“Tôi…… anh…… Chúng ta như vậy không tốt.” Cô cắn môi dưới, rũ mi mắt xuống, không muốn nhìn anh. Đầu óc cô cũng có chút hỗn loạn, nhưng là, theo bản năng cảm thấy, bọn họ không thể làm như vậy! Ít nhất, thời điểm ở bên ngoài có người ở đây, bọn họ không thể làm như vậy!“Có cái gì không tốt? Chúng ta là vợ chồng, Thanh Thanh --”Cố Thanh Thanh chợt ngẩng đầu, nhìn mặt anh! Này vẫn là lần đầu tiên cô nghe được, Lãnh Tư Thành gọi tên cô! Không phải cả tên lẫn họ kêu cô “Cố Thanh Thanh”, cũng không phải lạnh lùng mà hài hước kêu cô “Lãnh phu nhân”, mà là kêu cô “Thanh Thanh”, tên của cô!Đồng tử màu hổ phách của anh, giống như có một loại ma lực, đều hấp dẫn tất cả cảm xúc của cô vào, làm cô không tự chủ được muốn tới gần!Trong lúc hoảng hốt, cô cũng quên mất bên ngoài có người, chỉ cảm thấy thân mình mềm nhũn, đầu choáng váng, thậm chí cả người đều không tự chủ được rơi xuống, lại vươn tay tới leo lên trên cổ anh, như muốn cự tuyệt cái gì, rồi lại đang vẫn luôn hi vọng anh tới gần!Mà ở lúc này……“Cốc cốc cốc” bên ngoài, Trương Dư Hi đang gõ cửa, “Thanh Thanh, cậu ở bên trong sao?”Cố Thanh Thanh đi vào thu dọn cái ly thu dọn một đoạn thời gian, sao còn chưa có ra tới? Cô ấy sẽ không xảy ra chuyện gì ở bên trong chứ?“Không, không có việc gì.” Giọng nói Cố Thanh Thanh càng ngày càng yếu, nguyên nhân rất đơn giản -- Lãnh Tư Thành vẫn luôn như gần như xa dựa vào cô, vừa không tiếp cận, cũng không lui về phía sau, hơi thở của anh hổi quét dòng khí nóng rực, gần như muốn đều quấy trộn không khí chung quanh vô cùng hỗn loạn!“Thật sự không có việc gì?”“Thật sự…… Không có việc gì.” Cô nơi nào như là bộ dáng không có chuyện, Lãnh Tư Thành là không trực tiếp hôn áp lên, nhưng là, dáng vẻ này của anh, so với áp lên còn đáng sợ hơn! Thậm chí kích thích cô, cả người từ đại não, đến xương sống, đến tứ chi, thậm chí đến ngón chân, mỗi một chỗ mỗi một góc tế bào toàn thân, đều như là bị điện lưu trải qua, bùm bùm tách tách ra tia lửa!
Danh Sách Chương: