Mục lục
Truyện Rể Quý Rể Hiền Nhật Đồng Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 616

Mọi người xung quanh mỗi người nói một kiểu, quả thật có người cảm thấy đứa bé thích ăn đòn nên mới ngỗ nghịch như vậy, mà có người lại cảm thấy Cao Phong mới là người làm sai.

“Được lắm! Hóa ra là như vậy, không phải chỉ là một chiếc đàn Piano thôi sao? Chỉ vì nó bị vấy một ít nước chanh mà cũng dám đánh cháu trai ngoan của tôi?”

“Cao Phong, tôi đã cho cậu mặt mũi mà cậu lại không cần!” Dương Phương Anh biết hết chân tướng câu chuyện rồi, nhưng bà ta không hề áy náy, mà trái lại bà ta càng thêm phẫn nộ hơn.

Nói xong lời nói này, Dương Phương Anh trực tiếp đi tới bên cạnh hồ nhân tạo, bà ta đưa tay cầm lấy một chậu nhỏ bên cạnh đó, lại múc đầy một chậu nước, dội thắng vào mặt trên của chiếc đàn Piano.

“Rào!”

Bọt nước tung toé bắn lên, lại càng thêm nhiều nước hơn chảy vào bên trong chiếc đàn Piano.

Trước đó chiếc đàn Piano này chỉ bị chảy một ít nước chanh vào, còn có thể có khả năng sửa lại được. Nhưng bây giờ nó đã bị dội nhiều nước như vậy, chắc chắn một trăm phần trăm là nó không thể dùng tiếp được nữa.

Trong nháy mắt bầu không khí rơi vào trong sự yên tĩnh.

Xong rồi, chiếc đàn Piano này xong đời rồi.

“Tôi nói cho cậu biết, đây chỉ là một chiếc Piano rách mà thôi, cậu có tư cách gì mà đánh cháu trai của tôi chứ?”

Dương Phương Anh càng nói càng tức giận, vừa nói bà ta lại múc thêm một chậu nước nữa dội vào chiếc đàn Piano.

Ánh mắt của Cao Phong lạnh lẽo như băng hàn, anh lạnh lùng nhìn Dương Phương Anh, nếu bà ta mà là người trẻ tuổi thì Cao Phong đã tát cho bà ta mấy cái bạt tai rồi.

Dương Phương Anh vẫn chưa tha cho chiếc đàn Piano kia, bà ta lại đổ thêm một chậu nước nữa lên trên các phím đàn.

“Dì Phương Anh, dì đang làm gì vậy!” Kim Tuyết Mai thấy thế thì rất ngỡ ngàng, sau khi phản ứng lại cô mới ngạc nhiên và sợ hãi, sau đó cô vội vã đi tới ngăn cản Dương Phương Anh.

“Cháu đang nói cái gì, cháu sợ sao? Chẳng có gì mà phải sợ cả! Không phải chạm vào cái đàn Piano này một tí là sẽ đánh người ta sao? Đấy! Tôi dội nước rồi đấy, có giỏi thì cậu đến đánh tôi đi!” Dương Phương Anh vừa nói, vừa chạy đến xô đẩy Cao Phong.

Cao Phong lui về phía sau hai bước, Dương Phương Anh vẫn không chịu dừng lại, bà ta đưa tay muốn đẩy ngã Cao Phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK