằm tơ ,sản vật,Trăng có màu cam thì báo hiệu đất nước bước vào năm thịnh trị. Chẳng may Trăng có màu xanh lục thì sẽ có thiên tai dịch bệnh.

Trong khi mọi người đang vui vẻ cười đùa, thì có tiếng la thất thanh vang lên từ ven cái hồ nhỏ giữa làng.Một người đàn ông, chạy điên loạn như chó cắn phải mông. Vừa chạy tay hắn vừa chỉ xuống cái nhà gỗ ,bên cạnh hồ nước giữa làng hô lớn:” Hai họ nhà Đinh, Vũ lại đánh nhau to rồi.. mọi người ơi”.

Bầu không khí đang an vui bị cắt ngan, như có cảm giác đang ăn cơm ngon mà hốc phải xương cá.Mọi người tụ tập chạy đến nơi thì thấy hơn 30 người thanh niên lao vào nhau như trâu đấu vật, vung tay vung chân loạn xạ,vài người rơi xuống hồ nước phía dưới , còn những người ở trên thì không khá hơn gì mấy, mặt mũi răng môi như lẫn lộn vào nhau,phía trên ngôi nhà gỗ rung lắc tựa như sắp đổ ập xuống mặt hồ, tiếng hét la vang động cả một góc trời.Một ông lão lớn tuổi xem ra là chức sắc trong làng, đang ngồi cùng các bô lão trong sân đình đang thưởng Trăng, nghe tiếng huyên náo,quên cả mang giày , chân trần chạy đến, thở đến không ra hơi giận dữ nói lớn:” Giờ các ngươi muốn gì.. định gây loạn sao? .. Hôm nay là tết trung thu, không muốn cho mọi người nghĩ ngơi , dù chỉ một ngày ah. Muốn ta tống cổ hết tấc cả vào nhà ngục không?.. Ai chịu trách nhiệm ở đây bước ra ta xem?”

Hai người đàn ông , mặt mày xem ra cũng te tua chảy máu,áo quần xộc sệt cùng nhau bước ra cúi đầu lộ vẻ lo sợ, một gã dáng thấp đậm chỉ vào tên đứng bên cạnh nói:” Dạ thưa quan Vệ úy.. tại bên họ nhà Đinh kiếm chuyện trước ah?”

Tên kia cao lớn ốm tong teo, cao như cây sào nạt lại:” Nói gì thế, vừa ăn cướp vừa la làng ah.. Bọn mày cố ý chửi móc mé bọn tao trước.. còn phải chối?”

Vị bô lão già nua kia là quan Tòng thất phẫm Vệ úy tên là Trọng Kiên bước đến giận dữ nói:” Hai dòng họ Đinh ,Vũ bọn nhà ngươi, tấc cả người trong làng Nam Trì đây ai mà không biết, lúc nào cũng vậy , không gặp nhau thì thôi , còn gặp nhau thì như chó với mèo.. hmm . Từ khi ta về làm quan ở đây, không biết xử lý các ngươi bao nhiêu lần mà vẫn cứ tái diễn.. muốn ta tăng hình phạt , hai gia tộc nhà ngươi mới chịu sao?.. hụ hụ…?

Nói vừa dứt câu lão Trọng Kiên tự dưng như bị ho lao, ho khan lên vài tiếng rồi ngã vật ra nền đất co giật, hơi thở dồn dập như sắp tắt thở . Làm hai gã kia , sợ xanh cả mặt ,run lẩy bẩy, quì lạy như gà bới thóc. Một người trong nhóm người dân đang đứng xem , vội chạy đến xem ra là có biết y thuật, đưa hai tay ra bấm huyệt nhân trung , rồi lấy trong túi ra một viên thuốc tròn như viên bi màu đen cố cạy miệng Trọng Kiên mà nhét vào.Tức thì một bàn tay sau lưng rắn chắc đưa tới ,nắm lấy tay vị thầy thuốc kia dừng lại nói:”Lão thầy thuốc hãy tránh sang bên, ông làm vậy ắt gây thêm nguy hiểm cho người bệnh.Ông ta đang bị Hàn âm, nếu cho uống Cảm phong đơn, sẽ tạo ra nhiều âm hàn hơn, bệnh chỉ có đi vào cửa tử.. .xin hãy để tại hạ..”

Nói xong nhờ mọi người khiên vị quan già ấy lại gần nơi có đống lửa lớn, đỡ ông ấy ngồi lên,lôi từ trong chiếc túi bên người ra một lá ngải cứu,cuộn tròn vào một chiếc lá cây, châm lửa đốt cháy, vạch lưng áo lão Trọng Kiên theo huyệt đạo trên lưng mà dùng ngón tay cái nhấn vào rồi thả ra, sau đó thổi hơi nóng từ lá ngải cứu vào ngay huyệt đạo. Đặt lão Trọng Kiên nằm xuống,nhanh tay lấy ra hai kim châm vào ngón chân cái lập tức tuôn ra một dòng máu đen.Hai bàn tay chụm lại , hai ngón trỏ chìa ra, ngón giữa và ngón áp út đan lại ,tạo hình một Cửu đạo ấn ,vận sức nhằm ngay đỉnh đầu Trọng Kiên mà nhấn xuống, chỉ nghe tiếng hắt một cái ,hơi thở lão Trọng Kiên như điều hòa trở lại.

Người thầy thuốc lúc nãy , giờ nhìn lại thì thấy người lạ kia , có cách trị bệnh hiệu quả , liền cung cung kính kính cất tiếng hỏi:” Thật là cao nhân, xin hỏi sao mà đệ liệu sự việc như thần , nếu không có lão đệ đây xử lý , ta đây chắc gây ra tội lớn, vì tính hồ đồ của mình mà cứu người thành hại người mất thôi..”

Người lạ kia , tướng mạo tinh anh , tựa như một thiếu niên, da trắng thanh tú.Trên mặt lại đeo chiếc mặt nạ bằng cây hình chim lạc che gần hết cả gương mặt. Xem ra là không muốn mọi người nhận ra thân thế của mình, cười nói:” Haha.. Chẳng có gì phải dấu lão đây, là chuyện nhỏ thôi, nhưng ta cũng mạn phép nói cho huynh hiểu một tí. Lão Trọng Kiên đây bị trúng Hàn âm, tiết trời trung thu trăng sáng khí âm tích tụ nhiều hơn ngày thường. Lại đi chân đất, nên Âm từ trên xuống, Âm từ dưới lên, người thì đã vốn ốm yếu ,nên Hàn âm tích tụ không lối thoát, đốt hết Hỏa hầu trong người, mất hết cân bằng Âm Dương ,nên phải kiếm Dương khí để cân bằng lại,ta dùng lá ngải cứu hơi lửa vào huyệt Chân Đan lấy Hỏa, dùng kim châm lấy huyết âm ra, sau đó lại dùng Cửu Tụ Ấn thêm lực nhẹ vào đỉnh đầu, kích thích lại dòng Hỏa hầu trong người, thân thể lại được lửa sửi ấm ,lấy lại cân bằng Âm dương.. thế là sống…Hihi”

Nói vừa đến đây, thì hai mắt của lão Trọng Kiên mở dần ra hồi tỉnh lại, mọi người thấy tình hình yên ổn nên ai về nhà nấy, tiếp tục cuộc vui.Đám hai họ Đinh ,Vũ kia cũng dắt dúi nhau mau chóng mà rời đi.

Sau khi đưa lão Trọng Kiên về nhà, cầm ly trà nóng uống từng ngụm.Lão quay sang nói với người thanh niên kia:”.. Thật là may mắn, số ta nếu không có tiểu tử ngươi đây chắc đã theo gió về trời ngày hôm nay mất rồi…”

Người thanh niên kia nói:” Dạ ..Không có gì, chỉ là tình cờ thôi ông. Tiện đây cho con hỏi luôn sự việc ngày hôm nay ra sao. Tại sao hai gia tộc kia , cớ sự gì gây thù chuốc oán bấy lâu nay như vậy?

Lão Trọng Kiên ngồi tựa lưng vào thành ghế, tay còn mâm mê tách trà nóng nói:”Chuyện là thế này …Từ đỉnh núi Giao Long nhìn xuống.Hai họ nhà Đinh ,Vũ trước kia rất thân thiết, hai gia tộc ở hai thôn đối diện, ngăn cách nhau chỉ một con suối nhỏ tên là Ngọc Kê,họ Đinh bên tả suối, nhà Vũ bên hữu suối.Cuộc sống trôi qua trong an bình, hai họ Đinh,Vũ điều rất giàu có .Con cháu thì học hành thi cử đỗ đạt,có người trong họ làm quan trên kinh thành, làm ăn buôn bán thì thuận buồm xuôi gió , nên cả hai họ phất lên nhanh chóng, gia sản nhiều không kể siết.Người dân sinh sống quanh đây trăm dặm, không ai là không biết đến hai gia tộc thành đạt này, lấy đó làm mục tiêu mà phấn đấu. Nhưng sự việc bất hòa xảy ra khiến họ xem nhau như kẻ thù, là có nguyên do. Cách đây 3 năm, bỗng dưng gia tộc họ Vũ làm ăn càng ngày càng sa sút,điền sản thu hoạch mất mùa, con cháu bệnh tật liên miên , còn có người tự dưng đang sinh hoạt bình thường ,bỗng hóa ra điên dại.Mới ban đầu họ Vũ chỉ nghĩ rằng là do gặp năm hạn, xui xẻo nên thành ra vậy.Nhưng hai gia tộc chỉ cách nhau có một con suối, người thôn họ Vũ nhìn sang đối diện họ Đinh thì khác nhau một trời một vực ,họ Đinh ngày càng giàu thêm giàu ,làm ăn phát đạt, con cháu thì học hành thi cử có người đỗ cả Trạng Nguyên, hỏi sao lòng không sinh ra nghi ngờ có điều gì đó khuất tất.Người tộc họ Vũ vò đầu bức tai, không tìm ra cớ sự, mời thầy bà khắp nơi cúng bái liên tục mà không hết, công việc làm ăn buôn bán dần mất hết vào tay họ Đinh. Một hôm, có một nguồn tin bị lộ ra từ một gã nát rượu từ bên gia tộc họ Đinh, vô tình trong lúc sang thôn họ Vũ nhậu say đã tiết lộ ra. Nguồn suối Ngọc Kê quanh co uốn lượn ngan dọc,chảy từ trên đỉnh núi Giao Long xuống tạo ra dòng nước ngọt , cung cấp nước sinh hoạt cho cả hai thôn, mang lại sinh khí tốt lành.Cách đầu năm , không biết gia tộc họ Đinh nghe theo một ai đó,sang tận phương Bắc tìm được một thầy Phong thủy họ Giang ,rất có tiếng tăm về thôn xem địa thế , thầy Phong thủy họ Giang kia nói rằng” Thủy mạnh Sơn yếu,Thủy trước Sơn sau,Thủy cao Sơn thấp,muốn Âm dương cân bằng thì phải di chuyển huyệt mộ lên gần Sơn mạch,nhận thêm nhiều khí âm, không lo dòng họ con cháu đời sau luôn hơn kẻ khác, danh lợi không dứt, tiền đồ sáng lạng”. Sau đó họ Đinh bốc mộ ông cố chín đời của họ, gom xương cốt vào một chiếc bình gốm, đem lên trên gần ngọn núi Giao Long nơi thầy Phong thủy kia điểm Sơn mạch mà cải táng huyệt mộ.Mọi chuyện xảy ra như ý, biến hung thành cát, còn bên thôn họ Vũ phải gánh chịu Hung khí do việc bên họ Đinh cố ý làm ra.Thôn họ Vũ sau khi nghe qua lời tên say rượu bán tính bán nghi, muốn mọi việc được sáng tỏ, cũng cầu cho mình một vị Phong Thủy tận kinh thành Thăng Long ,xuống thôn để xem cho rõ sự tình, nghe nói vị Phong thủy này cũng là một vị cao nhân đã được nhà Vua nhiều lần cho xem thế đất ,chọn nơi đặt mộ, xây nhà, xây đền chùa rất nổi tiếng.Sau khi đi một vòng thôn xem xét, chỉ biết đứng nhìn thế đất mà lắc đầu , thở dài, làm cả thôn họ Vũ như lửa đốt trong lòng. Xem qua nữa ngày mới nói:” Đây là mộ táng , kiểu Phản Cung Sát Thủy tức là lấy hết đại cát tốt về cho mình, còn hung khí thì chuyển qua nơi khác phải gánh chịu thay, nếu không phát hiện sớm , chủ về con cháu sinh phản nghịch , điên loạn, nghề nghiệp tiền sản dần trôi đi như con nước .Huyệt đã hút hết hưng khí tốt , nên khi sinh khí còn lại trôi xuống đến bên họ Vũ các người chỉ còn lại tà khí mà thôi.Vì thế họ Đinh kia thời gian gần đây liên tục phát tài phát lộc, còn họ Vũ thì tán gia bại sản là vậy..”

Cả dòng họ Vũ muốn hỏi vị cao nhân kia có cách nào hóa giải được chăng. Lão ta chỉ nói, hiện tại trong thôn chỉ có một mạch huyệt tốt Sa long ,như cũng chỉ là trấn trạch giữ lại một chút sinh khí cho thôn sống qua ngày mà thôi, còn lại như xưa kia e là không thể.Nghe Lão ta nói vậy thì cũng không còn hy vọng gì , cho thầy Phong thủy kia chút bạc cảm tạ, tiễn về kinh thành.Con người ta cái gì cũng nuốt được ,duy chỉ có cục “Tức” là nuốt không trôi. Cả thôn ăn không ngon ngủ không yên, ngồi lại bàn bạc xem có còn cách nào không, sau một lúc suy tính cả làng chỉ còn một cách , dĩ độc trị độc, đó là tìm lại vị phong thủy phương Bắc họ Giang kia , mong giúp cho thôn giải thế Phản Cung Sát Thủy lấy lại cơ đồ.Cả thôn gom góp chút tài sản còn lại, cắt cử người sang phương Bắc tìm người.Lão Phong Thủy họ Giang kia, cuối cùng vì thấy có số vàng lớn ,khó tránh khỏi lòng tham , quay về thôn họ Vũ. Vào một đêm mưa gió, sấm chớp ì đùng bên này sông đối diện, họ Vũ kéo nhau đến cả chục thanh niên đến bên ngọn núi, đào một hố sâu , thầy Phong thủy đứng trên miệng hố nói:” Cứ đào xuống bên dưới, khi nào lị bảo dừng tay ,thì dừng lại” Lát sau, thấy trong hố sâu bỗng tuôn ra giòng nước màu đỏ, mọi người hoảng sợ, còn lão thầy Phong thủy vuốt râu nói lớn:’” Hảo.. hảo..,được rồi mấy nị mau đem hủ xương cốt lại đây..” Một bình tro cốt trên có dán một đạo bùa vàng, được để xuống cái huyệt mộ kia, xong lấp đất lại. Thế là chẳng bao lâu sau, những gì xảy ra cho thôn họ Vũ trước đây, giờ họ nhà Đinh bên kia cũng bị y hệt như vậy, lụng bại lao đao, cả thôn nhốn nháo như chó chạy sảng. Sau mới biết họ nhà Vũ cố tình làm vậy ,nên từ đó hai họ như nước với lửa, không thấy nhau thì thôi, hễ gặp mặt ,câu trước câu sau là lao vào ẩu đả..có khi dẫn đến thương vong..”

Nói đến đây liền thở dài ngao ngán,rồi nhìn sang thanh niên kia nói:” Thôi chỉ còn ta với ngươi.Không cần phải che mặt làm gì Đức Huyền ah.. Lấy dùm ta cái mặt nạ hình chim lạc xuống dùm, gương mặt đẹp vậy hà cớ chi che giấu ..hà hà”

Thanh niên mang tên Đức Huyền kia đưa tay tháo chiếc mặt nạ xuống, xuất hiện một gương mặt hồng hào thanh tú , mắt sáng , mày đậm..lại có làn da trắng, nếu nhìn từ xa nhiều người lầm tưởng là mỹ nhân, cung tay cúi đầu , rồi cười nói:” Lão quan gia quá khen rồi.. chỉ là che mặt lại , vì nghe nói dạo gần đây có Nữ nhân chuyên đi cướp sắc, con sợ mình chân yếu tay mềm e rằng không khán cự nổi ,mà một phút mất trắng đời trai thì khổ..kakaka..”’

Lão quan gia đưa tay cốc vào đầu Đức Huyền một cái nhẹ rồi nói:” Tiểu tử ngươi chỉ được cái dẻo mồm. Ai không biết ngoài bản lĩnh y thuật , còn là người trẻ tuổi mà uyên thâm về Phong Thủy, huyền học như nhà ngươi.. cái tên Lạc Nhân thiên hạ đặt cho không phải là không có lý do này sao..”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK