Mục lục
Thần Y Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoài cửa, Phượng Tử Hạo hùng hùng hổ hổ xông vào, trong nháy mắt lại nhìn đến Trầm Ngư, hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người!

Xưa nay hắn chính là người mê sắc, lại không biết trong mơ tơ tưởng vị muội muội hoa nhường nguyệt thẹn này bao nhiêu lần. Nhưng hăn bất luận thế nào cũng không nghĩ đến thân thể Phượng Trầm Ngư, quốc sắc thiên hương, bốn chữ này đại diện cho cái gì, xưa nay Phượng Tử Hạo đều không biết.

Cuối cùng hôm nay hắn cũng được mở mang tầm mắt!

Hơn nữa còn là Phượng Trầm Ngư chủ động!

Phượng Tử Hạo thật không biết kiếp trước mình tích được đức, từ trước đến giờ vị muội muội này cao ngạo nhưng nay lại chủ động hẹn hắn đến phòng, còn cho hắn nhìn thấy hình ảnh thế này, vô cùng tuyệt vời!

Phượng Tử Hạo chảy nước miếng tiến đến, tay liền đem Phượng Trầm Ngư ôm chặt, trong nháy mắt, đầu ốc hỗn loạn.

Nhìn Phượng Trầm Ngư tuyệt sắc khiến hắn có cảm giác nghẹt thở nhưng mà cũng có cảm giác dường như là bên ngoài kích thích mà đâm ra xao động.

Chẳng qua là Phượng Tử Hạo hoàn toàn không ngờ tới gian phòng này có vấn đề, dưới cái nhìn của hắn, bản thân mình gặp phải dáng dấp của Phượng Trầm Ngư như vậy, có phản ứng như thế là chuyện không thể bình thường hơn được nữa.

Hắn tay ôm Phượng Trầm Ngư từng bước từng bước lui về bên giường, dùng sức đè xuống, trước ngực là một mảnh thân thể mềm mại làm cho thần kinh hắn mê loạn.

Mà Phượng Trầm Ngư như thể đang bị lửa đốt bất chợt bắt được một khối băng lạnh, nàng phải ôm cho. chặt, nghĩ rằng nếu không bản thân mình sớm muộn gì cũng bị lửa thiêu chết.

Một huynh một muội, cứ như vậy ở trên giường mây mưa.

Cũng không biết từ khi nào, lại có người ném thêm một người lên giường.

Hai người trúng thuốc mê, ánh mắt đều không mở ra được, Phượng Tử Hạo theo bản năng cũng kéo người kia về phía mình, liều mạng phủ người lên vận động.

Phượng Trầm Ngư mới trải qua nhân thế, trên giường dính một vết máu, nhưng nàng đâu lo lắng được nhiều như thế, công hiệu của mê dược còn chưa tan hết, nhưng căn bản là Phượng Tử Hạo không để ý tới nàng nữa, nàng liền tức giận liều mạng đem Phượng Tử Hạo ôm trở về, cứ vậy ôm chặt không chịu buông tay.

Bất chợt, cửa phòng bị người từ ngoài đẩy ra một tiếng, “Ầm ”, một giọng nữ lập tức truyền đến: “Đại tiểu thư ngài thế nào rồi? Phải chăng bị bệnh? “

Trong lúc nói chuyện, Kim Trân trực tiếp xông vào, đi theo phía sau nàng là Phượng Cẩn Nguyên cũng gấp gáp hỏi: “Rốt cuộc sao thế? Trầm... “ Nói còn chưa nói xong, nửa đoạn sau đã miễn cưỡng bị nghẹn trong bụng.

Phượng Cẩn Nguyên suýt nữa cắn lưỡi của mình, trước mắt chầm chầm nhìn hình ảnh ướt át này, chỉ cảm thấy đầu óc ông ông bắt đầu vang lên.

Hắn nhắm mắt lại, chết cũng không tin được thứ mình thấy trước mắt là sự thật.

Bên tai thanh âm của Kim Trân lại vang lên, run lẩy bẩy, hiển nhiên cũng là hứng chịu nỗi sợ hãi ghê gớm: “Lão gia... Lão gia, này, chuyện gì thế này a?” Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại thoải mái lạ thường. Chỉ là nghĩa tới Vong Xuyên cùng Hoàng Tuyền hai người thật tàn nhẫn a! Đường đường là Phượng gia đại tiểu thư cứ như vậy mà bị các nàng phế ngay lập tức, đâu phải không biết, đây chính là người Phượng gia ký thác tương lai sau này, nay xảy ra việc này, không biết Phượng Cẩn Nguyên cùng lão thái thái sẽ tức thành cái dạng gì đây!

Phượng Cẩn Nguyên đâu biết chuyện này là sao, vốn đang ngủ ngon giấc, Kim Trân bất chợt tỉnh giấc, ôm ngực liền nói tâm không khỏe. Tổ trạch Phượng gia không có đại phu, huyện thành này nửa đêm căn bản cũng không mời được đại phu, Phượng Vũ Hoành, người hiểu chút y thuật lại mất tích, Phượng Cẩn Nguyên hết cách rồi, nghĩ đến ngay Trầm Ngư cũng mắc tâm bệnh, trước khi đến đây cũng mang cho nàng không ít thuốc, giờ tới chỗ Trầm Ngư xin ít thuốc.

Ai biết vừa vào sân liền nghe được thanh âm kỳ quái, Kim Trân e ngại Trầm Ngư có việc, kéo hắn chạy vào. trong, khiến hắn thấy được một màn trước mắt.

Phượng Cẩn Nguyên cảm thấy, phong thủy Phượng gia nhất định là có vấn đề, Phượng Tử Hạo cùng Phượng Trầm Ngư đều là trúng tà, bằng không làm sao sẽ làm ra sự việc này?

Trang phòng hai người bên này đứng ngẩn người, còn hai người bên kia vẫn còn quấn quýt lấy nhau trên giường nhỏ, trong miệng hai người phát ra thanh âm khiến người nghe buồn nôn, hai người kia không hề hay biết có người nhìn vẫn cứ vong tình như vậy.

Kim Trân mặt mất máu, nhìn xuyên qua Phượng Tử Hạo cùng Phượng Trầm Ngư quấn quýt lấy nhau, lại thấy được trong giường dường như còn một người nằm.

Trong lòng nàng hơi run sợ, có chút sợ hãi, tuy Phượng Cẩn Nguyên đứng bên cạnh nàng, nhưng vẫn không khống chế được khắp người phát run.

Kim Trân muốn đi ra ngoài, nàng bỗng nhiên sinh ra một loại kích động không muốn lưu lại bên trong căn phòng này. Nhưng lại nghĩ đến Vong Xuyên bên kia dặn dò, ngoại trừ việc để nàng đem Phượng Cẩn Nguyên tới, nàng còn phải nghĩ cách dẫn tất cả mị người nhà họ Phượng đến. Chuyện thứ hai nàng còn chưa làm, không biết chừng người nằm bên trong chính là tạo thời cơ cho. nàng.

Nàng nhắm mắt đi về phía trước, vừa đi vừa nói: “

Thiếp đi tách bọn họ ra. “Nhưng còn chưa đi đến gần, người kia trong giường rốt cục bị Kim Trân nhìn rõ. Chợt nghe nàng “ A “ Một tiếng thét chói tai, tại ban đêm tĩnh lặng, như mũi tên nhọn cắt phá lên trời cao, làm kinh động cả tòa tổ trạch.

Phượng Cẩn Nguyên nhanh chân tiến đến đỡ lấy Kim Trân đang ngồi đờ trên mặt đất, chỉ thấy Kim Trân vươn tay há miệng run rẩy chỉ vào trong giường, trong miệng

không ngừng kêu: “Qủy! Có ma “

Theo tiếng Kim Trân sợ hãi kêu lên, Phượng Tử Hạo. không biết nghĩ thế nào, lại kéo người kia, người bị Kim Trân cho là quỷ, kéo đến dưới thân, tay sờ soạng lung tung trên người người đó.

Nhất thời Phượng Cẩn Nguyên cũng sợ ngây người, một đại nam nhân lại bị doạ tại chỗ, doạ tới mức miệng há không khép mồm lại được.

Trong phòng, Phượng Tử Hạo vẫn đang tiếp tục thở dốc nặng nề cùng Phượng Trầm Ngư kiều my rên rỉ, cũng không biết trải qua bao lâu, người nhà họ Phượng từng người một tiến vào phòng.

Không ngoại lệ, tất cả mọi người bị cảnh trước mắt này dọa sợ ngây người. Đặc biệt khi nhìn đến người kia, tất cả cùng giống Kim Trân sợ hãi kêu, “Quỷ.”

Nhiều người như vậy cùng tiếng thét chói tai, đến lúc này mới đánh thức Phượng Cẩn Nguyên.

Hắn đột nhiên giật mình, chỉ cảm thấy vừa nãy đờ người như là mất hồn, càng hoàn toàn không biết bản thân đang làm gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK