Chương 574
Trong phòng.
“Cao Phong, mẹ em…”.
Kim Tuyết Mai rất muốn nói với Cao Phong là đừng chấp nhặt với những người kém hiểu biết như Kiều Thu Vân, nhưng lại không thể nói ra miệng.
Những lời như vậy, cô đã nói với Cao Phong vô số lần rồi.
Cao Phong cũng đã nhiều lần thông cảm cho Kiều Thu Vân, nhưng mà Kiều Thu Vân lại càng ngày càng quá đáng hơn.
Kim Tuyết Mai không phải là kẻ ngốc, mắt cô cũng không bị mù. Tất cả hành vi và thái độ của Kiều Thu Vân đối với Cao Phong cô đều có thể nhìn thấy rõ.
Ban đầu, lúc mà Cao Phong còn là đồbỏ đi trong mắt tất cả mọi người thì Tuyết Mai cũng không cảm thấy điều gì cả. L
Nhưng mà hôm nay Cao Phong cho thấy thực lực lớn mạnh của mình, điều đó đã nói cho Kim Tuyết Mai biết, Cao Phong cách xa nhà bọn họ, thậm chí là mạnh hơn rất nhiều lần.
* Cho nên lúc này, cô đối mặt với Cao Phong, trong lòng lại tràn đầy cảm giác ấy nảy và có lỗi.
“Không sao đâu, anh ở lại nhà họ Kim là vì lời hứa ban đầu với ông nội Sơn, còn vì em nữa.”
Cao Phong hết sức coi trọng lời hứa của mình với ông cụ Sơn. Lời hứa đáng giá ngàn vàng nên sẽ không dễ dàng thất hứa.
Cộng thêm cả tình yêu với Kim Tuyết Mai cho nên cũng sẽ không thèm để tâm Kiều Thu Vân làm gì cả.Người ngoài cho rằng Cao Phong có thể nhẫn nhịn, nhưng mà trên thực tế thì chỉ là Cao Phong không thèm để ý mà thôi.
“Em cũng không muốn như vậy, nhưng dù sao thì bà ấy cũng là mẹ của em!” n!” Kim Tuyết Mai thở dài một tiếng, trên mặt thì xoắn xuýt, còn trong lòng thì cũng rất khó chịu.
Cảm giác bị kẹp giữa một bên là cha mẹ ruột, một bên là người đàn ông này, cả người cô không có cách nào cảm thụ được.
“Nhà chúng ta cũng thật là thú vị. Người khác thì đều là chồng bị kẹp giữa tình thế khó xử, còn nhà chúng ta thì lại ở trong tình huống ngược lại.” Cao Phong cũng không nói, chỉ khẽ cười,
“Hi hi…” Kim Tuyết Mai lại bị những lời này của Cao Phong chọc cười, sau đó lắc đầu, không suy nghĩ đến những chuyện không vui kia nữa.”Cao Phong, vòng tay này thật là đẹp, nhưng mà tận hai trăm tỷ, đây là hai trăm tỷ đó! Em cũng không dám đeo!” Kim Tuyết Mai trợn tròn hai mắt, suy nghĩ về giá trị hai trăm tỷ của chuỗi vòng tay trên tay này, vẫn cảm thấy như là đang nằm mơ.
“Anh nói rồi mà, chỉ cần em muốn, bất kỳ món đồ nào trên thành phố này tôi cũng có thể lấy được cho em.” Cao Phong nhẹ nhàng ngồi bên cạnh Kim Tuyết Mai, đưa tay ôm Kim Tuyết Mai vào trong lồng ngực.
Trong lòng Kim Tuyết Mai khẽ rung động, nhưng mà không hề chống cự.
Lúc này, mặc dù giữa cô và Cao Phong vẫn chưa chính thức đến với nhau nhưng mà cũng có rất nhiều chuyện đã làm với nhau vô cùng tự nhiên rồi.
Tình cảm sục sôi, Cao Phong cúi đầu, chậm rãi hôn lên đôi môi của Kim Tuyết Mai…
Thành phố Hà Nội. Nhà họ Tưởng.
Nhà họ Tưởng cũng là một trong những dòng họ lớn nhất ở Hà Nội, đương nhiên là chỗ ở cũng có diện tích cực lớn,xây dựng vô cùng xa hoa.
Trong phòng khách nguy nga, lộng lẫy, Tưởng Khải Minh ngồi ngay ngắn, báo cáo tình hình với người đàn ông trung niên trước mặt.
– Dáng vẻ của người đàn ông trung niên này rất có khí thế, ngũ quan trên mặt góc cạnh rõ ràng. Trên người mang theo một loại cảm giác cao cấp.
Biểu cảm trên mặt không hề qua loa, cho dù là ở trong nhà cũng mặc vest chỉnh tề, nói năng thận trọng.
Với tính cách bướng bình như Tưởng Khải Minh cũng không dám có thái độ tùy tiện trước mặt người đàn ông trung niên này, báo cáo tình hình đầu ra đấy.
Người đàn ông này chính là cha của Tưởng Khải Minh, cũng chính là chủ nhân của nhà họ Tưởng, Tưởng Hưng Thịnh.Nét mặt của Tưởng Khải Minh vô cùng nghiêm túc, giống như là đang đối mặt với cấp trên vậy. Sau khi báo cáo xong xuôi liền ngồi ngay ngắn, yên lặng chờ đợi.
Sắc mặt Tưởng Hưng Thịnh không hề thay đổi, ngón tay cong lên, nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn. Trên mặt có vẻ hơi trầm tư suy nghĩ.
“Con nói, Cao Phong này khiến cho cả nhà họ Liễu, nhà họ Đường và Bất động sản Phong Mai cũng phải đối xử khách sáo sao?” Tưởng Hưng Thịnh xác nhận lại.
“Vâng ạ. Xem ra, quả thực là bọn họ rất tôn kính Cao Phong.”
“Ngô Minh An nói là Cao Phong sử dụng thủ đoạn để lừa gạt ba gia đình bạn họ nhưng con lại không nghĩ như vậy.” Tưởng Khải Minh nghiêm túc trả lời.
Tưởng Hưng Thịnh gật đầu một cái. Ngô Minh An đó chính là một tên ngu đần,cái suy nghĩ đó của anh ta thật là buồn cười.
Tập đoàn Bắc Liễu, Tập đoàn Bảo Nam, có cả Lâm Vạn Quân trong đó nữa, bọn họ có thể đi được tới đến ngày hôm nay, cũng không phải là dựa vào may mắn.