Chương 501
“Ừ… hôm sau tôi sang xem một chút, nếu biệt thự trung tâm cần quét dọn thì tôi sẽ nói cho cô.” Cao Phong suy nghĩ một chút rồi trả lời.
“Cái gì? Biệt thự lớn nhất ở trung tâm kia cũng là của anh Cao sao?” Trần Vũ Khiết bị kinh ngạc đến nỗi nói chuyện có hơi cà lăm.
Sau khi đạt được câu trả lời khẳng định của Cao Phong thì Trân Vũ Khiết lại càng thêm kinh sợ.
Đến cùng là Cao Phong có thân phận gì mà lại giàu có đến vậy!
“Hôm sau tôi sẽ đưa cho cô một cái chìa khóa của biệt thự trung tâm, cô đi quét dọn một chút là được, gân đây có thể tôi sẽ chuyển vào đó.”
Cao Phong nhớ tới mấy ngày trước Kiêu Thu Vân còn nói tới chuyện dọn nhà.
Biệt thự trung tâm để lâu không dùng rồi, đây cũng là lúc nên chuyển tới.
“Vâng! Cảm ơn anh Cao!” Trần Vũ Khiết liên tục cảm ơn.
Trần Vũ Khiết biết Cao Phong bằng lòng để cô ấy đi quét thật ra là vì muốn cho cô ấy kiếm thêm chút tiên.
Ban đêm, Cao Phong ngủ ở ghế sa lon trong phòng khách, gối lên tấm thảm mà Kim Tuyết Mai mua cho anh rồi suy nghĩ một số chuyện.
Kiều Thu Vân còn tới kiểm tra một chút, bà ta thấy Cao Phong thành thật ngủ ở phòng khách thì mới vê phòng của mình.
Trong phòng Kim Tuyết Mai còn thỉnh thoảng vang lên tiếng Kim Vũ Kiên giao tiếp với fan hâm mộ, chắc là đang trực tiếp.
Cao Phong muốn đăng nhập để xem qua, nhưng do dự mãi vẫn không vào.
Anh có thể nhìn ra, Kim Vũ Kiên thực sự thích Mộc Phong, nếu không cũng không bị Lý Hạo Viễn chơi đùa một vòng như vậy.
Mộc Phong suy cho cùng cũng chỉ là bong bóng, không thể mang lại điều gì cho Kim Vũ Hiện.
Kiều Thu Vân nói không sai, lúc cần quyết đoán mà không quyết đoán thì sẽ phản tác dụng, Cao Phong không muốn để Kim Vũ Kiên sống trong ảo tưởng với Mộc Phong.
Trong phòng, Kim Vũ Kiên bật phát trực tiếp giao lưu với fan hâm mộ một lúc rồi tạm biệt.
Bởi vì người kia không có ở đây, cho nên cô ấy không có tâm tình phát trực tiếp.
“Haiz…” Sau khi tắt phát trực tiếp, Kim Vũ Kiên thu lại nụ cười, thở dài một hơi nhìn máy tính mà lâm vào trầm tư.
Lúc này, con chuột vừa bấm vào đầu danh sách hâm mộ, tên của Mộc Phong xuất hiện ngay đầu tiên.
“Vũ Kiên, lại đang nhớ tới anh Mộc Phong à?” Kim Tuyết Mai vỗ nhẹ lên mặt cô ấy.
Kim Vũ Kiên lại than nhẹ một tiếng, nói: “Chị, chị biết vì sao em khuyên chị đừng bỏ anh rể chưa? Bởi vì bây giờ em đã biết, thích một người làm cam tâm nguyện ý vì người đó nỗ lực.”
“Trước kia em không hiểu cái gì là yêu, bây giờ em hiểu rồi, đây là một cảm giác đau nhức đến tận xương túy, nhưng lại là thứ khiến người ta không thể khống chế được.”
“Anh rể rất yêu chị. Nếu chị rời khỏi anh ấy, anh ấy sẽ rất đau lòng!” Giọng điệu của Kim Vũ Kiên vô cùng lạc lõng, ngoài miệng nói Cao Phong, nhưng lại giống như nói chính mình.
“Chị hiểu, cho nên chị sẽ không rời khỏi anh ấy.” Kim Tuyết Mai gật đầu.
Kim Vũ Kiên hé miệng định nói rồi lại thôi, cô ấy cũng không rõ, rốt cuộc mình có cảm giác gì đối với Cao Phong.
Cũng may có Mộc Phong tồn tại, khiến cô ấy có thể đặt tâm tư vào Mộc Phong nhiều hơn, cố gắng không nghĩ tới mối quan hệ với Cao Phong.
Có thể nói, Mộc Phong chính là sự tồn tại quan trọng chèo chồng Kim Vũ Kiên không đi xuống.
“Chị có biết không? Anh Mộc Phong lại mất tích rồi, mỗi ngày em đều phát trực tiếp, nhưng anh ấy chẳng online.”
“Em cũng gửi cho anh ấy rất nhiều tin nhắn trên app livestream này, chia sẻ với anh ấy niềm vui nỗi buồn, đến chỗ nào cũng gửi, thế nhưng anh ấy chẳng trả lời em lấy một câu.”
“Em chỉ muốn gặp mặt hỏi anh ấy một chút, vì sao tiến vào thế giới của em rồi, lại không nói một tiếng nào mà rời khỏi em! Chỉ cần gặp anh ấy một lần, anh ấy có thể cho em một đáp án, vậy thì em có thể tuyệt vọng rồi.”
Kim Vũ Kiên nói hết những ấm ức trong lòng ra, thổ lộ hết với Kim Tuyết Mai.
Kim Tuyết Mai ôm lấy cô ấy, sau đó nói: “Chị chợt nhớ, ngày đó lúc vạch trần Lý Hạo Viễn, Cao Phong rất tự tin, không biết anh ấy có biết gì về Mộc Phong không?”
Kim Vũ Kiên lập tức ngẩng đầu lên, hơi kinh ngạc nhìn Kim Tuyết Mai, trong đầu nhớ lại chuyện ngày đó ở khách sạn.
Lúc ấy Cao Phong nói chuyện rất tự tin, nói Lý Hạo Viễn là kẻ giả mạo.
Mà không bao lâu, Mộc Phong chưa từng gặp mặt lại xuất hiện ở trong phòng, hai chuyện này nói không chừng có liên hệ gì đó.