• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão quan Trọng Kiên sau khi được Đức Huyền nói ra nơi tu luyện của Thiên Thử Sắc lòng quyết tâm trả mối hận trong lòng bấy lâu, nên ngày đêm trông ngóng chờ ngày cùng Đức Huyền lên đường, canh năm thức giấc, nữa đêm bò dậy, thức thâu đêm chờ trời sáng. Đúng hôm sau đến trước cửa nhà Đức Huyền kêu réo ỏm tỏi. Lát sau mới thấy tiểu tử Đức Huyền đi ra , tay còn che miệng ngáp ngắn ngáp dài, vương vai nói:” Này lão quan gia, ông già cả khó ngủ đã đành, tôi đây còn tuổi ăn tuổi lớn, muốn gì thì cũng đợi tôi dậy ăn uống no đủ rồi hẳn lên đường, năm dài tháng rộng, cớ chi nôn nóng?”

Lão quan già , vừa cười vừa ân cần nói:” Thôi .. Thôi thèm món gì thì ta dẫn đi ăn,thật sự ta đây cả đêm không tài nào nhắm mắt lại được, suy nghĩ tìm phương pháp mà cho con nghiệt súc kia, tan ra trăm mảnh mới hả cơn giận này..”

Đức Huyền lắc đầu, khoát trên vai tay nải chứa đồ, quay sang nói với lão quan: “ Rồi ông đã suy nghĩ ra phương kế gì chưa? Con chuột tinh này tu luyện ngàn năm, thân được bọc lại bởi đám lông ngũ sắc cứng như thép, bất thương đao kiếm, bùa phép xem ra cũng vô tác dụng với nó..”

“ Vậy tiểu tử ngươi có cách gì chăng?..”

Không trả lời vội câu nói của lão Trọng Kiên, Đức Huyền quay vào nhà huýt sáo. Một tiếng sủa như vâng lời của con chó Huyền Đề chạy ra, đứng bên chủ nhân. Đức Huyền nói:” Muốn biết xử lý ra sao đến nơi đó hẳn tính..”

Cả người và chó mất hơn cả nửa ngày mới đến chân núi Linh Sơn, dãy núi được hình thành bởi ba đỉnh núi lớn nhỏ xếp theo hình tam giác , nên còn gọi được gọi là Tam Cốc. Đứng nhìn vách núi Đức Huyền nói:” Xem ra chính xác là nơi này,hai bên vách núi cao, dòng suối nhỏ chảy bên dưới, trong phong thủy gọi là Lạc Túc Nha , nơi này âm khí lắng đọng, hội đủ yếu tố địa âm là nơi rất thích hợp cho những tà linh tu luyện…”

Đức Huyền lại nhìn lão quan nói:” Ông không biết đó thôi , từ xưa khi con người biết xem thiên văn, hải tượng, đất đai , sông ngòi đã ngộ ra có sự liên quan mật thiết với nhau.Giống như con người nó cũng có mạch và khí. Người phong thủy sư cao tay cũng phân ra nhiều cấp bậc, bình thường thì xem thế đất, cao hơn là xem mạch tượng long mạch, còn cao nhân phong thủy chỉ nhìn thiên văn tinh tú tiên liệu việc như thần.Có câu trăm trượng nhìn Hình, ngàn trượng nhìnThể là vậy.

Lão Trọng Kiên trước giờ chỉ biết đến binh đao, nào biết chi đến thuật xem phong thủy là gì ,nên nghe Đức Huyền giải thích thì ù ù cạc cạc như vịt nghe sấm, quay sang nói:” Hèm.. Phong thủy thật sự lợi hại vậy sao?”

Nơi hẻm núi sâu này phía trước là một đầm lầy hoang vắng, chim không kêu khỉ không hú.Vừa nói chuyện vừa bước đi, chẳng mấy chốc đã đến trước một cửa động lớn , phía bên trong lại chia ra năm ba cái hang lớn nhỏ.Đức Huyền ngồi xuống,lấy trong người ra chiếc La kinh bằng đồng cầm trên tay, tìm xem nên đi vào hang nào,chiếc kim la bàn trên đó chợt rung lên xoay ngan dọc.Con chó Huyền Đề từ khi bước vào đây , gầm gừ xung quanh ánh mắt sắc lạnh, chạy lên đứng phía trước một cái hang tru lên từng hồi.Đức Huyền ngồi xuống lấy trong tay nải ra một số vật dụng, để xuống dưới đất. Một cây cờ nhỏ màu vàng với bảy đồng tiền bằng đồng, lấy một ít máu gà trống , ba que nhang , tay cầm một đạo phù vàng.Nói với lão Trọng Kiên:” Giờ là lúc quan trọng, lão đi dán dùm tám lá bùa này xung quanh đây , nhớ đừng đi xa quá. Ta sẽ dùng tiểu thiên kỳ, ngộ ý xem các vị tiên gia xem chúng ta có đủ linh lực tiếp tục hay quay về..”

Nói xong, lấy máu gà trống tưới thành một vòng tròn nhỏ, cắm cây tiểu thiên kỳ xuống đất ,xếp những đồng tiền xung quanh, xong cầm ba que nhang , cùng đạo phù vàng để ngan trán đọc lệnh:” Hởi thần linh núi non, Sơn thần, Thổ công núi Linh Sơn, cấp cấp phụ mệnh, xin cho phép ta vào hang sâu tìm diệt yêu nghiệt gây hại cho nhân gian… Vô lượng thiên tôn”.

Một trận âm phong thổi ngan cửa hang núi, cây cờ tiểu thiên kỳ ngã xuống đất. Đức Huyền vội quay sang nói với lão Trọng Kiên.:” Về thôi lão quan gia , hôm nay không được rồi, các vị tiên gia và thần linh không cho phép” .

Bỗng thấy lão Trọng Kiên đứng bất động nhìn vào cửa hang , rồi hét lớn:” Ta thấy mi rồi , yêu quái lần này đừng hòng chạy thoát..”

Nói chưa dứt lời đã cầm thanh đao , phóng vào cửa hang.Mục tiêu là yêu quái chuột kia nay đã nhìn thấy bóng bên trong thì ba bò chín trâu cũng không thể kéo lão Trọng Kiên lại được.Đức Huyền đứng lên cũng vội chạy vào xem chuyện gì.Thì có một giọng cười vang lên từ đằng sau. Trên mỏm đá cao chìa ra ngoài có một thiếu nữ xinh như hoa, tóc dài đen nhánh , trên tay cầm mười chiếc Khánh Minh Đà màu bạc lấp lánh, đang ngồi nhìn xuống Đức Huyền mà nói:” Hahaha..Chạy theo cho bỏ mạng luôn á.. Nhìn ngươi xem, thư sinh trói gà không chặt.Mới biết ít thuật phong thủy mà cũng liều mạng. Xem ra chưa thấy qua tài chưa đổ lệ mà.

Nói rồi từ trên cao phóng xuống bên dưới, nhìn Đức Huyền rồi nói:” Lão sư phụ kêu ta tới đây là muốn giúp một tay với tên thư sinh này ah?.. Đúng là”

Đức Huyền giờ tâm tư chỉ lo cho lão Trọng Kiên nên cũng không bận tâm tới những lời của cô nàng kia. Quay sang nói với ả:” Xin thứ lỗi cho ta biết cô nương là ai?.. Tại sao lại nói ta như vậy? Giờ lão quan đang gặp nguy hiểm ta không còn thời gian đôi co với cô. ”

“ Được hãy để sau nói .. ta tên A Hoàn.. đệ tử truyền thừa đời thứ năm của phái Tỳ ni đa lưu chi.”

Cả hai người họ ba bước làm hai cùng phóng vào cửa hang sâu kia, trong hang tối sâu , từng mùi hôi tanh xộc thẳng vào cổ họng làm Đức Huyền nôn mửa, thức ăn buổi sáng nôn hết ra ngoài xem ra không còn thứ gì trong bụng.Con Huyền Đề nhìn xuống dưới đất sủa lên từng hồi, lúc này Đức Huyền nhìn thấy phía trước là một bãi xác người, tấc cả vẫn còn mặt y phục An Nam , nữa thân dưới nữa thân trên mặt đất , hai hốc mắt trống rỗng . Giống như khi họ còn đang sống rồi bị giết đi sau đó chôn nữa thân người từ ngan thắt lưng trở xuống. “ Đây là gì..?” Đức Huyền hoảng hốt, lông tóc dựng ngược da đầu tê dại. A Hoàn lúc này cũng hoang mang nào khác chi Đức Huyền ,cẩn thận nhìn sơ qua khắp nơi rồi nói:” Rất giống một thế trận đồ long, trong truyền thuyết đây sao, ta chỉ nghe sư phụ nói qua, chẳng lẽ nào đối với phong thủy sư như mi đây không biết..”

Đối với một người mới bước vào thuật phong thủy ,Đức Huyền lần đầu gặp ngay tình cảnh này không tránh khỏi bở ngỡ.Phong thủy vốn muôn hình vạn trạng, hình thế mạch khí có hơn cả vạn không nào giống nhau. Nhưng đây là một bố cục rõ như ban ngày, lại là sự căn bản của Phong thủy sát cục này không thể không biết.Đức Huyền giờ mới bình tỉnh lại nhìn kỹ qua sự việc rồi thốt lên từng lời:” Là Ngự quỷ chi thuật… ai đã làm điều tàn ác này tại mảnh đất An Nam..”

Đức Huyền nói thêm:” Cô nương nhìn xem, nằm chính giữa trận đồ này là Ấn Pháp Bối. Trên có Ấn trấn yêu, dưới có Phúc hồn phù đã được chú pháp điền văn trấn yểm.Ấn trên Phù dưới trấn yểm yêu ma ngàn năm, nay đã bị xê dịch sang hướng khác, tạo ra yếu thế giải phóng ma lực. Muốn xê dịch nó không hề dễ dàng, pháp sư phải có đạo hạnh thuộc dòng chân nhân trở lên, cộng với pháp khí âm lực , xoay đổi càn khôn mới hóa giải. Chính vì thế ta đây mới không tin vào mắt mình là vậy…”

Thế trận Ngự quỷ chi thuật này là xuất phát từ Chúng Các Giáo tại thiểm tây phương bắc. Sau đó lại được các pháp sư tà đạo bên phái Túc Giảo Thổ thiết lập lại cùng với các mộ đất hoặc hầm mộ thành Chu sơ chi thuật .Là một cách phá giải trấn yểm yêu quái mà người pháp sư cao tay đã phong ấn trước đó. Cách này vừa giải phóng ác linh ,rồi thu phục nó bằng cách chôn sống thiện nam tín nữ còn trinh trắng . Ở vùng đất nào cũng có Thiên linh và Địa linh có chư thần hộ pháp cũng có Yêu ma Quái thú song hành, những pháp sư có đạo hạnh cao vời sẽ hợp sức với các chư thần trấn yểm không cho tà ác quấy nhiễu nhân gian. Tại sao lại không diệt trừ mà lại trấn yểm, đó là vì thiên vô thường tình, Đạo gia thu quỷ Phật gia đồ quỷ, không ai có quyền diệt trừ kẻ khác, nên trấn yểm là vì đức hiếu sinh, hy vọng cho nó một con đường sống mà cải tà quy chánh. Trận pháp trấn yểm này là kích phát linh lực sông núi xưa nay, đền chùa miếu điều mượn lưng núi mà tựa vào tạo thế phát sinh ra linh khí thiện, linh khí thiện sẽ tạo ra một linh thể vô hình.Linh lực sông núi còn được gọi chung là Âm khí hay Dương khí.Cộng với ngọc tề ấn quốc sẽ trấn yểm phía trên tạo ra một từ trường khí xung quanh trấn áp ma đạo. Ngự quỷ chi thuật sẽ chôn những xác người gồm ba nữ sáu nam đồng trinh, sau khi đem đến hiến tế bằng máu cho ác linh lấy lại sinh lực, dùng pháp lực di chuyển Ấn Pháp Bối trấn tà, giúp giải phóng ác linh.Thúc đẩy thêm linh lực cho yêu ma quấy phá…

Trong lúc đó một bóng người tiến lại gần bên, nhìn thì thấy đó là lão quan Trọng Kiên, Đức Huyền mừng thầm khi thấy ông ấy không nguy hiểm gì, thì niềm vui cùng nụ cười trên môi chợt tắt, khi nghe tiếng A Hoàn nói:” Tránh sang một bên.. không phải là người mình cần tìm đâu..”

Vừa nói xong tức thì người kia biến thành Thiên Thử Sắc, Đức Huyền được A Hoàn kéo ra phía sau nhưng lúc này thân thể nhưng hóa đá ánh mắt tê dại, A Hoàn vừa vung Khánh Minh Đà đánh nhau với Thiên Thử Sắc vừa hô lớn cho Đức Huyền nghe thấy:” Lấy máu Chân Tiên mau lên.. nhanh kẻo không còn kịp nữa..”

Đức Huyền nghe đến máu Chân Tiên,biết qua đó là một bí pháp hóa giải tà thuật của đạo gia, đó là lấy máu từ đầu lưỡi của mình, tức là người có tu đạo , chưa từng qua hôn phối thân thể vẫn là đồng tử. Cắn vào đầu lưỡi sau khi tứa máu sẽ tức thì sinh ra Dương tinh hóa giải tà thuật, chiêu này hữu dụng khi hành đạo gặp trường hợp trúng tà, tay chân không thể sử dụng đạo bùa.Sau khi sử dụng lập tức , hoàn hồn . Thấy A Hoàn kia quả thật thân pháp nhanh nhẹn , đấu với Thiên Thử Sắc liên tiếp mấy hiệp mà không suy giảm sức lực.Trong lúc đó lợi dụng A Hoàn đang đánh nhau với Thiên Thử Sắc, Đức Huyền bày ra Thất tinh hồn trận pháp thu phục yêu tinh. Thất tinh hồn là một trận pháp do lão tổ sư truyền lại chuyên hàng yêu phục ma, dùng bảy loại phù chú, khai mở đạo nhãn, nhìn ra Tam Thốn của yêu quái , hay nói cho dể hiểu hơn là mỗi loại yêu ma điều có ba yếu điểm trên cơ thể , nếu không dùng pháp này thì khó mà tìm ra cách diệt trừ nó. Đức Huyền sau khi bày xong trận pháp , vội nói với A Hoàn”.. Hoàn cô nương.. lùi ra xa. Để ta ..”

Nói xong trong tay bắt ấn khí vẽ lên bảy đạo phù đủ màu sắc, hô lớn” Thất Tinh Hồn Đạo… “ Chỉ thấy chói lòa , Thiên Thử Sắc như bị điểm hóa bởi nhửng đạo phù kia bám lấy lộ ra ba yếu huyệt trên thân. Mắt, Bụng và Đuôi. A Hoàn nhìn là biết ngay yếu điểm nên lao đến phóng trên tay ra ba đạo phi tiêu trên mỗi phi tiêu lại có một đạo phù xanh, nhằm ngay tử huyệt yêu quái mà cắm vào.Chỉ nghe tiếng hét thê lương của Thiên Thử Sắc.Thân thể tan thành một đám hắc tinh, giờ lại thấy một con chuột nhỏ nằm chết, máu đen hôi hám tanh tưởi bốc lên.

Tức thì từ đâu trong hang phát ra tiếng nói vang động kinh hồn âm lực như xoáy sâu vào tâm cang. Uy ực tạo ra làm rung chuyển đất cát xung quanh .” Hmm..Là kẻ nào đã phá giấc ngủ. Lại hạ sát Thiên Thử Sắc vật cưng của ta.Bọn nhân gian hết muốn sống rồi sao..?”’

Sau đó âm thanh tắt hẳn , một sự im lặng như chốn âm tào địa phủ , kéo linh hồn và thể xác tách rời. Đức Huyền và A Hoàn lặng người khi nhìn thấy phía trong bước ra ba hình bóng. Chính giữa là một người mình hổ đầu người là người phụ nữ, gương mặt trắng toát đôi mắt trũng sâu,trên trán có một chữ Cốt. Lại thêm hai người kề bên cũng lạ kì không kém. Một nam nhân người toàn lông trắng nhỏ thó , một người nữ còn lại thân thể xinh đẹp, làn da xanh ngọc. Cả ba người linh lực bất phàm, chỉ nhìn thôi đã làm con người ta âm hồn bất tán.Gã nam nhân lông trắng nhìn thấy , Đức Huyền và A Hoàn liền cung kính nói với người mình hổ đầu người kia:” Dạ.. thưa Bạo Cốt Vương chuyện nhỏ này để hai phu thê con ra tay, xin lập công đầu ..”

Bạo Cốt quay lưng vào trong, nói với hắn ta:’” Hãy cẩn thận đừng nên khinh suất, trước đây đã có một người An Nam diệt trừ đệ tử ta là Bạch Cốt phu nhân, nay Bạch Kê và Tỳ Bà các ngươi hãy thay ta …dọn dẹp tàn dư này đi. Hãy nhớ đó là Giao Long và Phụng Hoàng An Nam chuyển thế.. đừng nên khinh xuất..?’’

Ngay lúc đó bỗng nghe tiếng ngựa hí vang bên ngoài cửa hang động, ba bóng người thân thủ nhanh nhẹn, trên người mặc đạo bào đỏ rực, lưng áo có thêu Bạch cổ lâu ( đầu lâu màu trắng) lướt vào trong , chấp tay cung cung kính kính chào Bạch Kê và Tỳ Bà.” Dạ chúng con nghe có động tĩnh,vội đến đây cung giá, đã đến muộn xin các hộ linh thần tha thứ. Để chuộc tội , xin cung thỉnh các ngài vào trong an nghĩ. Bọn An Nam nhỏ bé này để chúng con ra tay. Không làm vấy bẩn tay các ngài..”

Nói xong quay sang , trợn mắt tức giận nói với Đức Huyền và A Hoàn:” Ai cho phép các ngươi vào đây… Bọn An Nam dám làm kinh động đến việc của Thiên Triều sao. Nay ta sẽ cho các ngươi chết không như những thây xác nằm nơi đây..”

“ Là ta đấy thì sao ? .. Ba ngài theo ta biết là Mộc Thạnh , Trương Phụ và Hòa Phú.Các ngài là tiết độ sứ An Nam, đã qua đô hộ bòn rút của cải, ám hại người dân lương thiện. Bọn các người giờ làm ra chuyện tày trời này, thay đổi trấn yểm, hóa giải phong ấn ác linh Đại Việt. Các ngươi mới là người đáng chết..”

Ba người kia quay sang nhìn thấy là một lão quan già , trên mình đầy thương tích , thở không ra hơi. Cười lớn:” Sắp chết đến nơi cũng còn mạnh miệng , hà hà…lão Trọng Kiên này luôn tìm cách ngăn cản bọn ta tuyển trai gái trẻ trong làng để tế thần đây mà,bọn ta từ lâu xem như cái gai trong mắt,muốn băm vằm mi ra ,giờ thì chôn sống nhà ngươi nơi đây xem ra là phúc phận rồi..”

Trên cao cũng có tiếng hét lớn, một bóng người phóng xuống, trên tay cầm Kiếm Long Quyết:” Lại còn lão già ta đây nữa mà..tuy tàn như không phế. Xem ra nhiều người bọn ta cho ba người Túc Giảo Thổ tha hồ chôn sống . Nếu không chôn được bọn ta ,thì xem ra đây cũng là hố chôn bọn các người..hahah”

Con chó Huyền Đề , sủa lên in ỏi, lông nó dựng ngược nhìn về phía ba người Túc Giảo Thổ. Kề bên là một lão già chột mắt, ánh sáng từ con mắt màu vàng giờ chuyển thành màu xanh dương đáng sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK