Phượng Vũ Hành nhát mắt mấy cái, Ngự vương là cái quỷ gì?”
An thị nhìn Phượng Vũ Hành bộ dáng khó hiểu, nhỏ giọng cùng nàng nói: “Trước hai năm Cửu hoàng tử xuất chinh, Hoàng Trượng trừ phong làm Trấn Viễn đại tướng quân bên ngoài, còn ban tước thừa kế Ngự vương.”
Nàng không quá cố ý giấu thanh âm, lời này liền bị Trầm thị nghe được, ê ẩm nói trả: “Thừa kế là thế nào, nay con nối dòng cũng vô vọng, tìm ai kế thừa.”
An thị nhíu nhíu mày, vô tình cùng Trầm thị nói nhiều, lập tức không nói nữa.
Đến lượt Phượng Vũ Hành nghe hiểu được, hóa ta Ngự vương chính là người kia! Xoay người nhu thuận cười với Trầm thị: “Mẫu thị vì A Hành bênh vực kẻ yếu sao? A Hành đa tạ mẫu thân.”
Trầm thị đảo cặp mắt trắng dẫ, muốn nói ngươi đừng tự mình đa tình, bị Phượng Trầm Ngư ngăn cản.
“Tổ mẫu, phụ thân, mẫu thân, mau đến tiền viện xem chút đi!” Trầm Ngư nhắc nhở mọi người, vì thế một phòng oanh oanh yến yến kéo nhau đi tiền viện.
Trên đường, Phượng Vũ Hành kéo An thị nhỏ giọng hỏi: “Cửu hoàng tử tên đầy đủ là gì?”
An thị nghĩ nghĩ, “Hình như là Huyền Thiên Mình.”
“Huyền Thiên Minh.” Nàng đem tên này nhớ trong lòng, “Nghe rất hay.”
Mọi người cùng chờ đi vào tiền viện, quản gia Hà Trung cúi đầu khom lưng nói chuyện với một vị lão nhân.
Lão phụ nhân kia một thân màu mặc cung trang cáo mệnh, thân hình cao gầy, khí chất bất phàm, người đang lom lưng kia, sẽ không phải là quản gia Phượng phụ bồi chuyện rất tốt.
Chỉ thấy Hà Trung lộ vẻ tươi cười nói chuyện, lão phụ nhân lại thủy nhung nhìn về phía trước, căm khế nhếch, không để ý câu nào.
Lão thái thái Phượng gia và Phượng Cẩn Nguyên vừa nhìn thấy người này, sao có thể không biết thân phận của lão phụ nhân. Cửu hoàng tử Huyền Thiên Minh chỉ có một vị nhũ mẫu Chu thị bên người, là do đương kim Thánh thượng ngự bút thân phong nhất phẩm cáo mệnh phu nhân.
Chu thị này nửa đời chưa gả, chẳng những là nhũ mẫu của Cửu hoàng tử, hồi nhỏ còn là nha hoàn của Vân phi, năm Cửu hoàng tử hai tuổi, tẩm điện của Vân phi bị cháy, liều mạng đưa Cửu hoàng tử còn mặc tã lót ra, bảo. vệ huyết mạch Hoàng thất.
Bất luận bây giờ Cửu hoàng tử như thế nào, Chu phu nhân này cũng là người được Hoàng Thượng coi trọng, mỗi khi có cung yến quan trọng đều mời nàng đến dự.
Nay Chu phu nhân tự mình đến đây, còn nói là đặt sính lễ, mọi người không khỏi nhìn Phượng Vũ Hành nhiều thêm vài lần, trong bụng nổi lên mấy phen đánh giá.Phượng Cẩn Nguyên đi tới hai bước trước mặt Chu phu nhân, chắp tay thi lễ: “Không biết Chu phu nhân tự mình đến phủ, không thể từ xa tiếp đón, mong phu nhân chớ trách.”
Lão thái thái Phượng gia được mọi người ở đây cứng ngắc nâng tới gần, muốn hành lễ, nhưng thắt lưng thật sự không chịu được, cúi nửa ngày cũng không cúi được, trong lúc nhất thời cảm thấy xấu hổ.
Chu phu nhân đã quen thấy nhiều trường hợp, tự sẽ không so đo với lão thái thái thắt lưng có bệnh, chỉ thản nhiên nói: “Lão thái thái thân mình không tiện, không cần đa lễ."
Lão thái thái là không cần đa lễ, nhưng những người khác không thể thiếu cấp bậc lễ nghĩa.
Trầm thị phía sau cùng chúng nữ quyến hạ bái, Phượng Vũ Hành cũng hành lễ theo, nửa ngày cũng chưa nghe được âm thanh kêu đứng lên.
Lão thái thái chú ý hành động của Chu phu nhân, chỉ thấy nàng nhìn xung quanh đám người đang hạ bái một vòng, như là đang tìm kiếm. Cuối cùng, ánh mắt dừng lại ở một thân thể gầy yếu.
Một lúc lâu sau, mọi người hạ bái rốt cuộc cũng nghe được một tiếng “Đứng lên đi, không cần đa lên”, lúc chưa kịp đứng dậy, người bên cạnh được một đôi tay đỡ lên một bước.
“Vi này chắc là cùng với Ngự Vương điện hạ có hôn ước, chính nữ Phượng gia Phượng Nhị tiểu thư?” Chu phu nhân thu hồi vẻ mặt trang nghiêm, thay bằng khuôn mặt hiền lành.
Phượng Vũ Hành ngẩng đầu, đối diện là một khuôn mặt tràn ngập thiện ý.
Chỉ là một tiếng chính nữ Phượng gia này...
“Phu nhân hiểu lầm rồi.” Phượng Cẩn Nguyên đem lời nhận lấy, “Đây đúng là nữ nhỉ thứ hai của Phượng mỗ, nhưng không phải chính nữ”
Trầm thị cũng ồn ào theo, “Đúng vậy, chính nữ Phượng phủ chúng ta là Trầm Ngư” Vừa nói vừa đem Trầm Ngư đẩy gần đến, “Trầm Ngư, mau chào hỏi Chu phu nhân.”
Phượng Trâm Ngư thi triển hết khuôn mặ của nàng, thản nhiên thi lễ: “Trầm Ngư tiếp kiến Chu phu nhân.”
Chu phu nhân nhìn mà cũng chưa nhìn vài người nói chuyện, ánh mắt chỉ dừng lại trên mặt Phượng Vũ Hành, nhưng cũng nói lại: “Lão thân chỉ nhớ rõ lúc trước Cửu hoàng tử đính hôn với Nhị tiểu thư là chính nữ Phượng gia.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!
2. Đêm Nay Có Mưa
3. Đông À, Hạ Lạnh
4. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
=====================================
Phượng Cẩn Nguyên lúng túng, “Phu nhân có điều không biết, nhiều năm trước Phượng phủ có chút thay đổi, nay A Hành đã không phải chính nữ”
Một lời của hắn thốt ra, Phượng Trầm Ngư lập tức bổ sung: “Mặc dù trên danh nghĩa không phải chính nữ, nhưng Nhị muội muội ở trong phủ tất cả vẫn là phân lệ chính nữ đặt mua, một chút cũng chưa từng qua loa.”
Nàng vừa nói như vậy, Phượng Cẩn Nguyên có phản ứng lại một chút. Hôm nay tình thế này, nếu Minh Vương phủ sống chết đính hôn vẫn là chính nữ Phượng phủ, thì buộc hắn không thể không đem Phượng Trầm ngư gả đi. Tuy Cửu hoàng tử bản thân đã bị hủy, nhưng quyền thế vẫn còn, ân sủng của Hoàng thường không giảm, hắn chỉ là Tả tướng của một quốc gia, căn cơ vẫn còn thấp. Huống chỉ cho dù có căn cơ thâm sâu, cũng không có cách nào chống lại hoàng tử!Nhưng là Trầm Ngư, vạn lần không thể gả cho một phế nhân.