Mục lục
Truyện Rể Quý Rể Hiền Nhật Đồng Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 850

Nghe thấy hình như từ trong phòng bếp truyền ra tiếng động gì đó, Kim Tuyết Mai vội vàng nhẹ chân nhẹ tay đi tới.

Nhìn hình ảnh đang diễn ra trong phòng bếp, Kim Tuyết Mai đột nhiên trừng to mắt.

Cô chỉ nhìn thấy vào lúc này, Cao Phong giống như một người bình thường, anh đừng bình tĩnh thái khoai tây. Vẻ mặt bình tĩnh kia, cùng với những động tác thuần thục, khiến Kim Tuyết Mai chợt nhớ tới hình ảnh lúc trước kia Cao Phong vào bếp nấu cơm. Nhìn bóng lưng của Cao Phong, Kim Tuyết Mai không dám lên tiếng quấy rầy, nước mắt lại một lần nữa lặng lẽ chảy dài trên khuôn mặt cô.

Nếu như có thể lựa chọn, vậy thì cô tình nguyện chọn quay ngược thời gian lại, không muốn để cho Cao Phong quen biết nhiều nhân vật lớn ở Thành phố Hà Nội như thế.

Cũng không muốn để Cao Phong phải lên làm người điều hành của khối tập đoàn Đế Phong gì đó, cô tình nguyện chấp nhận anh vẫn chỉ là một tên nhóc vô dụng chẳng được tích sự gì trong mắt người khác.

Nếu như có thể trở lại như lúc đó, cô tuyệt đối sẽ không đối xử lạnh nhạt với Cao Phong như vậy, nhất định sẽ không dùng thái độ khó chịu, không quan tâm để đối xử với anh!

Nhưng mà Kim Tuyết Mai hiểu rõ, tất cả đều không thể làm lại được.

Ngay cả động tác thái thịt thuần thục bây giờ của Cao Phong, cùng lắm thì cũng chỉ là bản năng đã được rèn luyện thôi.

“Anh Phong. Kim Tuyết Mai lau sạch nước mắt, mỉm cười gọi.

Cao Phong sững sờ, nhẹ nhàng buông đồ trong tay mình ra, quay đầu lại, trên gương mặt là vẻ mờ mịt.

Kim Tuyết Mai phát hiện, dạo này, trạng thái ngơ ngẩn như người mất hồn này của Cao Phong xuất hiện càng ngày càng nhiều.

Có đôi khi trong lúc lơ đãng, khi Cao Phong một mình chơi với những miếng gỗ, anh cũng vô thức lẩm bẩm cái gì đó.

Kim Tuyết Mai không biết đây là chuyện tốt hay là xấu, cũng không dám đưa Cao Phong đến bệnh viện để kiểm tra.

“Tuyết Mai, em về rồi à, cái trong tay em là…

Khi thấy rõ thứ đồ Kim Tuyết Mai đang cầm trong tay, gương mặt toàn vẻ mờ mịt của Cao Phong lập tức biến mất trong nháy mắt, thay vào đó là vẻ kích động.

“Oa! Là xe ô tô điều khiển từ xa, xe của anh!”

Cao Phong lao đến trước mặt cô, vô cùng hưng phấn cầm lấy hộp đồ chơi, vui vẻ như một đứa trẻ thật sự.

“Anh Phong thích không? Em đã nói rồi, chuyện mà Tuyết Mai em đã đồng ý với anh, thì nhất định là em sẽ làm được.”

Nhìn thấy Cao Phong vui vẻ như vậy, Kim Tuyết Mai cảm thấy, bất kể là mình có làm cái gì đi nữa, thì cũng đáng giá.

“Vui lắm! Anh thích!”

Cao Phong ôm lấy Kim Tuyết Mai, hôn mấy cái liên tiếp lên mặt Kim Tuyết Mai, dính hết cả nước bọt lên mặt cô.

Kim Tuyết Mai dở khóc dở cười, nhưng cũng không có ý ghét bỏ gì anh.

Hai người ngồi xổm trên mặt đất, Kim Tuyết Mai giúp Cao Phong lắp pin vào xe đồ chơi, sau đó đưa chiếc điều khiển từ xa cho Cao Phong.

Cao Phong có vẻ rất vui vẻ, cầm lấy điều khiển của chiếc xe đồ chơi, chạy lung tung trong nhà.

“Cẩn thận một chút, đừng để xe đụng phải tường, hỏng đấy. Kim Tuyết Mai cầm lấy tay của Cao Phong rồi buông ra, cùng chơi với Cao Phong.

“Tốt quá, tốt quá, Tuyết Mai thật là tốt” Cao Phong vừa vui vẻ chơi đồ chơi mới của mình, vừa lẩm bẩm trong miệng.

Hiếm khi trong căn nhà trọ ảm đạm này có không khí thoải mái được như thế.

Mấy ngày sau đó, thời gian rảnh của Kim Tuyết Mai cũng khá nhiều.

Có đôi khi Hứa Viễn Nam sẽ gọi cô đi tiếp khách cùng với mình.

Cô chỉ cần làm nhiều nhất là hai tiếng rồi có thể ra về, thời gian còn lại, Kim Tuyết Mai có thể toàn quyền sử dụng. Có lúc, cả một ngày trời, Hứa Viễn Nam cũng sẽ không bảo Kim Tuyết Mai đi làm gì cả.

Cho nên, hiện tại thời gian rảnh của Kim Tuyết Mai cũng khá nhiều, trên cơ bản là cô sẽ dùng cả ngày để chơi đùa và chăm sóc cho Cao Phong.

Sự cảnh giác trong lòng Kim Tuyết Mai đối với Hứa Viễn Nam cũng dần dần giảm bớt đi.

Ngày hôm đó, Kim Tuyết Mai lại đi tham dự tiệc với Hứa Viền Nam, sau đó cô trở về nhà.

“Anh Phong, hôm nay thời tiết rất đẹp, em dẫn anh ra ngoài đi dạo có được không?” Kim Tuyết Mai cười hỏi Cao Phong.

“Được chứ, anh thích lắm!” Cao Phong gật đầu không ngừng, cả ngày cứ phải quanh quẩn trong nhà, anh đã sắp chán đến điên lên rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK