Mục lục
Truyện Rể Quý Rể Hiền Nhật Đồng Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 539

Đường Thành Công nhận được tin nhắn ngắn, đi nhiên là vô cùng kích động, luôn miệng đồng ý. “Cách cách” Lúc này, cửa nhà bị mở ra, hai vợ chồng Kiều Thu Vận đi vào.

Cao Phong cũng không thèm nhìn hai người họ củi đầu nhìn điện thoại di động.

Còn Kim Tuyết Mai lại vội vàng đứng dậy, nhìn hai người Kiều Thu Vận đầy thấp thỏm.

Lúc này, trên mặt Kiểu Thu Vân cũng không rõ là biểu cảm gì, giống như là biểu cảm gì cũng có, nhìn rất là phức tạp.

Bao gồm cả người bên cạnh bà ta, Kim Ngọc Hải, cũng hơi cúi đầu không nói một lời nào. “Mẹ, thế nào rồi?” Kim Tuyết Mai có chút lo lắng hòi.

Kiều Thu Vân nhìn Cao Phong, trẻ miệng, cứ thể không biết nên mở miệng thể nào. “Khu khu, biệt thự kia…” Kim Ngọc Hải họ khan một tiếng. “Biệt thự thế nào, nói đi mà!” Kim Tuyết Mai dâm chân đầy gấp gáp. “Biệt thự kia là có thật, mẹ và ba cầm chìa khóa Cao Phong đưa cho, mở được công của biệt thự trung tâm…” Kim Ngọc Hải nói tới chuyện này, cảm giác văn giống như là dụng nằm mơ kim Tuyết Mai đột nhiên mở to hai mắt, bằng nhiên quay đầu nhìn Cao Phong.

Mà Cao Phong cũng không hề nằm ngoài dự đoán. Về mặt vô cùng bình tĩnh, đây vốn là chuyện nằm trong dự liệu của anh. “Chuyện này.” Kim Tuyết Mai cũng á khẩu, không trả lời được.

Biệt thự ở khu dân cư Phương Đông, trị giá hơn hai trăm tỷ là là của Cao Phong?

Cho dù là Cao Phong đi mượn đi, có thể mượn được căn biệt thự như vậy thì liệu có thể là người bình thường được sao?

Kim Tuyết Mai đột nhiên cảm nhận được, cô càng ngày càng đến gần với câu trả lời trong lòng kia.

Thân phận của Cao Phong cũng càng ngày càng rõ ràng hơn, chỉ còn cách một lớp giấy mỏng mà thôi. “Cao Phong, cái biệt thự kia có phải là do cậu đi mượn hay không?” Kiều Thu Vân vẫn không thể tin được rằng cái căn biệt thự hơn hai nghìn tỷ kia là Cao Phong mua lại. “Mẹ muốn nói sao cũng được, nhưng có thể vào ở thoải mái.” Cao Phong hờ hững trả lời. “Vậy, khi nào chúng ta có thể chuyển vào?” Lần này, thái độ của Kiều Thu Vân khi nói chuyện với Cao Phong dịu dàng hơn rất nhiều. “Bất cứ lúc nào cũng được, còn phải xem Tuyết Mai có rành không đã.” Cao Phong nhẹ nhàng trả lời,

Kiểu Thu Vân hiểu ý của Cao Phong rồi, nghĩa là câu nói “Đúng rồi” ấy là Cao Phong nề mặt kim Tuyết Mai nên mới để cho bọn họ vào trong biệt thự đó l . truyện ngôn tình

Những bà ta cũng không dám nói thêm gì nữa, bà ta biết rõ, nếu không có kim Tuyết Mai thì Cao Phong chẳng cần phải nhìn sắc mặt của bà ta.

Vẫn là câu nói kia, mặc dù bây giờ biệt thự là do Cao Phong thuế, thậm chí là do Cao Phong mươn không tồn tiền.

Thế nhưng có thể mượn được một nơi xa hoa như vậy thì cũng không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm được.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Ngày kế tiếp.

Trước khi tiêu rượu bắt đầu, Đường Thành Công lập tức tự mình lái xe tới dưới lầu khu dân cư chở.

Thấy Kim Tuyết Mai vẫn còn đang chọn lựa quần áo, Cao Phong định đi vào chọn giúp một chút, nhưng lại bị Kim Tuyết Mai đẩy ra ngoài cửa. “Đừng cho rằng em không biết anh đang nghĩ gì, mau đi ra!” Một tay Kim Tuyết Mai cẩm quần áo, một tay khép cửa phòng lại.

Cao Phong sờ cái mũi, anh hướng về phía cửa phỏng rồi nói to: “Vậy anh đi xuống dưới lầu chờ em.”

“Ừ, em sẽ nhanh xuống thôi!” Kim Tuyết Mai đang đứng trước gương vừa đổi một bộ quần áo, vừa nhanh chóng trả lời. Cao Phong xoay người định đi ra ngoài thì dụng phải Kiều Thu Vân đang ở phòng khách. “Đã rửa bát chưa? Đã lau nhà chưa đáy?” Kiểu Thu Vân nhìn Cao Phong hỏi. “Hôm nay có việc, trở về rồi nói sau.” Cao Phong thờ ở trả lời. “Không được, làm xong mới được đi! Cậu muốn đề tôi lau nhà rửa chén hả? Đừng tưởng rằng cậu thuê biệt thự cho chúng tôi thi không cần phải làm những chuyện này nữa.”

Kiều Thu Vân vênh mặt, hất hàm sai khiến nhìn Cao Phong. “Ha ha.” Cao Phong sở chóp mũi rồi cười, than nhiên nói: “Bà thích rửa thì cứ rửa đi.”

Nói xong câu đó, Cao Phong lập tức quay đầu đi mất cơ bản là không muốn nói nhiều với Kiều Thu Vân.

Cao Phong vốn cho rằng bản thân nhường nhịn ba năm thì sẽ có được sự chấp thuận của Kiều Thu Vân dành cho anh, chân thành chúc phúc cho anh và Kim Tuyết Mai

Nhưng đến hôm nay anh mới hiểu được. Đối với loại tính cách và nịnh not này của Kiều Thu Vân, nếu như bạn móc tìm móc phối ra cho bà ta xem, nói không chứng bà ta còn ghét bỏ vì máu tưới quả nặng mùi đầy.

Loại người như vậy thì dù đối xử với bà ta thật tốt cũng không bằng cảm một xấp tiền đặt trước mặt bá ta.

Nếu đã như vậy thì mắc mớ gì Cao Phong phải quá tôn trọng bà ta chử, nề mặt Kim Tuyết Mai, nếu Kiều Thu Vân muốn tiền thì Cao Phong thỏa mãn bà ta là được rồi.

Nếu Cao Phong muốn thì anh có thể dùng vô số tiền bạc mà ném vào mặt Kiều Thu Vân cũng được nữa!

Nhưng từ nay về sau, Kiều Thu Vân ở trong lòng Cao Phong, bà ta sẽ không còn tư cách để anh gọi một tiếng mẹ nữa. “Cao Phong, thái độ này của cậu là sao đấy?” Đột nhiên Kiều Thu Vân vỗ bàn một cái, tức giận nhìn Cao Phong. “Lá cây dần úa vàng, lòng người dần dần nguôi lạnh, thái độ của tôi như thế nào thì phải xem lại bàn thân bà trước đã.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK