Tiếng chuông còn đang liên tục vang lên, anh không tiếp, cô cũng không động, qua một lúc, vẫn là Cố Thanh Thanh mở miệng: “Không tiếp điện thoại sao?”Lúc này Lãnh Tư Thành mới gật gật đầu, tiếp thông điện thoại: “Alo.”Bên kia, âm thanh có chút ồn, nghe âm thanh rõ ràng như là toilet bên cạnh sảnh tiệc, Từ Tử Bội trốn tránh tới đây gọi cho anh: “Tư Thành, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Em nỗ lực khống chế một chút, hiện trường cũng sắp chịu đựng không nổi rồi.”Lãnh Tư Thành ở bên này lẳng lặng nghe, chờ cô ta nói xong toàn bộ mới mở miệng: “Thanh Thanh ở chỗ này.”Năm chữ này vừa ra, Từ Tử Bội đối diện, còn có Cố Thanh Thanh trước mặt, đồng thời sửng sốt! Lãnh Tư Thành vừa cúi đầu, liền nhìn thấy Cố Thanh Thanh ngửa đầu nhìn anh, đáy mắt dần hiện ra một trận ánh sáng kinh dị!Không bao lâu, Từ Tử Bội bên kia dừng một chút, giọng nói rất bình tĩnh, “Chỉ là, hiện trường loạn như vậy, chỉ dựa vào năng lực của em và những quản lý khác của Lãnh thị, là không khống chế được. Em đã làm đến công việc trong phần của em, nếu sự tình liên tục loạn xuống, đại diện phát ngôn lần này, em đành phải để công ty quản lý nhắc tới yêu cầu bồi thường.”Sau khi Lãnh Tư Thành nghe xong, chỉ là nhàn nhạt gật đầu: “Ừ, tôi đã biết.”Sau đó cứ như vậy cắt đứt điện thoại!Đôi mắt Lãnh Tư Thành bình tĩnh nhìn về phía cô: “Em mặc quá ít, anh đưa em về phòng trước.”Cố Thanh Thanh sửng sốt, đến cô đều biết, tầm quan trọng của đại diện phát ngôn lần này với tập đoàn Lãnh thị, anh lại vẫn bình tĩnh như cũ!"Cuộc họp báo…… anh mặc kệ sao?”Lãnh Tư Thành nâng mí mắt lên, tròng mắt màu hổ phách tĩnh đạm nhìn cô: “Quản a. Nhưng trước đưa em trở về đã.”Hai câu trống đánh xuôi, kèn thổi ngược nói này, khiến cô nghe đến đều ngây ngẩn cả người. Lãnh Tư Thành đã vươn cánh tay, trước giúp cô đỡ đỡ quần áo sắp rơi xuống, lại đỡ lấy sau eo cô, nhẹ nhàng đẩy.. . . . . . . .
Danh Sách Chương: