Mục lục
Truyện Rể Quý Rể Hiền Nhật Đồng Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 535

Ngày mai là ngày cuối cùng của kỳ hạn ba ngày, nhà họ Ngô này có muốn Cao Phong tự mình tới cửa hay không còn phụ thuộc vào biểu hiện của bọn họ “Cao Phong, câu văn còn mặt mũi về nhà sao Mới vừa vào đến cửa, Kiều Thu Vân đang ngồi trên ghế sa lớn liên chửi mắng Cao Phong một trận.

Kim Ngọc Hải cũng ngồi ở bên cạnh, không nói một lời. Lần này lại ông ta không nói chuyện đỡ cho Cao Phong.

Cao Phong khẽ cau mày, cảnh tượng như vậy quen thuộc biết bao?

Ba năm qua đều giống như vậy, nhưng so với khoảng thời gian trước, thật ra thì Kiều Thu Vân đã thay đổi không ít.

Mà có vẻ như bởi vì một người cậu ấm nhà họ Cao chưa từng lộ diện, lại trở nên cay nghiệt như vậy.

Trong lòng Cao Phong than thâm, hỏi: “Sao thế a?”

“Sao thể a? Cậu vẫn còn mặt mũi hỏi tôi sao thể a? Rốt cuộc là biệt thự ở khu dân cư Phương Đông xảy ra chuyện gì?”. “Cậu có biết không? Hôm nay, tôi đưa một vài người bạn của mình qua đó thăm quan, ai ngờ kết quả bên trong đó lại có người ở. Còn nói là nhà của Khúc gì đó Minh. Cậu có biết tôi mất mặt như thế nào không hả?” Kiểu Thu Văn càng nói càng tức, đột nhiên vỏ bàn một cái, đứng lên chỉ thắng mặt Cao Phong mà mang

Cao Phong hơi sững sở, lúc này liền suy nghĩ rõ xem đã xảy ra chuyện gì. “Biệt thự kia đúng là con, con tặng cho bạn, anh ấy là Khúc Đại Minh.” Vẻ mặt Cao Phong lạnh nhạt, giải thích. “Ha ha… Cậu đúng là rộng lượng, phóng khoảng mà. Biệt thư mấy tỷ nói tặng là tặng luôn cho người khác được sao?”

“Tôi nói cho Cao Phong cậu biết, đừng tưởng rằng tôi không biết, căn nhà kia vốn dĩ là của người ta, cậu đi thuê để khoác lác thôi, có phải hay không?”

“Ấy vậy mà lúc ấy tôi còn tin vào câu chuyện hoang đường của cậu, cho là cậu có thể cho chúng tôi một cuộc sống tốt hơn. Không ngờ rằng cậu lại là loại người như vậy đấy!”

“Cậu cút đi cho tôi. Cút ngay lập tức!” Kiều Thu Vân càng nói càng kích động, vỗ bàn bôm bốp. “Thu Vân, chú ý một chút.” Kim Ngọc Hải cau mày nói. “Mẹ thật sự đuổi con đi sao?” Nét mặt Cao Phong hở hứng, nhìn Kiều Thu Vân một cái. Máy ngày này, Kiểu Thu Văn càng ngày càng tế hại hơn, Cao Phong vốn đi không muốn so đo với bể tá nhưng bà ta lại càng càng kiêu căng ngạo mạn không biết điểm dừng.

Vốn dĩ xử lý chuyện trong tay đã rất bận rộn rồi, còn phải đối phó với Kiều Thu Vân, Cao Phong cảm thấy rất phiền phức

Nếu đã như vậy, chỉ bằng cứ vậy mà rời khỏi nơi này, một mình yên tĩnh trong biệt thự ở trung tâm cũng tot. “Không sai! Tôi bảo cậu cút đi đấy, cậu ở lại đây chẳng khác nào đang cần trở Tuyết Mai cả! Đúng là không biết xấu hổ!” Kiều Thu Vân hừ lạnh một tiếng. “Ha ha, được.” Cao Phong dừng dựng nói, xoay người định đi. “Không cho phép anh đi!” Đúng lúc ấy thì Kim Tuyết Mai đẩy cửa đi vào. “Mẹ! Mẹ có thể chú ý để không ảnh hưởng đến người khác được không? Con ở dưới tầng cũng nghe được âm thanh của mẹ.”

“Mẹ bảo Cao Phong đi đúng không? Vậy thì hôm nay con với Cao Phong cùng đi, không phải mẹ vẫn luôn muốn có cháu ngoại sao? Lần sau con trở lại, nhất định sẽ ôm theo một đứa trẻ cùng về.” Kim Tuyết Mai tức giận nhìn Kiều Thu Văn, giọng nói vô cùng kỳ kiên định.

Cao Phong sửng sở, Kim Tuyết Mai vừa nói như vậy, bây giờ anh thật sự cũng muốn biến đi. “Con, con có biết nó đã làm chuyện gì không?” Cánh tay Kiểu Thu Vân khẽ run run, chỉ vào Cao Phong, tức giận nói: “Căn biệt thự kia không phải của Cao Phong, cậu ta chỉ đi thuê để lừa gạt chúng ta mà thôi. Hôm nay mẹ dẫn người đi xem, chủ nhà người ta dang ở đó đó.”

Kim Tuyết Mai cũng sửng sở, nhìn Cao Phong đầy kinh ngạc.

“Tôi đã nói rồi, biệt thự kia tôi đã tặng cho bạn rồi. Tuyết Mai, em biết Khúc Đại Minh mà” Cao Phong hờ hững nói.

Kim Tuyết Mai khẽ gật đầu, cô biết tình cảm anh em giữa Khúc Đại Minh và Cao Phong. Nó đúng thật là không phải dùng tiền bạc để cân nhắc. “Được thôi. Coi như biệt thự kia thật sự là của cậu, nhưng cậu có tư cách gì mà tùy tiện tặng cho người khác cơ chứ?” Kiều Thu Vân vẫn không chịu thông cảm, vẫn cố bám riết như cũ. “Đồ của tôi, tôi muốn đưa cho ai, không cần phải xin phép người khác.” Cao Phong khẽ nhíu mày, giọng nói vẫn rất cứng rắn trả lời. “Cậu.” Kiểu Thu Vân hoàn toàn không ngờ rằng, Cao Phong lại dám nói chuyện với bà ta như vậy. “Cậu đúng là đồ bỏ đi. Chúng ta vẫn còn đang ở trong căn nhà tối tàn nảy, thế mà cậu lại tăng ngôi biệt thư đó cho người khác. Cậu có tư cách gì mà tặng cho người khác chứ?” Kiểu Thu Văn tức giận, quát mắng, “Bóp Cao Phong đưa tay, lấy ra một chuỗi đó, đập mạnh lên bàn. “Đồ của tôi, tôi muốn đưa cho ai thì sẽ đưa cho người đó. Ngoài ra, tôi cũng sẽ không để cho Tuyết Mai phải ở mãi trong căn nhà tối tản này nữa đâu

Sau khi nói xong, Cao Phong giờ tay lên đập bộp một cái xuống mặt bàn, trên mặt bản là một chùm chìa khóa.

Chùm chìa khóa kia phát ra một ánh sáng màu vàng kim, ánh đèn trong phòng khách chiều rọi xuống, lại càng phát ra ánh sáng màu vàng rực rỡ.

Trong phòng khách, ngay lập tức, rơi vào yên lặng.

Kiều Thu Vân, Kim Ngọc Hải, còn cả Kim Tuyết Mai đều là có chút nghi hoặc nhìn chùm chìa khóa kia.

Chùm chìa khóa kia nhìn thoáng qua giống như là nhà chìa khóa, nhưng nhìn kỹ lại, lại thấy không giống chìa khóa nhà bình thường. Nếu nhất định phải dùng hai chữ để miêu ta thì đó chính là cao cấp. không sai, chùm chìa khóa này nhìn rất cao cấp. ở trong thành phố căn bản không có loại chìa khóa của nhà như thế này, hoặc chí ít là bọn họ chưa từng gặp bao giờ. “Đây là cái gì?” Kiều Thu Vân nuốt nước miếng một cái, hỏi theo bản năng. khu biệt thự Phương Đông, chìa khóa của căn biệt thự ở trung tâm.” Vẻ mặt Cao Phong hờ hững nói. Tạm thời là vì Kim Tuyết Mai, cho nên Kiểu Thu Vân ở lại căn nhà này cũng có sao đâu? “Trời ạ.” Theo bản năng, Kiểu Thu Vân lảo đảo hit một ngụm khi lạnh, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK