Mãi cho đến dưới lầu, Lạc Thanh Tuyết nhìn lướt qua hai người ôm gắt gao, lại nhìn nhìn, thần sắc con trai tựa hồ biểu tình nhàn nhạt, còn có quằng thâm dưới mắt Cố Thanh Thanh, tuy rằng cảm thấy hai bọn họ ngày đêm vất vả cần cù có chút quá, nhưng mà bọn họ có thể vợ chồng hòa thuận vẫn là không tồi.
Bà cong môi cười, nữ đầu bếp vừa lúc bưng bữa sáng lên, tất cả đều là nóng hôi hổi. Tới bên cạnh bàn rồi, Lãnh Tư Thành buông Cố Thanh Thanh, chờ sau khi Lãnh Vân Đình cùng Lạc Thanh Tuyết ngồi xong, hai người mới ngồi xuống.
Nữ đầu bếp bưng hai nồi cháo lên, Cố Thanh Thanh đương nhiên muốn đi cầm lấy cái nồi cách mình gần nhất. Lạc Thanh Tuyết lại cười: “Không phải, con và Tiểu Bảo phải ăn một nồi khác.”
Là vậy sao, cô cũng không nghĩ nhiều, Lãnh Tư Thành cách gần, múc một chén cho cô, cũng múc cho chính mình.
Cháo có chút nóng, Cố Thanh Thanh thổi khí, còn cố ý hỏi: “Hai nồi cháo này không giống nhau sao?”
Vớt lên vừa thấy, đây đâu phải là cháo? Rõ ràng là một canh gà hầm, lại bỏ gạo và những thứ khác vào trong, liền hạt gạo đều hầm ra nát. Vào miệng mềm mại, còn có hương vị canh gà nồng đạm, thật sự uống rất ngon.
Nhìn nhìn đối diện, Lãnh Vân Đình và Lạc Thanh Tuyết uống ngược lại là cháo bình thường, có thể bỏ chút thịt nạc trứng muối tôm linh tinh, nhưng tổng thể xem ra rất thanh đạm.
Lạc Thanh Tuyết gật gật đầu: “Ừ, bổ thân thể cho tụi con.”
Vừa nói đến “Bổ thân thể”, thìa trong tay Lãnh Tư Thành chợt ngừng, ước chừng đã biết tối hôm qua ba mẹ cho anh uống cái gì. Ba mẹ cho anh khẳng định không phải thuốc X, nhưng hiệu lực mạnh mẽ thực bổ ngược lại không ít. Hơn nữa…… nhờ phúc ba mẹ, sáng nay anh trôi qua còn rất vui sướng
Sắc mặt anh không đổi, cúi đầu uống một hớp lớn.
Cố Thanh Thanh cũng không hiểu lắm “Lời nói có ẩn ý” của Lạc Thanh Tuyết, hoặc là nói, buổi sáng cô ngủ đến mơ mơ màng màng, lại bị Lãnh Tư Thành nháo đến qua tàn nhẫn, hiện tại cả người đều choáng choáng mơ mơ, chỉ biết cúi đầu uống cháo. Cố Thanh Thanh vốn không có cảm giác, nhưng buổi sáng bị bắt “Vận động” một hồi, hiện tại đã là cực kỳ đói. Duỗi tay lại muốn đi múc thêm chén nữa, cánh tay lại không đủ dài, phải đứng lên múc.
“Tay ngắn nhỏ, thích gì thì nói? Đứng múc, không quy củ.” Lãnh Tư Thành vừa quở trách vừa đoạt chén cô lại đây, múc một chén tràn đầy cho cô, còn cố ý múc cho cô một cái chân gà.
Cố Thanh Thanh gật gật đầu, quy củ ăn cơm của cô là đặc biệt tìm người học qua, tư thái ăn ngược lại rất tốt. Không nhanh không chậm lại ăn một chén, sau khi buông xuống, cả người mới giống như thoải mái rất nhiều.