Mục lục
Truyện Rể Quý Rể Hiền Nhật Đồng Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1777

Mười mấy người, người sau lại hô to hơn người trước, nhưng mà, người phục vụ đợi mười mấy giây, lại vẫn không thấy ai đưa thẻ tín dụng ra.

Toàn bộ đám người Lý Hiểu Khang chẳng qua cũng đều chỉ là ngoài miệng kêu góp vui, còn lại tìm kiếm nửa ngày, cuối cùng vẫn không lấy được thẻ ngân hàng ra.

“Được rồi, tôi sẽ lập tức nạp tiền vào, vẫn là để tôi trả đi.” Lâm Hướng San luống cuống tay chân nạp tiền vào điện thoại.

“A… Thế thì như vậy, vậy cũng được.” Một cô gái yên lặng thu chiếc thẻ ngân hàng vừa mới lấy ra được một nửa về.

Động tác của những người khác cũng thật nhanh, rối rít cất điện thoại di động và thẻ ngân hàng về.

Đừng thấy thời điểm bọn họ lấy điện thoại và thẻ ra rất chậm, nhưng mà lúc thu về, động tác lại thật sự là vô cùng nhanh chóng.

Ngay cả Lý Hiểu Khang, cũng ngậm miệng lại, không nói để anh ta tính tiền nữa.

Tựa như việc Lâm Hướng San tính tiền đã trở thành chuyện dĩ nhiên phải thế vậy.

Cao Phong nhìn Lâm Hướng San đang bận bịu nạp tiền, không ngừng lắc đầu trong lòng, cô ta thật sự đã bị người ta coi thành kẻ tiêu tiền như rác rồi!

“Chị San, hình như không cần nạp tiền phiền toái như vậy đâu? Chỉ cần trong thẻ có tiền, thì có thể dùng thẻ ngân hàng tiến hành trả thẳng.” Một cô gái nhỏ giọng nhắc nhở.

“Ai nha thật đúng là, cái này mà tôi cũng quên.” Lâm Hướng San vỗ trán một cái, sau đó nói với người phục vụ kia: “Nào, tính tiền đi, quét mã là được rồi.”

Lâm Hướng San vừa nói, vừa lấy mã QR trả tiền ra, dáng vẻ vô cùng hào khí, thậm chí ngay cả bao nhiêu tiền cũng không hỏi.

“Xin chào người đẹp, tối hôm hay mọi người tổng cộng gọi những thứ này, rượu trắng lâu năm sáu mươi hai độ tổng cộng…”

“Không cần tính, nhanh chóng tính tiền đi, tôi còn phải về nhà nữa.” Lâm Hướng San khoát tay một cái, tỏ ý bảo nhân viên phục vụ cứ quét mã tính tiền là được.

“Vậy, được rồi!” Nhân viên nhân viên phục vụ cũng cảm thấy sửng sốt một chút, không nghĩ tới, thậm chí ngay cả giảm giá mà Lâm Hướng San cũng không muốn.

Nhưng mà, nhân viên phục vụ kia vẫn thiết lập mã giảm giá cho Lâm Hướng San, sau đó mới quét mã QR trả tiền của Lâm Hướng San.

“Tít, tít tít! Số dư của thẻ này không đủ, thanh toán thất bại!”

Bỗng nhiên, từ bên trong máy quét mã truyền lên ra một giọng nói, nghe cực kỳ chói tai.

“Cái này…” Nhân viên nhân viên phục vụ có chút ngây người.

Đám người Lý Hiểu Khang cũng giống như vậy, trong nháy mắt, sững sờ tại chỗ.

Lâm Hướng San không có tiền?

Ánh mắt của Cao Phong lại híp lại, chẳng lẽ cuối cùng Lâm Hướng San đã nghe theo ý kiến của mình, thử nghiệm mấy người này một chút?

“Không phải chứ, trong thẻ này của mình hẳn là nên còn bốn tỷ mới đúng, chẳng lẽ mình đã tiêu hết rồi?” Lâm Hướng San gãi đầu một cái.

Không người nào tiếp lấy lời nói của Lâm Hướng San, đều im lặng nhìn chằm chằm Lâm Hướng San, thậm chí có mấy cô gái, còn lặng lẽ lùi về sau một bước thêm một lần nữa.

Vốn dĩ Lâm Hướng San muốn bảo kế toán của dòng họ gửi cho mình ít tiền, nhưng mà suy nghĩ một chút lại không cần thiết.

Điều quan trọng nhất chính là, cách dạy dỗ của ông cụ nhà họ Lâm với đám con cháu của nhà họ Lâm vẫn tương đối nghiêm khắc.

Trừ phi có chuyện nghiêm trọng xảy ra, bằng không tiền tiêu vặt của mỗi một người con cháu đều có hạn ngạch, Lâm Hướng San muốn nhận thêm chút tiền nữa, sợ rằng cũng có chút khó khăn.

Nghĩ tới đây, Lâm Hướng San có chút hơi khó xử mà ngẩng đầu lên, nhìn về phía mấy cô gái kia.

“Mọi người, lần này có thể thật sự phải để mọi người đến trả tiền rồi, đoạn thời gian trước tôi đi du lịch đã tiêu hết tiền rồi…”

Lúc Lâm Hướng San nói lời này, trên mặt còn có chút tiếc nuối, tựa như cô ta nợ tiền bọn họ vậy.

“Hả?” Cô gái có mái tóc dài nghe vậy thì sửng sốt một chút, khóe miệng mấp máy, nhưng không nói gì.

Cao Phong nhìn cô ta một cái, hình như Lâm Hướng San đã từng nói, cô bé này là bạn tốt nhất của Lâm Hướng San cô ta đúng chứ?

Mới vừa rồi khi ở trong phòng vệ sinh Lâm Hướng San vẫn còn nói, cô ta đã từng nói với Lâm Hướng San rằng, nếu như Lâm Hướng San không có tiền thì nhất định phải nói cho cô ta biết, bất kể bao nhiêu cô ta cũng sẽ cho.

Cho dù là phải bán đồ trang sức của chính mình đi thì cũng phải giúp đỡ Lâm Hướng San, còn khiến cho Lâm Hướng San cảm động vô cùng nữa.

Bây giờ nhìn biểu hiện của cô ta, hình như không hề giống như những lời mà cô ta nói thì phải!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK