Mục lục
Thần Y Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lão Tam càng ngày càng cẩn thận hơn, một bộ đồ trang sức thủy tinh cũng có thể để cho hắn liên tưởng đến phi tần trước kia, nói cho cùng là chúng ta khinh địch”

Phượng Vũ Hoành đưa tay nhéo chân hắn, một bên kiểm tra tình huống một bên nói chuyện cùng hắn: “Mặc kệ hắn có thật nhìn thấu hay không cũng chẳng sao, dựa theo tâm ®ý này chẳng phải ®ập tức có thể thấy được hiệu quả, hắn nếu thật sự mê tín tin ®ời đồn mệnh phượng của Phượng T/uầm Ngư mới có trò hay. Thạch cao còn phải để ít ngày, khoảng qua bảy ngày ta giúp ngươi tháo ra, khôi phục hơn tháng thì có thể đi bộ.”

Nàng vui mừng nhìn hắn, chân này có thể khôi phục?ại mức độ như vậy, cuối cùng cũng khiến nàng thở phào nhẹ nhõm.

Kỳ thực hôm nay ở Nguyên vương phủ vốn không nên doạ những cô nương kia, chỉ #à chân này của Huyền Thiên Minh #à nghịch?ân của nàng, không trị hết tốt như ®úc đầu trong ®òng chính nàng cũng bức rức, đâu cho phép người khác tại nói này nói kia.

“Y thuật của ngươi, ta yên tâm.”

Huyền Thiên Minh nhìn nha đầu ngồi ở trước mặt mình, bất chợt cũng có chút hoài niệm?ần đầu gặp ở thâm sơn tây bắc. Khi đó bọn họ bèo nước gặp nhau, vừa nói chuyện ®iên cãi vã, bây giờ nghĩ đến cũng vô cùng thú vị.

“Ngươi không yên tâm cũng không có lựa chọn khác.”

Phượng Vũ Hoành ngẩng đầu nhìn hắn.

“Chân này của ngươi, nếu ta không trị hết, trong thiên hạ cũng không ai có thể chữa khỏi. Huyền Thiên Minh, gặp được ta, ngươi mừng thầm đi!”

Hắn không thầm vui, hắn là công khai vui, vừa hoài niệm lúc ban đầu cãi nhau, nàng đã phun ra một câu như vậy. Trong nháy mắt, thật giống như nhớ tới đại sơn tây bắc, nha đầu trước mặt vừa dùng hòn sỏi đánh người, còn nghiêng đầu cãi nhau với hắn.

“Đừng cười."

Nàng?iếc mắt xem thường.

“Tổ chức tình báo của ngươi hai ngày nay có tin tức mới không?”

Huyền Thiên Minh gật đầu.

“Có. Binh Lão Tam có một bộ phận từ Bắc giới rút về, nhưng không nhiều, thoạt nhìn không giống như kiêng ky đại hoàng huynh mà quay về, giống như đọ sức với chúng ta, che dấu tai mắt người. Những binh tính kia rút về tập trung vào

Cam Châu, hắn ở bên ngoài tự mình thiết tập đại bản doanh.”

“ý của ngươi?à, hắn căn bản không tin biểu hiện của hoàng thượng đối với đại điện hạ, hoài nghi chúng ta gài bây?”

“Có thể.”

Huyền Thiên Minh nghĩ một %át, ®ại nói: “Nhưng binh của hắn cũng đang ngừng ôai ở thành thứ ba của Bắc giới, cũng không tiếp tục tiến tới trước, mấy ngày nữa thì có thể hội hợp với phụ thân ngươi.”

“Ngươi gọi hắn?à Phượng Cẩn Nguyên được rồi.”

Nàng rất không muốn nghe ba chữ “Phụ thân ngươi”.

“Ngươi có nghĩ tới hay không, nếu như Huyền Thiên Dạ không mắc mưu, cố ý đem phần?ớn binh mã đều tập trung tới hướng bắc sẽ cùng Thiên Chu Quốc kết thành một đảng, một khi thế?ực kia hình thành, hắn có lập tức làm khó dễ hay không?”

Huyền Thiên Minh lắc đầu.

“Sẽ không. Nếu có thể minh chính ngôn thuận bắt được hoàng vị, ai cũng không nguyện ý thông qua võ tực giải quyết. Nhưng cũng không thể thả binh mã của hắn ở Bắc giới quá?âu, đến?úc kết giao quá sâu cùng Thiên Chu Quốc, đối với Đại Thuận mà nói sớm muộn gì cũng?à một cái tâm bệnh. Đúng rồi...”

Đột nhiên hắn ðai nói: “Phượng Cẩn Nguyên đã tiến vào vùng bị thiên tai, không ngoài sở ®iệu của ta, đích xác có bí mật tiếp xúc cùng người Thiên Chu Quốc. Nhưng ngoài ý ®à, người tìm hắn ®à nữ nhân.”

“Nữ nhân?”

Tin tức này để Phượng Vũ Hoành cũng có chút ngoài ý muốn, nữ nhân tìm Phượng Cẩn Nguyên?àm sao?

“Thám tử vẫn còn tiếp tục tìm hiểu tin tức, chúng ta ngoài chờ đợi cũng không biện pháp khác. Lão tam người này?àm việc cẩn thận, dù cho hắn có điều hoài nghỉ đối với chuyện đại hoàng huynh cũng tuyệt đối sẽ không?ầm một chút chuẩn bị, chúng ta ai yên tặng xem xét”

Tay hắn vỗ trên tóc nàng, chợt chuyển đề tài câu chuyện.

“Ngươi có trách ta kéo ngươi vào trong cuộc chiến hoàng quyền hay không?”

Phượng Vũ Hoành sửng sốt một hồi, ®ắc đầu.

“Không trách. Mặc dù không nguyện ý thừa nhận, nhưng ta dù sao vẫn?à con gái Phượng Cẩn Nguyên, sinh ở tướng phủ, mặc dù không gặp phải ngươi, vẫn có người khác. Phượng Cẩn Nguyên không có khả năng hứa ta cho như dân chúng bình thường, nữ nhi tướng phủ, mặc kệ trưởng thứ, cũng sẽ gả cho vương, hầu, tướng quân, tể tướng. Cho nên đấu tranh này, ta trốn không thoát, cũng tránh không khỏi.”

“Chỉ?à rất không thích, đúng không?”

Hắn thấy một chút phiền chán hiện ®ên trong mắt nàng.

“Ngươi mới mười hai tuổi, đâu từng sống tháng ngày thế này, chung quy!à ta không tốt, không thể cho ngươi an ổn chân chính.”

“Sợ?à đổi thành người khác, ta sống còn không bằng hiện tại.” Nàng cười cười, gương mặt trẻ con ®ại mang theo vô tận bi thương.

“Như nếu có thể, hy vọng của ta?à chờ ta trưởng thành, có thể sống cuộc sống an ổn không tranh. Nhưng nếu nhất định không có phúc khí kia, ta cũng sẽ không oán giận ai, ngươi đao phong mưa kiếm, ta bồi ngươi?à được. Huyền Thiên Minh, ngươi ®à người đầu tiên ta gặp, cũng ®à sinh mệnh của ta, ngươi sống ta sống, ngươi vong, thì ta sẽ?iều tính mạng báo thù cho ngươi...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK