Tay anh khô ráo, ấm áp, khớp xương rõ ràng, mu bàn tay lại hơi có chút thô ráp, lại mang đến cảm xúc làm cô hơi hơi tê rần thật nhỏ.Một người đã tử vong, còn có thể cảm giác được độ ấm, ẩm ướt và xúc cảm sao?Cô ngơ ngác nghiêng đầu bình tĩnh nhìn Lãnh Tư Thành, tròng mắt Lãnh Tư Thành tĩnh đạm, mặt ngoài cũng không có bao nhiêu cảm xúc, chỉ là bàn tay to, vẫn là nhẹ nhàng vuốt ve ở trên mặt Cố Thanh Thanh một chút.Có lẽ là bởi vì mặt cô quá lạnh, tay anh quá nóng, lại hoặc là, là đầu cô rót quá nhiều nước, hư rớt. Cố Thanh Thanh không tự chủ được hướng tới ấm áp, khuôn mặt như là mèo, cọ cọ ở lòng bàn tay anh.Mặt cô nhẹ nhàng cọ một chút, tròng mắt Lãnh Tư Thành híp lại. Có lẽ là kết hôn ba năm, anh chưa từng thấy qua Cố Thanh Thanh như vậy, ánh mắt nhấp nháy, sắc mặt tái nhợt, biểu tình không muốn xa rời.Lãnh Tư Thành nhịn xuống nội tâm rung động mãnh liệt, quay đầu lại nhìn nhìn bác sĩ: “Cô ấy thế nào?”Giọng nói cũng thực bình tĩnh, như là không có gợn sóng.Bác sĩ nói: “Cô ấy không có việc gì, chỉ là còn cần nghỉ ngơi thật tốt. Còn có chính là……”Lãnh Tư Thành quay đầu lại nhìn anh ta, bác sĩ ho khan một tiếng: “Cô ấy cần đổi quần áo, có chút ẩm ướt.”Đích xác, Cố Thanh Thanh một đường bị đưa tới, có lẽ là bởi vì thời tiết nóng, tuy rằng ngâm nước, cũng sẽ không quá lạnh, hơn nữa vừa mới cấp cứu xong, còn chưa kịp thay quần áo cho cô.Không chỉ có Cố Thanh Thanh chưa thay quần áo, Lãnh Tư Thành và Lâm Chu Dật cũng không đổi, ba người đều là ướt đẫm ở phòng bệnh.Không bao lâu, Từ Tử Bội lập tức nói: “Trợ lý của em lập tức muốn tới, dáng người của em và Thanh Thanh không sai biệt lắm, quần áo của em cô ấy hẳn là cũng có thể mặc, trước thay đồ của em đi?”Vừa dứt lời, trợ lý Trình gõ cửa tiến vào, trong tay còn mang theo một túi trang phục nữ sạch sẽ.. . . . . .
Danh Sách Chương: