Chương 706
“Vốn là tại tiệc mừng thọ của bà nội, tôi không muốn nói nhiều chuyện không vui như vậy, nhưng tôi thật sự chịu không được!”
“Tôi không muốn thấy ai đó níu lấy chân nhà họ Kim, cũng không muốn thấy công sức của ông nội bị hủy hoại. Chúng tôi đã rất nỗ lực để phát triển nhà họ Kim, người nào đó lại cố tình kéo lại, tôi có quyền ngăn chặn loại chuyện này!”
Những lời nói của Kim Ngọc Dung âm vang mạnh mẽ, chứa đầy sự phẫn nộ, vô cùng oai phong lẫm liệt.
Giống như cô ta là người đại diện cho công lý và muốn phát động một cuộc thảo phạt đối với Cao Phong.
Vẻ mặt Cao Phong vẫn không thay đổi, anh nhấp một ngụm trà, đây có phải là món quà Kim Ngọc Dung đã nói không?
Điều đó khiến cho Cao Phong có hơi thất vọng. Cao Phong thực sự nghĩ, Kim Ngọc Dung có thể nghĩ ra bất ngờ gì đó.
Ai mà ngờ, đây là một việc lãng phí thời gian, lãng phí tinh lực.
Đối mặt với thủ đoạn nhỏ của Kim Ngọc Dung, Cao Phong thậm chí ý muốn giải thích cũng không có.
“Người lôi níu chân nhà họ Kim là các người mới đúng? Khi còn làm việc ở công ty, đã mang lại lợi ích gì cho công ty?” Sắc mặt mặt Kim Tuyết Mai không thay đổi, cô đáp lại với giọng điệu bình thản.
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người đều chết lặng.
Năng lực của Kim Tuyết Mai ai cũng rõ, từ khi nhậm chức chủ tịch tại trụ sở chính của công ty nhà họ Kim, tuy không kết giao nhiều, nhưng ôm chặt chân của bất động sản Phương Mai, lợi ích kinh doanh thực sự đã có khởi sắc.
Ngay cả rất nhiều công ty con dưới dự kinh doanh của nhà họ Kim, cũng được mang về rất nhiều lợi ích.
Thấy Kim Ngọc Dung hơi ngẩn người, Kim Hồng Vũ cười lạnh một tiếng rồi đứng dậy.
“Kim Tuyết Mai, khi cha tôi còn là chủ tịch của công ty, ông ấy đã không có thành tích gì nhiều. Tôi thừa nhận điều đó!”
“Tuy không có công lao gì, nhưng cũng không có lỗi. Ít nhất thì ông ấy đã không làm bất cứ điều gì ảnh hưởng đến sự phát triển của nhà họ Kim, phải không?” Ngữ khí của Kim Hồng Vũ tràn đầy sự chất vấn.
Mọi người trong nhà họ Kim lại gật đầu.
Đây là sự thật, mặc dù Kim Nhạc Sơn không có thành công gì nổi bật, nhưng ông ta không có lỗi.
Tuy không có công lao, nhưng công sức vẫn có.
“Ý của anh là sao, ý anh là tôi đã làm điều gì đó tổn hại đến sự phát triển của nhà họ Kim?” Ánh mắt Kim Tuyết Mai nhìn về hướng Kim Hồng Vũ.
Bà cụ Kim không nói lời nào, chờ đợi kết quả của chuyện này.
Tóm lại, bà tuyệt đối sẽ không cho phép xảy ra những chuyện làm tổn hại đến sự phát triển của nhà họ Kim, bà tin rằng ông cụ Kim cũng nhất định sẽ không cho phép! “Cô? Việc của cô đợi lát nữa rồi nói tiếp, chuyện chúng ta đang nói là về Cao Phong!” Kim Hồng Vũ cười đầy ẩn ý và chỉ vào Cao Phong.
“Cao Phong đã làm cái gì?” Kim Tuyết Mai nhỏ giọng hỏi.
“Làm cái gì sao? Tôi sẽ cho mọi người thấy thật kỹ những gì Cao Phong đã làm trong thời gian này.”
“Một, đắc tội với chủ tịch Phương Hoàng đối tác của chúng ta, hai, sử dụng thủ đoạn để dồn ép một số cổ đông, khiến những cổ đông này hiện đang dốc sức nỗ lực làm việc cho công ty khác!”
“Hai chuyện này người đều có lí do thoái thác, tạm thời cũng có thể không nói đến! Vừa rồi tôi nghe nói tại buổi chiêu đãi giao lưu với hội công thương Hà Nội, cậu ta không chỉ xúc phạm người khác, mà ngay cả cậu chủ của nhà họ Tưởng, gia tộc lớn nhất Hà Nội cũng dám đắc tội!”
“Nhà họ Tưởng là gia tộc đứng đầu ở Hà Nội, đồng thời cũng là thành viên quan trọng của hội công thương Hà Nội. Cô nói Cao Phong đắc tội với họ là có ý gì? Chuyện này không phải đưa nhà họ Kim vào thế muôn đời muôn kiếp không trở lại được sao?” Vẻ mặt Kim Hồng Vũ nghiêm túc, giọng điệu vô cùng tức giận, cứ như thể Cao Phong là một kẻ tội đồ tội ác tày trời. Nghe Kim Hồng Vũ nói, Cao Phong nhẹ nhàng lắc đầu, trong lòng thở dài.
Có điều, trình độ của Kim Hồng Vũ không đủ, vậy nên ngay cả thâm niên va chạm cũng không có
Kim Tuyết Mai cũng kinh ngạc trong giây lát, dĩ nhiên cô biết chuyện xảy ra ở buổi chiêu đãi trao đổi công ty, cô biết Cao Phong và Tưởng Khải Minh thật sự là có mẫu thuẫn gì đó.
Điều này không thể phủ nhận, nhưng tôi không biết Kim Hồng Vũ đã nghe tin đó ở đâu.
“Cao Phong, nếu cậu là đàn ông, đừng núp sau lưng phụ nữ nữa! Cậu hãy đứng ra nói xem, những chuyện này, anh có làm không?” Kim Hồng Vũ chỉ tay vào Cao Phong.
Người nhà họ Kim ai cũng không nói lời nào, kể cả bà cụ Kim, họ đều nhìn Cao Phong và muốn xem Cao Phong trả lời như thế nào.
“Là tôi làm.” Ánh mắt của mọi người nhìn chăm chú theo, Cao Phong chậm rãi gật đầu thừa nhận không chút do dự.
“Cậu!” à cụ Kim đột nhiên vỗ mạnh bàn, tức giận nhìn Cao Phong.
“Này! Cao Phong này điên rồi sao? Trước đây tôi chỉ tưởng rằng cậu là đồ rác rưởi, nhưng hiện tại mới phát hiện mình đã sai! Cậu chỉ là một kẻ chuyên làm hỏng việc!”