Mục lục
Truyện Rể Quý Rể Hiền Nhật Đồng Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3048

“Dừng lại!”

Đúng lúc này, một ông lão chống gậy vội vàng bước tới.

Đó chính là ông cụ Phạm.

“Anh bạn nhỏ Cao Phong, nghe tôi nói, dừng lại trước đã!”

“Ông già này cầu xin cậu đấy!” Vẻ mặt ông cụ Phạm nặng nề, từ xa cúi đầu với Cao Phong.

Ánh mắt Cao Phong lạnh lùng liếc nhìn ông cụ Phạm, im lặng gần mười giây rồi mới từ từ nâng cánh tay lên không trung.

Lòng bàn tay về phía trước, mu bàn tay hướng ra sau.

“Ầm!”

Long Tuấn Hạo mấy người như thể nhận được thánh lệnh, ngay lập tức dừng bước.

Những quân đoàn như hổ như sói kia đủ để phá hủy tất cả, cuối cùng cũng từ từ im lặng.

Đối mặt với ông cụ Phạm, Cao Phong tạm thời bằng lòng cho ông ta thể diện.

Nhìn thấy Cao Phong khép lại tay, ông cụ Phạm và mọi người trong nhà họ Phạm thở ra một hơi dài.

“Tất cả người nhà họ Phạm, quỳ xuống!”

Câu nói tiếp theo của ông cụ Phạm khiến đám người nhà họ Phạm ngẩn người.

Vừa rồi ông cụ Phạm xuất hiện, trong lòng bọn họ đã có rất nhiều hy vọng.

Dù sao thì với thân phận của ông cụ Phạm cùng những cống hiến lúc trước, tuyệt đối sẽ không có kẻ nào dám dễ dàng động đến ông ta.

Cho dù Cao Phong có đưa nhiều người đến như vậy cũng vô dụng.

Nhưng lúc này, ông ta lại để cho người nhà họ Phạm quỳ xuống trước Cao Phong sao?

Chẳng lẽ lực lượng của ông cụ Phạm không thể ngăn cản được Cao Phong?

Hay lúc này ông cụ Phạm làm như vậy mới là cách tốt nhất?

“Quỳ xuống!”

Ông cụ Phạm cũng không giải thích, chống nạng đánh liên tục xuống đất, tức giận quát người nhà họ Phạm.

Chỉ có ông cụ Phạm lúc này mới hiểu được, đừng nói đạo lý gì.

Sự việc đã đến nước này, căn bản là không có đạo lý nào cả.

Trước tiên là ngoan ngoãn nghe theo đã, sau đó sẽ giải thích rõ ràng, đó mới là chuyện nhà họ Phạm phải làm lúc này.

“Bịch!”

Một người nhà họ Phạm, không nói hai lời, lập tức quỳ xuống.

Người này vừa quỳ xuống, lại có một người nhà họ Phạm khác quỳ xuống theo.

Cao Phong từ từ hạ lòng bàn tay xuống, lại đưa lưng về phía sau, ánh mắt lạnh lùng bình tĩnh.

“Bịch! Bịch! Bịch!”

Sau khi ông cụ Phạm nói xong, mọi người trong nhà họ Phạm từng người một quỳ xuống đất.

Hướng về phía Cao Phong, quỳ bằng hai gối.

Đầu cúi thật sâu, trong lòng vô cùng kinh hãi.

Phạm Thanh Nhiên cắn chặt răng, nước mắt giàn giụa, nhưng sau khi nghiến răng nghiến lợi, rốt cuộc vẫn quỳ xuống.

Tốc độ trưởng thành của người đàn ông này khiến Phạm Thanh Nhiên cảm thấy như một giấc mơ.

Tầm cao bây giờ của anh khiến Phạm Thanh Nhiên không có tư cách để nhìn lên.

Trong vòng chưa đầy một phút, tất cả người nhà họ Phạm, ngoại trừ Phạm An Quốc và ông cụ Phạm, đều đã quỳ xuống.

“Quỳ xuống!” Ông cụ Phạm nhìn về phía Phạm An Quốc, một lần nữa hét lên.

“Cha…” Đầu Phạm An Quốc ong ong, khó tin nhìn về phía ông cụ Phạm.

“Quỳ xuống trước đi!” Ông cụ Phạm giơ gậy đánh vào đầu Phạm An quốc.

“Bịch!”

Phạm An Quốc nghiến răng, đầu gối mềm nhũn, quỳ xuống trước Cao Phong.

Bầu không khí lập tức chìm vào im lặng chết chóc.

Lúc này, ngoại trừ ông cụ Phạm, mọi người trong nhà họ Phạm đều đã quỳ trước mặt Cao Phong.

Từ trên xuống dưới, từ gia chủ đến người làm, thậm chí là an ninh ngoài cửa đều quỳ gối.

Toàn bộ cúi đầu, không dám không theo.

Nhà họ Phạm, một trong ba gia tộc lớn nhất ở Thủ Đô, đang quỳ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK