Anh nói một đoạn như vậy, quan trọng nhất liền ở một câu cuối cùng “Đầu giường cãi nhau cuối giường huề”, vừa là cảnh cáo lại là uy hiếp! Cố Thanh Thanh là người phụ nữ của anh, anh ta đừng nghĩ đánh chủ ý lên cô!Nhiếp Chi Ninh ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh một cái, hiển nhiên, cho dù anh ta lại trì độn hơn nữa cũng nghe ra được khoe khoang và cảnh cáo trong giọng nói của Lãnh Tư Thành!Đích xác, Từ Tử Câm vô số lần gây phiền phức cho Cố Thanh Thanh, là nguyên nhân chủ yếu anh chán ghét Từ Tử Câm, nhưng không chỉ là bởi vì cái này.Hứng thú yêu thích, tính tình tính cách, thậm chí đến giá trị quan của hai người đều không giống nhau, điều này bảo bọn họ ở bên nhau như thế nào?Anh không thể tưởng tượng về sau ở cùng Từ Tử Câm, càng không thể tưởng tượng, sau này hai người bọn họ muốn kết hôn!“Không, không phải như thế.” Anh kiên quyết lắc đầu: “Tôi và Tử Câm…… Vẫn là tương đối thích hợp làm bạn bè, không thích hợp làm người yêu.”“Cậu! --” Lời vừa nói ra, điểm oán trách ở đâu, lại chuyển dời đến trên người Nhiếp Chi Ninh!Ngay cả người như Từ Trọng Tục cũng nhịn không được nói: “Thế Trạch, ông nhìn Chi Ninh xem! Cũng thật là quá đáng!”Ngược lại Lý Hồng Nhuế, quá giận ngược lại cười: “Tách ra liền tách ra! Làm như Tử Câm nhà chúng tôi không ai muốn!”“Ba, mẹ!” Từ Tử Câm bất chấp trên mặt có thương tích, lập tức nhào lên.Cô rất thích Nhiếp Chi Ninh, từ nhỏ liền thích.Cá tính Nhiếp Chi Ninh rất giống ba, ôn ôn hòa hòa, vừa trầm ổn lại cẩn thận, đều không giống bọn con trai chung quanh cô. Bên người cô, nhiều nhất chính là hoa hoa công tử như Mạc Đông Dương vậy, này còn tính tốt, ít nhất Mạc Đông Dương cũng không tính là ăn chơi trác táng. Bằng không, còn có một người Lãnh Tư Thành, tính cách lạnh băng cá tính cao ngạo, tuy rằng rất tuấn tú năng lực cũng rất cao, lại không phải loại hình cô thưởng thức.......... . . . . .. . . . . . . . . .
Danh Sách Chương: