Lãnh Tư Thành bình tĩnh nhìn cô một cái nói: “Chỉ miếng vải rách này của em, phía trước lộ cái lỗ thủng phía sau lại bị nhánh cây vạch rách, mặc cũng vô ích.”“Em……” Đích xác, cô một đường lăn từ phía trên xuống, quần áo vừa dơ lại loạn, để chính cô mặc cô cũng không vui, nhưng là, cô liền mặc áo của Lãnh Tư Thành như vậy?Không đợi cô phản ứng lại, Lãnh Tư Thành ném quần của cô cho cô: “Áo thì thôi, quần em phải mặc một chút.”Tuy rằng căn bản chưa phơi khô, nhưng là Cố Thanh Thanh cũng chuẩn bị lấy tới mặc vào, còn chưa có mặc, đã bị Lãnh Tư Thành đoạt trở về, cùng với quần dài của chính anh, vo thành một đoàn: “Ẩm ướt, đợi chút lại mặc đi. Dù sao trợ lý Trình thiểu năng trí tuệ, tứ chi không nhanh nhẹn, ngũ cốc cũng chẳng phân biệt được kia, xuống chậm lắm.”Lãnh Tư Thành không nói sai, trợ lý Trình đích xác xuống dưới rất chậm, hơn nữa bị kẹt ở giữa không trung. Chính là, anh cũng đã quên, trợ lý Trình xuống dưới chậm, không đại biểu đồng hương và cảnh sát anh ta mang xuống dưới cũng xuống dưới chậm.Thực mau, liền có mấy cái đèn pin nhỏ lắc lư trên đỉnh đầu bọn họ: “Phía dưới! Bị thương sao? Tình huống như thế nào?”Lãnh Tư Thành bất đắc dĩ, đành phải dùng phía sau lưng chống đỡ Cố Thanh Thanh, để cô mặc tốt quần, chính mình cũng mặc theo: “Hai người, không ai bị thương.”“Chờ một lát, chúng tôi lập tức liền xuống dưới.”Mặc tốt quần, Cố Thanh Thanh còn muốn lấy áo của cô, bị Lãnh Tư Thành một phen kéo qua: “Không phải nói bảo em đừng mặc ư?”“Nhưng áo trên người em này là của anh……”Sắc mặt Lãnh Tư Thành lập tức liền trầm xuống dưới, anh lập tức đi qua, đôi tay đặt ở đầu vai Cố Thanh Thanh: “Em biết không, trên thế giới này, người ám toán phân ra vài loại. Vì tiền, vì tình, vì thù. Hôm nay em bị người đẩy xuống từ phía trên, không có khả năng là mưu tài, cũng không giống như là vì tình, có khả năng nhất là trả thù.”Cố Thanh Thanh còn muốn phản bác, trả thù? Cô? Sao có thể? Lãnh Tư Thành sắc mặt nghiêm túc: “Đúng vậy, là trả thù, tìm anh trả thù.”
Danh Sách Chương: