Mục lục
Truyện Rể Quý Rể Hiền Nhật Đồng Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 683

Những nhân viên bảo vệ còn lại thì cánh tay của họ đang dần run lên, vẻ mặt đầy kinh hoàng.

Ở giữa sân, một người đàn ông với nụ cười hiểm ác, thô lỗ, ngồi trên một chiếc ghế dựa. Anh ta còn ngắm nghĩa khẩu súng lục nhỏ bằng vàng trên tay.

Có gần hai mươi người mặc đồ đen đứng sau người đàn ông này. Xung quanh sân biệt thự cũng có gần ba mươi người mặc đồ đen đứng vây quanh toàn bộ sân.

Những người mặc đồ đen không nói một lời, dường như tất cả đã được huấn luyện nên chỉ làm những gì nên làm. Tất cả đều không chớp mắt, tinh thần bình tĩnh. Nhìn đến đây, con người của Long Tuấn Hạo hơi co lại. Những con người mặc đồ đen này thật không đơn giản

Chỉ có người như Long Tuấn Hạo, người đã từng trải qua vô số những lần đứng giữa ranh giới giữa sự sống và cái chết mới có thể cảm nhận được rõ ràng mùi máu tanh từ trong ra ngoài và cả sự giết người tàn bạo.

Những người này nhất định đã từng dính máu tươi, và tất nhiên là không phải chỉ một mạng người.

“Làm sao vậy bạn thân mến của tôi? Cần tôi giới thiệu bản thân cho mấy người không?” Người đàn ông cười đùa, thổi thổi vào nòng súng lục rồi ngẩng đầu nhìn về phía mọi người.

Người đàn ông này không phải người ở đây, anh ta là người nước ngoài.

Anh ta có một chiếc mũi to, đôi mắt xanh, hốc mắt trũng sâu và thân hình cao lớn.

Cổ của anh ta lờ mờ lộ ra một hình xăm, một màu đỏ thẫm hiếm thấy.

Long Tuấn Hạo nhìn hình xăm giống như lòng bàn tay, đột nhiên nhớ tới một cái tên, sâu trong con mắt cũng ngưng lại một chút.

“Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu!” Long Tuấn Hạo thì thầm.

Mặc dù âm thanh trong giọng nói của Long Tuần Hạo rất nhỏ nhưng người đàn ông kia vẫn nghe được. Anh ta giả vờ kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Long Tuấn Hạo.

“Oh my god! Bạn thân mến của tôi, tôi rất vui khi ở đây có người nhận ra chúng tôi đấy.”

“Anh là bạn thân của tôi! Cho nên…” Người đàn ông tự nhận mình là Huyền Anh tàn nhân nói: “Cho nên, tôi sẽ cho anh một thần thể nguyên vẹn.”

Nghe thấy bảy chữ Quân đoàn lính đánh thuê đắm máu, trừ Long Tuần Hạo ra, những người khác ai nấy đều kinh sợ.

Dù gì thì Long Chí Minh cũng đã ở nước ngoài phát triển được vài năm nên ít nhiều có thể biết được một số điều này.

Những người như Tưởng Hưng Thịnh cả đời đều ở thành phố Hà Nội, làm sao có thể nghe nói qua các thế lực ở nước ngoài?

Thế nhưng ngay cả Long Tuấn Hạo vốn luôn kiêu căng, ngang bướng, lúc này đối mặt với Huyền Anh thì lại im lặng, bọn họ nào dám nói cái gì?

Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu là một tổ chức có tiếng tăm lẫy lừng ở nước ngoài.

Nhiều thành viên của tổ chức là người đã xuất ngũ, thậm chí có nhiều người ở trong quân đội đã từng lập nhiều chiến công hiển hách.

Long Tuấn Hạo nghe mọi người kể rằng, thủ lĩnh của tổ chức này từng là sĩ quan cấp cao của quân đội Mỹ.

Nhưng vì một số lý do, bị cáo lên tòa án quân sự, trong lúc nóng giận đã chạy trốn và sau này một tay tạo nên Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.

Đây là một tổ chức nhận tiền để trừ tai họa, ai cho tiền thì họ sẽ làm theo yêu cầu của đối phương.

Bọn họ ra tay cực kỳ tàn nhẫn, cho dù là người già hay trẻ nhỏ, chỉ cần bất cứ điều gì liên quan đến nhiệm vụ, bọn họ đều sẽ xóa sổ.

Lạnh lùng và tàn nhẫn, khát máu đến đáng sợ.

Bàn tay đẫm máu tức là bàn tay bê bết máu, đồng thời chưa bao giờ nghĩ đến việc gột rửa.

Nhưng nếu muốn mời Quân đoàn lính đánh thuê đầm máu này, đương nhiên giá cả cũng cực kỳ cao.

Cho nên lúc này Long Tuấn Hạo đang suy nghĩ trong tất cả đối thủ của nhà họ Long, ai có thể tiếp xúc mà mời được Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu này, có tài lực và nguồn tài chính lớn, là ai? “Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, ra tay nhất định là phải thấy máu, nếu không thành công thì tuyệt đối không trở về.” Long Chí Minh thở dài, nói rằng: “Có thể mời được Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu đến đây, cái này là căm thù nhà họ Long tôi đến trình độ nào?”

Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, không chết không thôi!

Câu nói này đã được truyền khắp nơi ở nước ngoài, làm sao mà Long Chí Minh có thể không biết? “Chủ tịch Long quả nhiên thông minh, nhưng người thông minh thường có xu hướng chết nhanh nhất.” Anh ta ngồi yên trên ghế, cười ha ha.

“Không phải chỉ là vì tiền sao? Nói đi! Bao nhiêu tiền?” Tưởng Khải Minh phản ứng lại, giọng điệu vô cùng kinh thường.

Đó không phải chỉ là một nhóm những kẻ liều mạng tham tiền để làm việc theo yêu cầu sao?

Nhà họ Tưởng, quan trọng nhất là không bao giờ thiếu tiền.

Nghe Tưởng Khải Minh nói vậy, con người của Long Tuấn Hạo đột nhiên co lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK