Mục lục
Thần Y Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Phượng Tử Hạo tức giận, lại không dám ngỗ nghịch lão thái thái, chỉ phải kiên trì nhận lấy chén, lại đặt ở bàn căn bản không muốn nhúc nhích.

Phượng Cẩn Nguyên trừng mắt nhìn hắn một cái, tức giận nói: “Nghiệp chướng!”

'Thẩm thị nhanh chóng khuyên nhủ: “Tử Hạo không hiểu chuyện, lão gia đừng tức giận với nó, sau này thiếp thân nhất định dốc lòng dạy bảo, thiếp thân tin tưởng, Tử Hạo nhất định sẽ sửa đổi tố

Phượng Cẩn Nguyên không muốn bắt bẻ mặt mũi Thẩm thị, dù sao hôm nay biểu hiện của nàng cho tới giờ vẫn rất khéo, hắn cũng rất hy vọng Thẩm thị này có thể vẫn duy trì, lại giáo dục Tử Hạo một lần nữa, để hẳn hiểu được tình hình những người này. Vì thế gật đầu, không nói gì nữa.

Phượng Vũ Hành mắt nhìn Trầm Ngư, phát hiện Trầm Ngư vẫn cúi đầu, cũng không nói gì, cũng không thân cận cùng Thẩm thị, trước kia am hiểu việc hòa giải, hiện tại cũng đến phiên Thẩm thị làm. Đối với ca ca nàng bị treo cột sống, một chút phản ứng nàng đều không có.

Lão thái thái mời mọi người ăn cơm, lại nói với Phượng Vũ Hành: “Cháu lại giới thiệu đồ ăn bên cạnh đi.”

Phượng Vũ Hành cười, giải thích đơn giản: “Rau trộn tim heo, cùng thiên ma, bách tử nhân, đương quy và táo chua, giúp dễ ngủ, giải trừ mệt mỏi; ngó sen thập cẩm, làm giải khát, giải nóng trong, bổ khí huyết; tương vừng trộn miến gà, bổ can thận, đen râu tóc, chống lão hóa...”

Mỗi món ăn nàng đều miêu ta một lần, làm mọi người đang ngồi dường như đều tranh ăn, ngay cả Phượng Cẩn Nguyên đều cảm thấy rất hứng thú.

Trong đồ ăn này, hơn nửa là dược liệu Bách Thảo đường vận chuyển tới, những trong mỗi món ăn đều có một ít nguyên liệu đặc thù nàng lén lấy ra từ trong không gian, còn có đổi một chút. Tỷ như nhân sâm, trong không gian có nhân sâm năm trăm năm, cộng hiệu tất nhiên tốt hơn nhiều so với nhân sâm thầm thường.

Hàn thị vốn thân mình không tốt, nghe xong công hiệu của món ăn, không khỏi mỗi loại đều ăn nhiều hơn, có lẽ tác dụng tâm lý chiếm một phần nguyên nhân, nàng cảm thấy khí lực của mình khôi phục không ít, cũng không còn cảm giác chóng mặt mơ hồ như trước.

Mà Thẩm thị, đã sửa lại hình tượng ăn cơm mạnh mẽ như trước, từng miếng ăn nhã nhặn, còn vừa ăn vừa không ngừng khen hương vị thức ăn ngon miệng, lão thái thái lại ăn vui vẻ, ngay cả nói cũng không nói gì hơn.

Ai cũng không thể nghĩ rằng, đang ăn, đột nhiên trong không gian, cả người Thẩm thị hơi ngả về đằng sau.

Phượng Vũ Hành ngồi bên người nàng phản ứng nhanh, theo bản năng dùng tay đỡ, nhưng Thẩm thị quá nặng, lần này còn làm Phượng Cẩn Nguyên cùng nhau ngã trên mặt đất.

Sau đó, Thẩm thị không sao, nhưng toàn thân bắt đầu co rút, khóe miệng sùi bọt mép, một hồi qua đi, lại bắt đầu nôn mửa.

Phấn Đại cảm thấy ghê tởm, nhanh chóng thối lui phía sau Hàn thị, không muốn nhìn Thẩm thị.

Những người khác sững sờ tại chỗ, hoàn toàn nghĩ không rõ đồ ăn ngon vì sao lại phát sinh loại chuyện này.

“Đi mời đại phu! Nhanh đi mời đại phu!” Lão thái thái dùng quyền trượng gõ xuống mặt đất rống to, lập tức có hạ nhân chạy ra ngoài.

Mọi người ở đây đều luống cuống tay chân, Trầm Ngư ngồi trước bàn đột nhiên cũng lấy tay nâng đầu, hai hàng lông mày nhíu lại, hơi thở mong manh nói: “Đầu của ta đau quá, rốt cuộc là sao thế này?”

Phấn Đại đột nhiên nói ra một câu: “Chắc không phải là do ăn thuốc chứ?”

Lão thái thái sửng sốt, lập tức nghĩ tới một bàn dược thiện này, trong lòng thất thần. Nhưng lại cảm giác một chút tình trạng thân thể của mình, lại phát hiện cũng không có gì khác thường? Thức ăn rất ngon miệng, nàng cảm thấy ăn rất ngon, có tác dụng khác đâu.

Hàn thị cũng thấy kỳ lạ, nhỏ giọng nói thầm: “Dược hiện chắc không phải là vấn đề chứ? Ta ăn thấy hiệu quả mà”

“Ngươi biết cái gì?” Phấn Đại thấp giọng mắng nàng một câu: “Không cần nói lung tung.”

Nhưng tuy mọi người cảm thấy dược thiện không thành vấn đề, nay Thẩm thị và Trâm Ngư đều có phản ứng, vậy không thể không cẩn thận đứng lên. Trong lúc. nhất thời, ai cũng không dám ăn, đương nhiên, cũng không ăn vô nữa, bởi vì Thẩm thị nôn thật sự ghê tởm.

Có hạ nhân vội vàng dọn dẹp, Phượng Cẩn Nguyên đem áo bào cởi xuống giao cho gã sai vặt, chỉ chốc lát sau đã có hạ nhân đưa đến bộ mới.

“Hóa ra là ngươi độc chết chúng ta!” Phượng Tử Hạo. lại làm khó dễ, lúc này nảy sinh đúng lý hợp tình, chỉ thấy hắn chỉ vào Thẩm thị trên đất lớn tiếng nói: “Mẫu thân ta vừa mới hồi phủ, ngươi đã làm ra thế này, Phượng Vũ Hành ngươi có ý đồ gì?”

Phượng Cẩn Nguyên cũng giận tái mặt, âm thanh lạnh lùng nói: “A Hành, con cho vi phụ lời giải thích.”

Phượng Vũ Hành nháy mắt mấy cái: “Đồ ăn mọi người cũng đã ăn, các người cảm thấy có vấn đề sao?”

Ở điểm này, mọi người vẫn rất thành thật, trừ Thẩm thị thì một nhà đều lắc đầu.

Lão thái thái nhìn mọi người một cái, mở miệng nói: “Người đâu! Gọi quản sự trù hạ tới!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK