Mục lục
Truyện Rể Quý Rể Hiền Nhật Đồng Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 943

“Đúng thế, cũng không sợ bị cười vào mặt sao?” có mất người phụ nữ trung niên ngay lập tức bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.

Người đàn ông trung niên mở miệng đầu tiên hiển nhiên cũng rất có tiếng nói trong đám người này, ông ta vung nhẹ tay, âm thanh bàn tán của mọi người trong nháy mắt đã dừng lại hết.

“Tôi nghe nói cuộc sống ở nhà họ Kim của mấy người cũng không dễ dàng, thu vẫn cũng không có tiếng nói gì trong nhà họ “Bây giờ hai người tới chỗ này, không phải là bởi vì đã làm chuyện gì sai nên mới bị nhà họ Kim đuổi ra khỏi nhà chứ?” người đàn ông trung niên trầm giọng hỏi.

Kim Tuyết Mai do dự mấy giây, cô không biết nên trả lời thế nào cho “Cũng gần như không có nơi nào để đi nên mới phải tới đây nương nhờ họ Cao Kình Thiên lại thẳng nói thật.

“Bốp!” người đàn ông trung niên đó nghe thể thì đập đũa xuống bàn ‘bốp’ một tiếng, sau đó liền quay người đi ra khỏi nhà.

“Lãng phí thời gian của ông người đàn ông trung niên đó đi xa rồi mà còn quay đầu lại nói một câu như Bầu không khí trong phòng, trong nháy mắt đã trở nên như thế này. Vốn dĩ là đang náo nhiệt vô cùng, mọi người ai cũng đều rất nhiệt tình với hai người Cao Kình Thiên.

Lúc này, ánh mắt của bọn họ khi nhìn về phía Cao Kinh Thiên lại tràn đầy khinh thường.

Ở rể sao?

Còn nói là không có nơi nào để đi nên tới đây nương nhờ bọn họ?

Không mất mặt sao? “Thật sự lãng phí thời gian.

Lại có một người đàn ông trung niên khác đứng dậy dẫn người nhà mình rời khỏi căn phòng này. Đối với biểu hiện của mấy người đó, Cao Kình Thiên lắng lặng ngồi im trên ghế, thản nhiên tiếp nhận.

Không có buồn bực, không có giận “Dì họ, cậu họ, ý của mọi người là Kim Tuyết Mai lại cảm thấy có hơi tức giận, cô đứng dậy hỏi một “Tuyết Mai à, cô cũng đừng trách chúng tôi thực dụng, xã hội bây giờ chính là như thế đó.

“Cô không có tiền thì không có giá trị cho người khác lợi dụng, ai thèm quan tâm tới cô một người phụ nữ trung niên cười lạnh nó. nào giữa họ hàng với nhau mà lại lợi dụng nhau Kim Tuyết Mai hơi nhíu mày nói.

Người phụ nữ đó lập tức tiếp lời, bà ta nói: “Nếu không thì chúng tôi đối xử nhiệt tình với hai người cậu như vậy để làm gì “Đúng thế! Vốn dĩ chúng tôi nghĩ rằng cô gả cho một ông chồng giàu có thì họ hàng như chúng tôi đây cũng có thể dinh được một chút ánh sáng! Bây giờ thì lại ngược lại, ở sao? Ha ha.

“ là như thế, lãng phí hai con gà của nhà có một thịt tôi mang tới nữa chứ. Bọn họ bàn tán sôi nổi, đã thật sự lộ ra bản chất thật của mình.

Cho dù là Cao Kình Thiên đang ở đây thì bọn họ cũng hoàn toàn không thè che giấu mà cười lạnh, trong lời nói cũng toàn là khinh thường.

Chỉ là một đứa ở rể mà thôi, có thể có tôn nghiêm gì chú?

Nói ngay trước mặt cậu ta thì cậu ta có thể làm gì được chú? “Phỏng chừng là bọn họ sống không nổi nữa, nếu không thì sao lại tới một nơi như thế này chứ?”

“Được rồi, họ hàng đã gặp rồi, bữa cơm này cũng không cần hai người trả tiền, hai người đi nhanh đi.”

“Đúng, hai người cũng đừng tới chỗ này của chúng tôi nữa, chỗ tôi chứa không nổi một đứa ở rể như cậu đâu.” Nghe thấy những lời châm chọc của mấy người họ hàng này, Kim Tuyết Mai âm thầm siết chặt đấm, trong lòng cũng cảm thấy rất lạnh lẽo. Thì ra trước đó bọn họ nhiệt tình như vậy đều là giả vờ cả, bọn họ chỉ muốn được hưởng lợi từ trong tay Kim Tuyết Mai cô mà thôi.

Cao Kinh Thiên nói không hề sai, lẽ ra hai người không nên đến nơi này mới Đến rồi cũng chỉ tự rước nhục vào người mà thôi. đây là hành lý của hai người. Một người đàn ông trung niên xách hành lý của hai người Cao Thiên ra từ trong phòng. * Cao Kinh Thiên từ từ đứng dậy, trong lòng không hề có chút gợn sóng nào.

Những việc đó đúng là anh cố ý nói ra, anh cố ý nói ra khó khăn hiện tại của anh và Tuyết Mai chính là vì để cho mấy người đó lộ ra bộ mặt thật của mình.

Cao Kình Thiên hoàn toàn không trách móc gì những người đó cả, xã hội ngày nay chính là như thế.

Anh chỉ cảm thấy Kim Tuyết Mai quá lương thiện, có một vài chuyện, cần phải làm cho cô nhận rõ hiện thực.

“Đi thôi.”

Cao Kình Thiên vỗ lưng Kim Tuyết Mai, sau đó anh liền móc điện thoại ra gửi tin nhắn cho Trương Đại Hải để Trương Đại Hải tới đây đón anh.

Trương Đại Hải căn bản không hề do dự chút nào, rất nhanh là đã trả lời tin nhắn.

Sau đó, dưới ánh mắt lạnh lùng của những người đó, Cao Kinh Thiên đi về phía trước xách chiếc vali thật lớn của mình lên.

Kim Tuyết Mai thở dài một tiếng, trong lòng cô vô cùng khó chịu, cô cũng đi lên phía trước xách hai chiếc vali nhỏ hơn.

“Sao dây kéo lại bị mở ra?”

Đột nhiên, Kim Tuyết Mai nhìn chiếc vali nhỏ mà tinh xảo này, giống như đã từng bị người khác mở ra vậy. Nhưng dây kéo cũng chỉ mở ra một nửa chứ không mở ra hết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK