Hôm sau trời vừa tinh mơ, thì Lưu sư phụ đã về đến nhà, bước vào gian phòng nhìn thấy Hoàng Chỉ đang cầm trên tay cuốn La Kinh Dịch, dưới đất nằm la liệt những thẻ tre có khắc các quẻ hình Bát Quái Đồ vừa lấy tay dịch chuyển những thẻ tre vừa đọc ”Địa sơn –Địa Thủy- Địa lôi- Sơn Địa Bát Long Thu.. xong rồi...haha”.
Lưu Bá nhìn thấy đây là phép dịch chuyển quẻ tượng Càn Khôn, là một kỹ năng chủ yếu trong Phong Thủy thấy đơn giản vậy như không phải ai cũng thấu hiểu trong một sớm một chiều. Để xem ngộ tính của Hoàng Chỉ đến đâu, ông hỏi ”Đồ nhi, từ Càn Khôn con chuyển qua quẻ Phục Tốn thầy xem được không?”
Chỉ thấy Hoàng Chỉ gật đầu, tay di chuyển 2 quẻ Tượng và Tôn ra quẻ Phục Tốn một cách chính xác. Lưu Bá hết sức kinh ngạc, tự hỏi ”Tiểu tử này là loại người gì, sao lại ngộ tính cao như vậy?” Rồi hỏi tiếp ”Số sách con có xem qua chưa?"
Hoàng Chỉ quay sang số sách để trên bàn, nói vẻ tự tin ”Dạ con chỉ đọc trước La Kinh Dịch và xem sơ khởi qua mấy cuốn kia, có vài từ trong sách chưa hiểu lắm… Mong thầy chỉ dẫn thêm.”
Lưu Sư phụ dẩn giải thêm nhiều điều về Thuật Phong Thủy cho Hoàng Chỉ nghe ”Thật ra nói cho dễ hiểu là theo Ngũ Hành Âm Dương. Trong Âm có Dương và ngược lại. Ngũ hành gồm có Kim –Mộc-Thủy-Hỏa-Thổ. Mạch gồm có Mạch Âm và Mạch Dương. Xem hình thể mặt đất, lối đi của sông ngòi, suối, lạch mà tìm ra nơi chứa khí tụ hưng thịnh, dùng nơi đó khai mở Long Mạch. Long Mạch có nghĩa xây dựng nhà cửa, đền, chùa, miếu ... có thể làm nơi chôn cất khi băng hà của các bật đế Vương, để muôn đời hưởng sự giàu sang phú quí, vượng phát do linh khí của Long Mạch mà hình thành.
Sau khi dùng đạo quang kiếm được nơi có Long Mạch, pháp sư cao tay sẽ dùng thuật mà khai mở, sinh ra Long Khí, tức là khí tự nhiên, phá mà không mất đi, một thời gian sau sẽ phục sinh lại, trung bình là 200 năm một lần sẽ khai sinh ra Long Mạch mới.
Những người pháp sư như Cao Biền sẽ tìm ra nơi có Long Mạch mà trấn yểm mang lại lợi thế hoặc yếu thế cho cho mục đích riêng của mình…. Con có lợi thế là đã từng biết qua nghề Y thuật bắt mạch châm cứu trên cơ thể con người. Phong thủy-Long Mạch cũng như cơ thể con người chỉ khác nhau là to lớn hơn mà thôi. Nó cũng có những huyệt đạo nhất định mang lại Hung Cát cho vùng đất nếu ta biết Trấn Yểm hoặc Tróc Yểm.”
Nghe qua những lời của thầy Hoàng Chỉ như hiểu thêm về Đạo phong thủy, ra sức mà học tập rèn luyện chuyên tâm bất kể ngày đêm.
Chẳng mấy chốc mùa thu sang năm đã về đến trên đỉnh núi Vân Hạc Sơn, tiếng chim Hạc Bạch rền vang một trường lực cực lớn xuất hiện trên đỉnh núi báo một cao nhân đắt đạo, hai thầy trò Lưu Hoàng cùng nhìn xuống chân núi ngắm những ngọn mây bay, nở một nụ cười trên môi Lưu sư phụ nói ”Đồ đệ rốt cuộc đã thụ giáo Vu Thuật Huyền Không tầng cao nhất. Nay còn bước cuối cùng, ai trong đạo giáo của ta cũng sẽ trải qua bước đường này. Từ xưa đến nay ai muốn xuất sơn cũng tìm cho mình một Pháp Khí, Pháp Khí đó sẽ do nó tự tìm đến con, tấc cả là hữu duyên mà đến, nay ta có một nhiệm vụ cho con…”
Nói xong đưa tay về xuống chân núi chếch về hướng Đông mà nói tiếp ”Về phía Đông Bắc có một khe sâu thẳm sâu xuống là một đáy hang, nơi đó nhiều tháng qua ta đã tìm hiểu, biết được là nơi bí mật chôn huyệt mộ của Bạch Cốt Phu Nhân của phái Bạch Cốt Tinh, nay giáo phái này đã tác quai tác quái, gây biết bao cảnh lầm than cho bách tánh, ta chỉ Trấn yểm nó một thời gian, con thay ta thu phục nó.
Nghe kỹ và ghi nhớ lời ta căn dặn nếu không phòng bị, ắt mất đi pháp lực tu đạo bấy lâu nay, tệ hơn có thể trả giá bằng sinh mệnh, nên tránh Sắc- xa Tham- trọng Đơn. Con yêu này, nay tu luyện pháp thuật cũng đã cao thâm, trong đó có hơn 100 ngôi Địa Mộ, đa số là xương cốt yêu quái phân ra làm thành nhiều mảnh xương, mỗi một mảnh xương chôn trong một Địa Mộ, cố ý làm thành nhiều Địa Mộ tránh người khác trừ nó.
Con phải lấy Pháp Khí điểm theo thứ tự từ xương chân lên xương thân làm tê liệt nó trước khi rời đi, nếu chỉ cần sai một ngôi Địa Mộ con hết đường mà quay về. Ta hy vọng với đạo thuật của con bây giờ sẽ vượt qua…. Còn Pháp Khí là gì tới nơi tự nó sẽ tìm đến con..hãy mau đi.”
Hoàng Chỉ ghi nhớ trong lòng, chấp tay bái Lưu Sư Phụ rồi nhanh chóng rồi đi. Đến huyện Hà Nam Hoàng Chỉ ghé vào tranh thủ nghỉ ngơi đồng thời nghe ngóng tin tức về khe vực kia được mang tên Tử Vong Vực đây là một nơi có khe sâu nằm giữa hai đỉnh núi Yên Chỉ và Yên Quan, thâm sâu cùng cốc này cũng là nơi tương truyền khai sinh ra loài yêu quái mà người đời gọi là Bạch Cốt Phu Nhân.
Nghe cái tên cũng làm người ta sởn gai óc, nếu tính ra người bỏ mạng tại nơi này xương cốt có thể chất cao thành đống, tại sao người dân nghe tên cùng truyền thuyết đáng sợ kia còn muốn kéo nhau đến đây, là vì truyền tai nhau có một kho báu lớn chứa vàng ngọc châu báu của những người chết, còn rơi ra rất nhiều, nếu tìm được thì chỉ qua một đêm sẽ trở thành người giàu có.
Người dân truyền tay nhau có một tiều phu nghèo thoát chết nhặt được một chiếc túi gấm trong khe sâu của những bọn phản loạn, vì tránh quan quân lùng bắt cả gan đi tắt ngan khe núi mất tích để lại, sau một thời gian thì trở nên giàu có nhất vùng.
Chỉ là lời đồn thổi mà thiên hạ tin sái cổ, mặt dù chứng cớ giàu có đâu không thấy, chỉ thấy thanh niên trong làng đua nhau liều lĩnh tìm kho báu trong vực sâu, rồi biến mất một đi không trở lại.
Có một người làm nghề mổ lợn tên Trương Lãng, gương mặt xấu xí sần sùi, mập mạp giống như con lợn, gia cảnh lại nghèo, quá 30 tuổi mà chưa lập gia đình, mai mối nhiều nơi cô nương nào cũng chê hắn ra mặt, nên cũng liều mạng theo lời đồn thổi mà tự tin đi vào khe vực kia, định bụng kiếm ít vàng bạc châu báu sau này phát dương quan đại sợ gì không lấy được vợ, có khi một lúc đem về 5 thê 7 thiếp trả thù cái sự đời khinh miệt.
Sáng đi, thì đến trưa đã đến khe vực, sau khi leo xuống bên dưới, xuất hiện một hang sâu hun hút, tay lăm lăm chiếc dao mổ lợn đầy sát khí nói vọng vào hang ”Ông đây làm nghề mổ Lợn không biết đại khai sát giới bao nhiêu con, nhiều còn hơn ăn cơm trong bụng, Bạch Cốt là gì? Ra đây ta siêu độ cho một thể...hahaha.”
Nói vừa dứt, không thấy Bạch Cốt đâu chỉ thấy phía trước là một ngôi nhà nhỏ, mái lá đơn sơ làn khói bay nhẹ, mùi thơm cơm chín, thịt nướng ngào ngạt hương thơm bay khắp hang, một mỹ nữ bước ra dáng thanh tao, gương mặt xinh như Tiên nữ, làn da trắng mịn, mặt một bộ đồ dân dã bình thường như toát lên phong cách tao nhã hiền từ, bước ra nói ”Tướng công đã về rồi sao… mau theo nương tử vào cùng ăn cơm nhé.”
Trương Lãng nhìn như say đắm không phân biệt được thật hay mơ đưa lấy tay nhéo vào bụng mình sưng tím ngắt, mà không hết giấc mơ, “Đẹp quá .. Mỹ nhân trong tranh ...có đẹp đến như vậy là cùng.”
Bước đến người đẹp, tay buông dao khi nào không hay, bao nhiêu năm tứ cố phòng không, nếu đây là giấc mơ nguyện chết cũng cam lòng. Trương Lãng chưa kịp nói gì thêm, thì mỹ nữ kia ôm chặt lấy thân mình béo ú của Trương Lãng mà le lưỡi liếm khắp nơi trên thân thể Trương Lãng, hai thân mình quấn chặt lấy nhau. Hồn Trương mổ lợn lập tức lìa khỏi xác.
Mấy hôm sau tiệm bán thịt lợn nhà họ Trương không mở bán, vậy mà mọi người nói rằng “Trương Lãng đã nhặt được một bao vàng ròng, đi lên kinh thành mua nhà xây biệt phủ lấy vợ rồi không về cái huyện Hà Nam nghèo này”.
Chỉ có một tiểu đạo sĩ học thuật trừ ma quỷ, bấm quẻ biết rằng, sự việc xảy ra là do Trương Lãng mê sắc nên mới bỏ mạng, hắn cười ”Ở đời cái gì dính đến nhan sắc điều không có kết cục tốt.. ta đây chỉ cần có tiền thì .. hahaha. Mua tiên cũng được.”
Thế là với đạo pháp trong tay tự tin vào khe vực, cũng giống như lần trước hắn sau khi thấy một mỹ nữ xuất hiện biết là yêu đạo dùng phép Dụ Hồn Tán, thì tai như điếc mắt như mù, giả ngơ giả ngáo bước nhanh sâu vào trong hang bỏ qua chuyện bên ngoài không thèm quay đầu lại.
Phía trong hang quả nhiên là một kho chứa toàn là vàng bạc châu báu, ngọc xanh ngọc đỏ, lưu ly, mã não sáng như ban ngày làm hắn hoa cả mắt, lấy chiếc túi to hắn bỏ qua vàng bạc, vì cũng am hiểu về đồ quí giá, vàng bạc sao bằng đồ trân bảo 1 món bán ra ngoài thu về cả hơn trăm lượng, hắn nhanh tay lấy một bao ngọc quí.
Lúc quay ra chợt nhìn thấy một bức tượng trinh nữ bằng vàng rồng dài hơn thân người, đôi mắt khảm 2 viên ngọc phỉ thúy xanh sáng chói nhất trong gian phòng, lấy một cây gậy nhọn bằng vàng cố moi hai viên ngọc ra, khi hắn móc ra được một con mắt trên tượng kia thì con mắt của hắn cũng đau nhói rơi ra ngoài theo, giống như mắt của bức tượng, một tay bịt mắt lại vì đau đớn tay còn lại nhìn rõ là không có kho báu nào cả mà là Địa Mộ rất nhiều, nhìn sơ qua có hơn trăm cái Địa Mộ lạnh tanh.
Tay hắn không phải là gậy vàng mà là 1 khúc xương trắng hếu lạnh như băng, xương sống bị cơn lạnh chạy lên xuống, cơn đau từ con mắt rơi ra làm hắn kinh khiếp tột cùng, một giọng cười khe khẽ vang lên sau lưng ”Không mê Sắc ..còn Tham Lam thì sao?Hmm.” Tiểu đạo sĩ kia một đi không trở lại.
Hoàng Chỉ sau khi nắm được câu chuyện hiểu ra Sư Phụ mình nói ”Nên tránh Sắc- Xa Tham là vậy còn Trọng Đơn là gì?" Nhưng không sao đến đó tiên liệu mọi chuyện mà làm theo ý mình.
Cũng không quá khó tìm kiếm Hoàng Chỉ đến bên khe vực, bước xuống đáy. Đúng như những gì người dân kể lại, một ngôi nhà đơn sơ, cùng mỹ nữ đẹp như Tiên mà lần này thay thế bằng gương mặt xinh như hoa Khả Phượng người con gái trong lòng mình, Hoàng Chỉ một thoáng giật mình, mĩm cười trong lòng ”Xem như nhà ngươi cũng có pháp xem thấu lòng người.. như đối với ta còn nhẹ lắm” rồi bước qua vào bên trong.
Một khung cảnh vàng chóe trước mắt hiện ra, Hoàng Chỉ không bận tâm chỉ nhìn vào nơi góc phòng phía Tây có một chiếc La Kinh màu đồng nhỏ dính trên vách đá, biết đó là vật sư phụ Trấn yểm “Trọng Đơn hóa ra là vậy. Vật đơn giản nhất, chính là vật mạnh nhất.”
Hoàng Chỉ đi đến lấy ra tức thì bóng tối bao trùm khắp hang động, từ trong chiếc lỗ trên vách hang phóng ra muôn vàng đạo quang sáng rực bay khắp gian phòng, sau đó ngưng đọng lại giữa không gian, ánh sáng giờ thấy thấy rõ khắp hang đếm sơ qua hơn 150 Địa Mộ, rồi bổng chốc từng đạo quang cắm thẳng từ trên cao xuống từng Địa Mộ, nghe tiếng kêu “Chiu..Chíu” rung chuyển cả hang mộ.
Hoàng Chỉ chăm chú nhìn kĩ từng đạo quang, lòng đếm thầm và ghi nhớ thứ tự từng Địa Mộ. Thoáng cái 100 đạo quang kia đã cắm xuống xong, từng ngôi mộ phát quang như ánh sáng đèn Minh Châu. Hoàng Chỉ mỉm cười ”Đây chính là Bình Long Dương Châm thuật Tróc yểm, chiêu thứ 23 trong Huyền Không Phi Tinh… hahaha. Vậy thì quá dễ cho ta rồi.”
Nói rồi vận chú đưa bàn tay úp ngược lên cách Địa Mộ phía bên trên, từng chiếc Long Tinh Châm bay lên theo ghi nhớ của Hoàng Chỉ, từng cái từng cái lấy lên theo thứ tự mà Hoàng Chỉ ghi nhớ…
Nhìn qua thì thấy đây là Pháp Bảo Long Tinh Châm thân màu trắng một đầu nhọn. Còn đầu kia bọc ngọc trắng chạm chữ vàng. Khi chiếc Long Tinh Châm thứ 100 lấy lên thì Hoàng Chỉ như thấy mặt đất trong hang như xoay chuyển.
Càn Khôn đảo lộn như lật úp ngược cái hang xuống, Hoàng Chỉ phản ứng nhanh đưa tay trái lên lòng bàn tay hướng trước mặt tay phải kẹp hai nhón tay thành Ấn Chỉ vẽ một đạo bùa màu trắng bay lên sáng cả góc hang, chợt nghe tiếng thét vang vọng từ sau lưng, thì ra chiếc Long Tinh Châm thứ 100 này đã bị Bạch Cốt Phu Nhân dùng tà thuật biến ảnh làm sai vị trí.
Nhưng Hoàng Chỉ phát hiện ra nhanh chóng, thi triển pháp, không thì thây đã bị chôn vùi trong hư ảnh không bao giờ thoát ra được.
Bạch Cốt Phu Nhân giờ hiện nguyên hình, không phần đầu, ngồi bên trên thân xương cốt là một Thi Huyết Nhi (xác thai nhi) nó há miệng gào thét điên dại.
Hoàng Chỉ thu người lao nhanh ra ngoài cửa hang, lấy trong túi ra một cái chuông đồng, cùng sợi dây thừng ngũ sắc có dán nhiều đạo bùa vàng ném lên người Bạch Cốt Phu Nhân niệm chú, tức thì dây thừng đỏ siết lấy bộ xương khô, tiếng chuông rung bần bật lên liên tục.
Phút sau tan thành đám bột trắng, chỉ còn lại Thi Huyết Nhi. Nhìn Thi Huyết Nhi lòng Hoàng Chỉ không khỏi chạnh lòng, một hài như như đang chìm sâu trong giấc ngủ say, gương mặt bầu bĩnh hồng hào thật đáng yêu vậy mà….Thi Huyết Nhi thực chất là một đạo bùa tà ác, dùng một đứa trẻ còn sống cho nó ăn thật no, sau đó cho thuốc ngủ, khoét từ đỉnh đầu một lỗ nhỏ đổ thủy ngân vào, tức là đứa trẻ vẫn còn sống, sau đó thực hiện nghi thức tách hồn ra khỏi thân xác.
Đứa trẻ kia không biết được mình đã chết, vì thế cứ đi theo người giữ nó, Bạch Cốt mất đi hài nhi nên mới dùng tà pháp này sao? Nghĩ đến đây Hoàng Chỉ rơi lệ thương xót. Đem Thi Huyết Nhi hỏa tán bằng Lửa Tam Muội, đọc câu chú cầu mong siêu thoát vãng sanh...